Chương 10: Chuyện xưa

Trần Hồ Li đã nhiều ngày đánh xe , trong lòng Huệ Nương cũng thập phần băn khoăn . Tuy hắn có mục đích khác , nhưng cũng thành thật chân chính giúp đỡ nàng , cho nên lúc Trần Hồ Li đánh xe , nàng ngồi một bên ý tứ như cổ vũ .

Đêm nay , Trần Hồ Li lại ra vẻ quyến rũ , nàng đã tập thành thói quen luôn rồi .

Trần Hồ Li chậm rãi tiến tới gần Huệ Nương , sâu xa nói “ Ta kể cho ngươi một câu chuyện xưa nhé ?”

Nàng trợn mắt nhìn hắn , “ Không nói thì coi như ngươi sẽ không nói cho ta biết .”

Trần Hồ Li tay trái cầm roi , tay phải lấy cây quạt ra từ trong ngực , nàng có chút dở khóc dở cười . Nhưng thật là nàng cùng rất thoái mái với Trần Hồ Li không có nhiều phòng bị , không biết vì cái gì , có lẻ bởi vì là bản chất hắn không đáng tin cậy nhưng lại có lòng tốt ?

Lúc trước , khi nàng nhìn thấy Trần Hồ Li ngồi trên mặt đất lặng lẽ khóc , nàng cảm thấy một chút cảm giác thân thích quen thuộc khó giải thích được . Có lẽ đây là đặc điểm đặc thù của hồ ly tinh .

“ Thật lâu trước kia , ước chừng là một vạn năm trước . Vào thời điểm đó , vị thần trong truyền thuyết của Thượng giới sống ở trên tầng mây phía trên, tồn tại có thể nhìn thấy .”

“ Tiên cùng nhân loại đều ở trên mặt đất , Minh giới ở sâu dưới lòng đất .Con người cùng yêu tộc ở chung , làm sao có thể không có quan hệ ? Tuy rằng tuổi thọ khác nhau , nhưng vẫn có người không chút do dự kết hôn với yêu tộc .”

“ Nhưng họ phát hiện ra dù thế nào đi chăng nữa , họ cũng không thể sinh được những đứa con như đồng loại của mình , vì vậy họ đã cầu xin thần . Nhưng thần lại kiêng kị sức mạnh của yêu tộc và trí tuệ của con người , sợ rằng sự kết hợp của họ sẽ sinh ra một loài siêu việt , cho nên thần không đáp ứng điều này , còn tiến hành trừng phạt hạ giới nếu có ý định này .

“ Con người không hiểu tại sao, các vị thần họ vẫn luôn tin tưởng và bảo vệ họ đột nhiên trở nên tàn nhẫn vô tình như vậy .” Vẻ mặt Hồ Li trở nên nghiêm túc , cảm xúc trên mặt còn có một tia cảm xúc khó giải thích .

“ Vì thế chiến tranh bắt đầu , nhưng kỳ thật không phải mọi người ai cũng chống đối với thần , một ít người , nhẫn nhục chịu đựng.”

Hắn cúi đầu mỉm cười , “ Không phải tất cả các vị thần đều ích kỷ như vậy . Nhân loại cùng Thần giới đã bắt đầu nội chiến , thế giới bị tàn phá .” Hồ Li im lặng , Huệ Nương không nhịn được hỏi : “ Sau đó thì sao ?”

“ Sau đó , thế giới trở thành như bây giờ .”Huệ Nương nghe hắn nói không minh bạch , phi thường tức giận , kéo màn xe lên đi vào .

Trần Hồ Li vội kêu lên : “ Này ! Ta không cố ý nói như vậy , sau lại ta cũng không biết .”

Nàng đem cánh tay phía dưới gối lên đầu , dứt khoát phờ lờ hắn .

Hắn lại vội vàng giải thích : “ Nghĩ đến chuyện bên trong Thần giới , một cái tiểu dân bình thường như ta làm sao có thể biết ?”

Nghe hắn nói mình là tiểu dân , nàng không khỏi vui vẻ : “ Ngươi không phải là tiểu dân , ngươi là tiểu yêu tinh .”

“ Được , được , ngươi nói không sai , tóm lại , sau đó , Thần phong ấn rất nhiều chủng tộc mâu thuẫn .”

Trần Hồ Li trên mặt lộ ra một tia tức giận . “ Tộc hồ yêu chúng ta dựa vào tình yêu , dĩ nhiên đắc tội với vương bản đản cao cao tại thượng , may mắn tộc trưởng chúng ta lúc ấy có dự liệu trước , thoát khỏi đại kiếp , nhưng vẫn bị một chút tỳ vết của Thần .”

Thấy hắn nghiến răng nghiến lợi , Huệ Nương không khỏi hiếu kỳ , “ Khuyết điểm gì ?”

Trần Hồ Li vẻ mặt rối rắm , “ Chúng ta … Trước khi tu luyện trên người chúng ta đều có mùi hôi thối .”

