Bị toàn cõi Ioni truy đuổi bây giờ từ một người hùng anh trở thành một tên tội phạm và giờ anh là kẻ trốn chạy trên chính mảnh đất Ioni quê hương yêu dấu của mình. Bị tàn phá bởi chiến tranh, anh đơn độc bước đi tìm kiếm bất kì manh mối nào có thể dẫn anh tới thủ phạm. Trong lúc đó, anh vẫn bị những người đồng đội, những gã thợ săn tiền thưởng truy đuổi, dồn vào những trận chiến sinh tử. Đây là cái giá mà anh sẵn lòng trả, cho đến khi người mà anh sợ phải đối mặt xuất hiện.
Lúc đó anh gặp lại người anh trai yêu quý của minh Yone, trong đầu anh bây giờ cứ nghĩ anh trai mình đến để bắt anh về chịu tội nhưng không Yone bắt chuyện với anh và cả hai người cùng trò chuyện.
Yone "Yao đã lâu không gặp em có khỏe không?"
Và bây giờ anh mới giám nở nụ cười và thở phào nhẹ nhõm vì bây giờ anh mới có thể khẳng đình "Tình cảm gia đình là thứ quý giá nhất và không có gì làm phai mờ điều đó".
Anh và Yone đi với nhau vài ngày cùng nhau trò chuyện cười đùa, hai người cùng nhau ôn lại những tháng năm thời thơ ấu. Một buổi đêm trên một đồng cỏ xanh mởn gió nhẹ thổi qua những cành cây đung đưa như đang nhảy múa theo tiếng sáo của Yao nhưng những điều bình yên ấy diễn ra không được lâu. Những đồng môn đã tìm được anh và anh đã một mình anh đánh với họ .Trong đêm chỉ thấy những tia lửa lóe lên vì nhưng thanh kiếm va vào nhau "Keng...choeng..." và những tiếng hét vang vọng trong đêm " AAaaaa..." và khi mọi chuyện kết thúc chỉ còn lại những cái xác không hồn nằm trên mặt đất và anh vẫn đứng đó trên tay cầm thanh kiếm còn dính máu của những người đồng môn của anh mà lòng đau như cắt. một hồi sau Yone bước ra trên tay cầm thanh kiếm, lúc này anh không hiểu Yone muốn làm gì.
Yone nói: "Em phải dừng việc này lại thôi hãy trở về làng cùng anh để chịu tội rồi mọi người sẽ tha lỗi cho em mà.
Yao: " Khôngg anh không hiểu em à, em không phải hung thủ anh hãy về đi em sẽ đi tìm tên hung thủ đã giết đại sư và đưa hắn ra ánh sáng".
Lúc này Yao nhận thấy đôi mắt của anh trai mình thay đổi không còn là đôi mắt ân cần, trìu mến như lần đầu mới gặp nữa mà bây giờ chỉ thấy đôi mắt đầy thất vọng và đau thương. Bây giờ Yone hít một hơi thật sâu cảm nhận những cơn gió đang thổi qua đồng cỏ.
Yone nói: "Vậy thì cho anh xin lỗi, con đường của em phải dừng lại đây thôi"
Vừa nói xong anh lướt đến chém Yao, lúc này Yao mới nhận ra tình cảm anh, em ngày nào giờ đã phôi phai. Anh vung kiếm đỡ cuộc chiến của hai người diễn ra trong danh dự, kĩ năng của Yao đâu có thua kém anh trai mình. Yone không chống đỡ được, và chỉ bằng một đường kiếm. Yao đã hạ anh trai mình.
Anh cầu xin sự tha thứ, nhưng trong cơn hấp hối Yone đã bảo phong tuyệt kỹ gây nên cái chết cho đại sư và Yao là người duy nhất biết tuyệt kỹ. Rồi anh nhắm mắt trước khi nói thêm điều gì.
Chẳng còn sư phụ hay anh em, Yao lang thang qua những ngọn núi, chìm trong cơn say cho quên đi nỗi đau mất mát, như một thanh kiếm không có vỏ. Và rồi một ngày trong cơn say miên man anh bị phục kích bởi bọn thợ săn tiền thưởng dù giết được chúng nhưng anh bị thương rất nặng. Anh nằm đó cứ nghĩ mình sẽ giết, anh nhắm mắt mơ màng bất tỉnh và khi thức dậy anh anh thấy mình nằm trong một hang động và những vết thương đã được băng bó vậy là anh đã được cứu. Một lúc sau một cô gái bước tới và nói:
" Cuối cùng anh đã tỉnh rồi à, đừng cử động nhiều vết thương của anh chưa lành hẳn đâu".
Lúc này Yao hỏi cô gái:" Cảm ơn cô đã cứu tôi, nhưng tôi đã bất tỉnh được bao nhiêu ngày rồi?".
Cô gái cười đáp:" Anh đã bất tỉnh được hai ngày rồi đó".
Anh được cô cứu giúp tận tình, qua nhưng lần trò chuyện với nhau anh biết cô ấy tên là Taliyah một phù thủy đá từ Shurima đang chạy trốn quân Noxu. Một lần anh ngỏ lời nhận cô bé làm đệ tử và cô đã đồng ý, Yao dạy cô bé rất nhiều thứ mà cô không biết. Ở cô bé, Yao thấy một cô học trò lạ kỳ, và ở anh, một người thầy kì lạ hơn nữa. Và anh cũng cô bé cách sử dụng quyền năng của mình. Hai thầy trò đi với nhau không lâu thì thế giới dấy lên tin đồn về sự trỗi dậy của một vị hoàng đế thần thánh ở Shurima. Cô phải chia tay với thầy của mình để trở về giải cứu phê hương, hai người chia tay Yao tặng cho Taliyah hạt phong quý giá của mình, cuối cùng thì anh cũng học được bài học quan trọng ấy. Trước khi đi cô cũng tặng cho thầy mình một sợi dây buộc tóc là kỉ vật của cô. Cô bé trở về quê hương, Yao khởi hành trở về làng, quyết tâm sửa chữa sai lầm của mình...
Bên trong bốn bức tường đá của hội sảnh, cái chết của đại sư Souma được chứng thực chỉ là một tai nạn do kẻ lưu đày Noxu có tên Riven gây ra và vì điều đó mà cô vô cùng hối hận. Dù vậy, Yao vẫn không thể tha thứ cho lựa chọn rời bỏ vị trí, và tệ hơn, chính lựa chọn đó rốt cuộc đã dẫn đến cái chết của Yone.
Tới tận bây giờ Yao vẫn lãng du khắp Ioni, mặc cảm tội lỗi của anh là thứ duy nhất kìm giữ ngọn gió tự do.