Chương 6: Tiệm bánh bao đắt khách

Chương 6: Tiệm bánh bao đắt khách

Người biên: Lạc Huyễn Chi Thần (Tanphat887)

- Ông Tề, cháu thật nhớ ông nha!

Tề Chấn Quốc nghe thế, khuôn mặt nở hoa:

- Tiểu tử, cháu mới lớn mà miệng lưỡi cũng không xương, ở trường chắc có nhiều cô gái theo đúng không?

Phương Dật Thiên cười cười, ngượng ngùng đáp lại:

- Ta, làm gì có!!!

Tề Chấn Quốc chưa kịp nói, bên trong đã có giọng nữ lanh lảnh vọng ra:

- Ông nội đừng tin hắn, chẳng phải lúc nào cũng có cái cô Tô Ái Vân gì đó kè kè bên hắn sao!!!

Nghe tiếng cũng biết người, Phương Dật Thiên lập tức nhận ra đó là Tề Nhã, cháu gái yêu quý của Tề Chấn Quốc, nếu để mất lòng nàng thì mọi chuyện cũng không suông sẻ, cho nên nói to:

- Làm gì có, nàng chỉ theo hỏi bài tập thôi!!!

Ngay lập tức, bên trong nhà đi ra một cô bé xinh xắn nhưng hơi lùn, khuôn mặt vui mừng nói:

- Thật sao?

- Thật mà!!

Tề Chấn Quốc cười tít cả mắt, nói:

- Thôi hai ông cháu voi nhà chơi, chuyện gì cũng từ từ nói:

Phương Chấn Nam cùng với Phương Dật Thiên đi vào nhà Tề Chấn Quốc.

Ngồi trên ghế sa lông, Phương Chấn Nam hứng trí bừng bừng nói:

- Ngày xưa, hai anh em ta uy phong biết bao, số phận đã bắt buộc chúng ta bên nhau sát cánh... Ông có biết tại sao không...

Tề Chấn Quốc cũng không nghĩ ngợi, cười nói:

- Là tại chúng ta có chung chữ Chấn đúng hông!!!

Phương Chấn Nan nghe thế cười to:

- Đúng đó!!!

- Ông là chấn quốc, là bảo vệ đất nước, tôi chấn nam là bảo vệ trời nam....

Tề Chấn Quốc sảng khoái nói:

- Sau khi về hưu, tôi cũng nghiên cứu vụ này nhiều, nghe này!!!

Phương Chấn Nam nói: 

- Ông nghiên cứu cái gì, nói đi!!!

Tề Chấn Quốc cười chờ nhìn Phương Dật Thiên, hỏi:

- Thiên nhi, ta nghe nói ngươi ở trường học rất tốt, ta đố ngươi một câu toán học nha!

Phương Chấn Nam nghi hoặc bảo:

- Thế thì liên quan gì!!

Tề Chấn Quốc huyền bí nói:

- Ông cứ từ từ!!!

Phương Dật Thiên nói:

- Ông Tề cứ đố!!!

Tề Chấn Quốc đáp lời:

- Khá lắm, rất có khí phách!! Nghe cho rõ đây!!! A nhân với B Cộng cho A nhân với C bằng gì!

Phương Dật Thiên phụt cười xém lăn ra đất!

Mẹ nó! Tưởng gì chứ cái này mà đố!

Lấy lại khí sắc, Phương Dật Thiên không suy nghĩ đáp:

- Câu đố của Tề gia gia dịch ra thuật toán là A.B+A.C = ? . Theo tính chất kết hợp, vì cả hai vế A.B và A.C có chung nhân tử A nên đặt A ra ngoài và bỏ B và C vào ngoặc, quan hệ là tổng, tức là B cộng C. Kết quả là A(B+C)

Tề Chấn Quốc kinh ngạc nói, bài toán mà Tề Nhã phải ra mất 10 mấy phút lật sách mà Phương Dật Thiên nói nhanh như chơi vậy!!

- Đúng vậy! Thiên nhi thật là giỏi!

Phương Chấn Nam nghe thế biết đúng, khuôn mặt tự hào, nói:

- Mà có liên quan gì tới tôi và ông!