Nàng nâng tay lên , “ Được rồi , người đừng nói nữa , ta hiểu ta hiểu , ta nghe một chút .”

Nhưng nàng vẫn không nhịn được cười xấu xa , những vị thần trong truyền thuyết này cũng đủ xấu rồi , biết hồ ly yêu có rất nhiều tướng mạo , nhất định phải có mùi cơ thể , thì có sao đâu .

Trần Hồ Li rất nhanh đã quên mất sự xấu hổ do sự yếu đuối của chính mình vừa rồi , “ Tiểu Huệ nương , nhìn xem , nam nhân mỹ lệ lại ôn nhu như ta có thể đánh xe và kể chuyện đều không nhiều .”

Hắn phối hợp đem cây quạt nhũ kim loại , dùng đầu quạt nhẹ nhàng nâng cằm cô lên , “ Ngươi thật sự không suy xét một tí sao ?”

Nàng lắc đầu , mấy ngày nay Trần Hồ Li thăng cấp cho nàng không dưới mấy chục lần , nàng đã sớm miễn nhiễm rồi .

Trần Hồ Li thở dài : “ Ai nha nha , ngươi thật là không biết nhìn hàng ! Ta bị cự tuyệt liên tục , thật sự là đáng xấu hổ ~~”

Huệ Nương thờ ơ nhìn hắn hồi lâu , lại hỏi : “ Ừm , lời ngươi vừa nói là thật sao ? Chính là cái chuyện xưa kia .”

Trần Hồ Li duỗi cánh tay vén rèm lên nhìn ánh trăng bên ngoài . “ Truyền thuyết tuy rằng không nhất định có thể tin hoàn toàn , nhưng luôn có một số chuyện là yếu tố nhất định .

Tóm lại , mục đích của thần đã đạt được , người và yêu hiện tại cũng không phải là không hợp nhau , nhưng họ vẫn coi thường nhau .”

Trần Hồ Li đùa nghịch vẫy đuôi , mấy ngày nay thỉnh thoảng lại lộ ra , Huệ Nương có thể thông qua đuôi cảm nhận được tâm tình của hắn .

Vì vậy , Huệ Nương mỉm cười dùng một tay chạm vào một trong những chiếc đuôi sáng bóng , “ Không phải tất cả mọi người , ví dụ như hai chúng ta . Ta nghĩ các yêu tộc so với nhân loại ta tiếp xúc họ thẳng thắn hơn nhiều .”

Cái đuôi trên tay nàng lắc lư rõ ràng vui sướng hơn .

“ Tiểu Huệ Nương , ngươi có biết đuôi hồ ly là phi thường bí mật cấm kỵ không , chỉ có người thường thân mật mới có thể chạm vào , ngươi chạm vào ta cảm thấy có chút mặt đỏ tim đập a .”

Lời này khiến Huệ Nương sợ hãi buông tay ra , ngẩng đầu liền thấy Trần Hồ Li cười rất tà , nàng mơ hồ cảm giác được một lần nữa bị con hồ ly tinh này đánh bại .

Nàng quyết tâm không nói chuyện cùng con hồ ly thối này , thì hắn lại nhỏ giọng nói : “ Thật ra không phải , người và yêu đều giống nhau , không gì khác biệt, có thiện có ác . Ngươi vẫn quá dễ dàng tin tưởng người khác .”

………

Xe ngựa đang đi đến đô lớn , nàng tính toán nghỉ chân một chút lại đi , mấy ngày nay trong xe ngựa đều lắc lư nàng suýt thì nôn ra ! Hơn nữa , đã lâu rồi nàng không viết thư cho Tương Bình , không biết nàng ấy nhớ như thế nào.

Xuống xe ngựa , nàng nhanh chóng dẫn Trần Hồ Li đi qua các con đường ngõ hẻm, thân hình hắn rất phô trương nên phải đổi một thân nam trang .

Khi nàng đang đi tìm tiệm may như con gà không đầu , đột nhiên có người ngăn lại . “ Tiểu cô nương cô đi đâu ?

Nàng xoa xoa trán , tại sao mỗi nơi đều có mấy cái đăng đồ lãng tử phá hư cảnh quan ?

“ Này , ngươi ! Giữ miệng cho sạch đi , không thấy ta đang dẫn nương tử đi mua trang phục sao ?”

Nói xong nàng ngẩng đầu lên , chỉ thấy mười mấy người hạ nhân trong đó lực lưỡng bao quanh người vừa lên tiếng .

Người này mày kiếm mắt tinh , sao không học cho kỹ ? Người này nhàn nhã ung dung nhìn nàng và Trần Hồ Li . Hắn nhàn nhạt nói trong đám người : “ Đều là yêu tộc , mang đi !”

Ý niệm cuối cùng trong đầu Huệ Nương là “ Xong rồi!”

…………..

Mong mọi người quan tâm truyện dịch của mình , bình luận cho mình có động lực nha ~~~

Lần đầu dịch hơi lâu , có vài từ chưa hiểu nên chém luôn mọi người bỏ qua nha ~