Chương 138: Trao đổi với Swain

Bên trong thương thành phồn hoa, một kết hoạch nhuộm màu đen tối đang hình thành trong đầu Hồng Ánh.

Tuy nhiên khi Hồng Ánh còn đang suy nghĩ thì Alice đã vội vã chạy đến bên cạnh nàng rồi nói:

- Đại nhân Swain tiên sinh muốn gặp ngài...

- Nhanh như vậy đã trở lại rồi sao...

Nghe tin Swain chưa đi được bao lâu đã quay lại Hồng Ánh không khỏi có chút bất ngờ thốt lên.

Mặc dù chưa tiếp xúc nhiều với Swain nhưng Hồng Ánh nhìn người không tệ, Swain là một tên cáo già nham hiểm không thể nhanh như vậy đã vội vàng quay lại trao đối với huyết tộc, chuyện này chắc chắn có vấn đề...

Đừng một bên nghe Alice báo cáo Trần Lâm cũng thoáng trầm từ rồi nói:

- Rất có thể nội bộ của Betlin vương triều không hòa hợp như chúng ta nghĩ...

Nghe Trần Lâm nói thế Hồng Ánh khẽ gật gật đầu, giải thích hợp lý nhất chính là nội bộ của Beclin vương triều có nhiều phe cánh và phe cánh đối đầu với Swain đã tạo sức ép để ông ta không có thời gian nghiên cứu nhiều hơn về bí mật của cổ vật. Dù sao họ cũng đang cần vũ khí phẩm chất cao lãng phí thời gian nguyên cứu đống đồ cổ kia quả thật quá dư thừa...

Nghĩ đến đây Hồng Ánh thoáng mỉm cười tinh quái rồi nói:

- Tốt chúng ta đi gặp bọn họ...

.

Đứng trước nhà của Trần Lâm vẫn là ba người Swain đang đứng chờ, còn Kuma vẫn chưa trở lại chắc là vẫn còn nguyên cứu đồ cổ...

Nhìn thấy ba người Hồng Ánh tiến lên mỉm cười nói:

- Swain tiên sinh thật đúng hẹn, nói đi một lát là đúng một lát...

- Ta còn nghĩ phải ngày hôm sau ngài mới liên hệ cớ chứ...

- Chúng tôi làm sao có thể để Hồng Ánh tiểu thư chờ đợi được.

Swain mỉm cười đáp lễ nói.

Nghe thấy thế Hồng Ánh cười như không cười đáp:

- Tốt như vật chúng ta vào trong nói chuyện...

Đứng một bên Anh Tử thấy cuộc dạo chơi của Trần Lâm đã kết thúc và chuyện buôn bán vũ khí cùng không liên quan đến nàng nên ngượng ngùng tiến lên nói:

- Trần Lâm tiên sinh, Hồng Ánh tiểu thư, đã tạ các vị đã dẫn Anh Tử đi tham quan Thánh Thành...

- Tuy nhiên ta cũng có công việc bên mình, xin phép được đi trước...

- Lần sau nhất định sẽ bồi tiếp các vị...

Nghe nàng có ý muốn rồi đi Trần Lâm khẽ gật gật đầu nói:

- Tốt nếu nàng đó có việc thì cứ tự nhiên, lần sau gặp lại...

Thấy thế Ánh Tử mỉm cười yêu kiều gật đầu chào Trần Lâm rồi muốn thoát khỏi Thánh Thành.

Tuy nhiên trước khi nàng làm việc đó thì Trần Lâm đã tiến lên nắm lấy tay nàng cười nói:

- Không gấp ta có quà cho nàng...

Nói xong Trần Lâm mỉm cười quỷ dị rồi đưa một chiếc vòng tay cho nàng.

Thấy chiếc vòng trong tay Trần Lâm, Anh Tử không nhịn được kinh ngạc, đó là một cái vòng tay bằng bạc có nhìn một nhánh hoa khá giống hoa anh đào của Nhật Quốc, chính vì thế khi còn ở cửa hàng trang sức Anh Tử đã không nhịn được nhìn nó vài lần chỉ là nàng không đủ khả năng để mua nó, không ngời Trần Lâm lại tinh ý như vậy mua đó tặng cho nàng.

Tuy nhiên vô công bất thụ lộc, Anh Tử biết rất rõ câu nói này nên chỉ lắc đầu từ chối.

- Anh Tử không làm gì cho ngài nên cũng không thể nhận món quà quý giá như vậy...

Nghe nàng nói thế Trần Lâm mỉm cười quỷ dị nói:

- Không sao, nàng cứ nhận quà của ta trước rồi làm gì đó cho ta sao cũng được...

Nói xong Trần Lâm không khách khí đeo luôn vòng tay cho Anh Tử không quên vuốt ve bàn tay trắng trẻo nhưng khá cứng do thường xuyên luyện kiếm của nàng rồi bật cười bước vào trong nhà trước ánh mắt kinh ngạc của nàng...