- a(b+c) trong đó a là chấn, b là Nam và c là quốc. Chấn(Nam+Quốc) là Chấn Nam Quốc tức là bảo vệ nước nam a!

- Thì ra là vậy.

----------------

- A, lo nói chuyện xưa quên hết công việc, tôi tới đây nói với ông một việc.

-Việc gì?

Phương Chấn Nam cười nói;

- Không có gì, chỉ là việc kinh doanh, tui nhờ ông làm cái giấy phép kinh doanh cho tiệm bánh bao nhà tui ấy mà!

Tề Chấn Quốc nghe vậy nói:

- Yên tâm, nhà nước cũng đang khuyến khích buôn bán. Nước Việt ta là một nước mạnh, có căn cơ về quân sự, hiện đang lo về kinh tế nên đang rất khuyến khích dân làm ăn. Phải biết, thằng Mỹ nó qua đánh, Việt cũng xử nó được. Với lại, nó đam qua đánh hông nữa cũng là vấn đề,...

- ..,..,,,

Sau một hồi đàm phán, việc làm ăn của gia đình Phương Dật Thiên cũng thuận buồn xuôi gió. Giấy phép kinh doanh cũng được chuyển qua ngay sau đó, tiệm bánh bao nhà họ Phương cũng nhanh chóng bước vào hoạt động....

Sáng thứ hai, trước cổng khu chung cư ngoài tiệm bánh mỳ của lão Vương còn có thêm một tiệm bánh bao của nhà họ Phương do Phương mẫu và Cha Phương buôn bán.

Các dân chung cư thấy giá rẻ lại thèm bánh bao. Ngoài ra? Thấy chất lượng và giấy phép kinh doanh của tiệm, dân bu vô càng nhanh, càng nhiều đến nỗi bên kia Vương lão đỏ cả mắt.

Tiền vô như nước sông Đà a!

Một cái bánh mỳ lão Vương bán ra cũng lấy hơn 15 ngàn đồng, nay nhà họ Phương lấn. Bánh bao chỉ lấy 7 nghìn đồng. Nhìn có vẻ hơi thiệt nhưng lại có lời đối với nhà họ Phương, làm một cái bánh bao chỉ có 4 nghìn đồng lại lời 3 đồng a!!

--------------------

Phương Dật Thiên đi đến trường nhìn ra trường của các công nhân viên chức cấp thấp thấy các cậu bé cô bé cầm trong tay cái bánh bao còn nóng, thầm vui mừng, món tiền đầu tiên ta giúp gia đình, món tiền thứ hai.....

-----------------------

Đến trưa, tiệm của nhà họ Phương chuẩn bị dẹp. Các bánh bao cũng được mua hết, cả buổi sáng tiệm nhà họ Phương thu về hơn 500 nghìn đồng, lời hơn việc làm công nhân của Phương Chấn Nam 300 nghìn đồng (làm công nhân 200 nghìn đồng một ngày)

Qua vụ này, Phương gia coi như cảm tạ đứa cháu đức tôn này "chỉ kế" làm giàu a!

Đang chuẩn bị đi về thì Phương gia phụ mẫu và tiệm bánh mỳ lão Vương bị chặn bởi một nhóm công an.

Phương Chấn Đông lo lắng nói:

- Anh cảnh sát, tôi có giấy phép kinh doanh, sao lại chặn đường chúng toi.

Anh cảnh sát ngạc nhiên, nói:

- Giấy phép kinh doanh của anh đâu?

Phương Chấn Nam đưa ra cho anh ta nhìn một chút, nào đâu anh cảnh sát ngay lập tức chuyển biến 360 độ, hỏi han các loại rồi bảo:

- Các anh chị cứ làm việc tự nhiên, ngày sau tôi ghé ủng hộ nha.

Tất cả đều xuất phát từ chữ ký trong tờ giấy. Đó là chữ ký của Tề Chấn Quốc. Giỡn nha, là cựu tướng quốc gia ai dám đắc tội.

Còn tiệm bánh lão Vương vì không có giấy phép nên bị bắt về đồn giáo huấn...

---------------------

Hết chương 6