Bên kia đám Swain chứng kiến hết tất cả không nhịn được trợn mắt há mồm, bởi vì vòng tay mà Trần Lâm tặng cho Anh Tử không phải vật thông thường mà là một trạng bị lam, cũng chính là thứ mà họ đang bỏ tiền ra mua, không ngờ nữ nhân gọi là Anh Tử kia cứ thế nhẹ nhàng sử hữu nó.

Nghĩ đến đây Swain không nhịn được liếc mắt nhìn hai tên đực rựa đang đứng sao lưng mình thầm nghĩ.

- Đcm nó!

- Dẫn theo hai tên này thật là vô dụng, lần sau nhất định phải dẫn theo mấy nữ nhân mới được...

- À mà nha đầu tóc đỏ Katarina kia cũng không tệ...

.

Bên trong nhà của Trần Lâm hai tên đực rựa vô dụng trong mắt Swain đang chầm chậm đánh giá 100 vũ khí phẩm chất lam của huyết tộc, dù sao đây là 100 trang bị của Beclin vương triều không thể xảy ra sơ xuất được.

Ngược lại huyết tộc chỉ nhìn thoáng qua 200 cổ vật mà Swain mang đến rồi hài lòng cất vào trong giới chỉ.

Thật tế tiêu chuẩn đánh giá về những món đồ cổ của huyết tộc cũng không có gì cao sang chỉ cần còn nguyên vẹn là được, còn có ra trang bị cam hay không thì phải để trang bị đỏ lo. Mặc dù 200 cổ vật là khá nhiều nhưng trước quỷ nhãn của Trần Lâm thì chỉ cần nhìn sơ qua là có thể thấy hết...

Tuy nhiên để đạt được những cổ vật không có gì cao sang trong mắt huyết tộc kia thì Beclin vương triều lại tốn không ít công sức.

Tuy có khá nhiều viện bảo tàng nhưng yêu cầu của huyết tộc là cổ vật và còn nguyên vẹn, vì thể những thể loại như xương khủng long hay xác ướp đều không thể dùng được chỉ có thể chọn những cổ vật may mắn được lưu trữ lại, tuy nhiên có đồ vật nào mà có thể tồn tại mãi với thời gian, cho nên để tìm được một món đồ cổ mà còn nguyên vẹn là không dễ...

Đây cũng chính là nguyên nhân mà hệ thống để mặc cho các trang bị phẩm chất cam tồn tại, quả thật điều kiện để có thể làm ra một trang bị phẩm chất cam quá mức hà khắc và may rủi, ngoài ra cổ vật còn nguyên vẹn chỉ là điều kiện ”cần” để làm một trang bị cam, còn điều kiện “đủ” chính làm một trang bị phẩm chất đỏ để kích thích nó.

Một chủng tộc có thể sở hữu một trang bị đỏ trong giải đoạn đầu chỉ có thể là “tân chủng tộc”, mà một tân chủng tộc ai lại rảnh rõ đi để ý đống đồ cổ của nhân loại làm gì, còn nhân loại ở giai đoạn đầu lại không có bất kỳ một trang bị đỏ nào nên rất khó để họ khám phá ra bí mật của trang bị cam...

Quả thật huyết tộc khám phá ra trang bị phẩm chất cam là một điều vô cùng may mắn, nếu Trần Lâm không sở hữu Tà Nguyệt đao và Bỉ Ngạn huyết hỏa rồi vô tình để chúng tác động qua lại tạo ra một trang bị cam thì huyết tộc cũng sẽ không tìm kiếm cổ vật làm gì, dần dần những báo vật của nhân gian kia sẽ bị chôn vùi và bí mật của chúng sẽ vĩnh viễn là bí mật...

Chỉ là trong số các cổ vật mà Swain mang đến thì đa phần đều là súng cổ, thậm chí có cả mấy khẩu pháo làm Trần Lâm không biết phải nói gì, về phần pháo thì huyết tộc đã có Địa Nham tích những khẩu pháo chạy bằng cơm nên không hề mặn mà lắm đến những khẩu pháo hiện đại của nhân loại huống chi là những khẩu pháo cổ kia. Còn súng thì nghe có vẻ oai nhưng thực tế đều là súng cổ thuộc dạng súng bắn bi, thời gian nạp đạn còn lâu hơn cả bắn cung thông thường chứ đứng nói đến cung của huyết tộc, ngoài ra những thứ này đều cần thuốc nổ đề dùng mà huyết tộc thì không có thuốc nổ...

Cho nên nếu đống súng ống kia dù có là trang bị cam thì đối với huyết tộc đúng là có tý gân gà, chắc chỉ để trương bài cho tăng khí thế của huyết tộc chứ cũng không dùng được gì nhiều. May mắn là Trần Lâm đã “lượm” được một đám nhân loại nên cho đám người Lê Dũng cũng không tệ, chỉ là bí mật của trang bị cam rất có thể sẽ lộ ra, thế nên Trần Lâm tạm thời chưa muốn thực hiện...

Ngồi phía đối điện Swain uống một ngụm rượu của huyết tộc thì không nhịn được kích động nhìn ly rượu trong tay nói:

- Rượu của huyết tộc thật sự rất ngọn, các vị sao không bán nó..

Nghe câu hỏi của Swain, Hồng Ánh chỉ biết lắc đầu thở dài nhìn về phía Trần Lâm đang ngồi một bên nói.

- Đây là vật của tên kia quản lý hắn không muốn bán chúng ta cũng không cách nào...

Nghe Hồng Ánh nói thế Trần Lâm mỉm cười nói:

- Sẽ bán nhưng không phải bây giờ, dù sao hiện tại cũng chưa có nhiều người chơi đủ dư tiền để mua...

- Chắc tầm khoảng tháng sau, đến lúc đó mong Swain tiên sinh ủng hộ...

- Điều đó là dĩ nhiên.

Swain mỉm cười chắp tay nói.

Là một lão cáo già thành tinh Swain dễ dàng thấy được tìm năng to lớn của rượu, có thể nói ở thời đại này ngoài vũ khí và lương thực ra thì rượu và tình dục là thứ quan trọng không kém, chỉ là Swain hay nói đúng hơn là cả Beclin vương triều đều không có khả năng làm ra rượu...

Mặc dù Beclin vương triều đã tìm ra loài cây có thể dùng làm lương thực tương tự như Chuối Ngô của Vũng Hải, nhưng lương thực thu được không đủ để ăn nói chi đến việc làm rượu mà dù cho có dư lương thực thật thì chất lượng rượu làm ra cũng không thể bì được với rượu của huyết tộc...

Nghĩ đến đây Swain mỉm cười thân thiết chắp tay hỏi:

- Cho phép tại hạ được hỏi một câu khá đường đột...

- Không biết huyết tộc muốn bán rượu với giá bán bao nhiêu?

- Nếu ta mua với số lượng lớn không biết giá cả... thế nào?

Nghe Swain nói thế Trần Lâm chỉ mỉm cười thầm nghĩ, lão già Swain này đúng là cáo già chưa gì đã tính đến chuyện mua sĩ rồi...

Tuy nhiên mặt ngoài của Trần Lâm cũng không tỏa thái độ gì chỉ khẽ cười đáp:

- Về giá cả thì tùy loài, huyết tộc sẽ tạo ra nhiều loại rượu tủy thuộc theo tường đối tượng...

- Còn về việc mua bán lâu dài với các vị thì... thứ lỗi ta phải về hỏi huyết tổ đại nhân, tạm thời ta chưa quyết định được...

Nghe Trần Lâm nói thế Swain khẽ trầm ngậm, ý tứ của Trần Lâm rất rõ ràng đây là sân chơi của huyết tộc luật chơi của huyết tộc, muốn chơi cùng thì đợi khi nào thân hơn rồi tính và Swain chưa thuộc dạng thân đó...

Còn về việc làm ra nhiều loại rượu thì đây là điều đương nhiên, hệ thống biết phân loại người chơi thì huyết tộc cũng biết, trong số hàng triệu người chơi trên khắp Thiên Lâm tinh này, có những người chơi thuộc dạng đại gia thì cũng không thiếu những kẻ chỉ đủ sống qua ngày, huyết tộc đã làm ra được rượu chất lượng cao phục vụ cho đám đại gia thì cũng không có lý do gì mà không làm ra những loại rượu chất lượng thấp hơn nhưng rẻ hơn cho đám người còn lại cả...

Bên kia Swain dù sao cũng là một chính khách lão làn, dù biết rõ ý tứ của Trần Lâm nhưng lão chỉ mỉm cười như không có chuyện gì nói:

- Tốt nếu đã như vậy thì ta cũng không làm khó các vị...

Rượu là món lợi lớn Swain chắc chắn sẽ không bỏ qua dễ dàng như vậy, ý của Trần Lâm đã quá rõ ràng đó là “thân” và theo như Swain quan sát thì chỉ có hai cách để thuộc vào dạng thân kia đó, chính là nhắm vào hai người Trần Lâm và huyết tổ, Trần Lâm thì đơn giản chính là dùng mỹ nhân kế ví dụ điển hình chính là Anh Tử của Nhật Quốc kia, còn huyết tổ thì chính là đồ cổ.

Tuy nhiên trong “hai người” kia Trần Lâm rõ ràng là dể đối phó hơn, nữ nhân xinh đẹp Beclin vương triều không thiếu chỉ có cổ vật là khá đau đầu, dù sao để tìm được những món đồ cổ theo ý thích của vị huyết tổ kia là không dể chút nào, ngoài ra nghi ngờ trong lòng Swain về cổ vật vẫn chưa được giả, lão phải về hảo hảo nghiên cứu rồi mới quyết định được...

Chỉ là Swain không ngờ rằng đã có một lão già Nhật Quốc đã nhanh tay và quyết đoán hơn lão rất nhiều...