Chương 5: Ta muốn làm giàu từ những thứ nhỏ nhặt

Chương 4: Ta muốn làm giàu từ những gì nhỏ nhặt

Sau khi trở về nhà, nghe ông nội Phương Chấn Nam kể chuyện hồi trưa, Phương Dật Thiên cười bể bụng mất tiêu.

Hoá ra hồi trưa cũng tại cãi lộn nên mẹ hắn, Trương Lệ Hoa lại quên mất nồi canh, dẫn đến rút nước, trưa này ăn canh không nước... Ngon ơi là ngon!

Phương Chấn Đông vì lo cười châm chọc Trương Lệ Hoa mà đi đường không chú ý, vấp chân ngã sém gãy răng...

Tính ra Phương Chấn Đông cũng tính là chịu thiệt nhất nhỉ?

Hai vợ chồng nọ nghe ông nội kể chuyện xấu hổ, đồng loạt hoi to:

- LÀM GÌ CÓ!!!!!

-----------------------

Phương Dật Thiên chỉ biết cười lăn ra, cười đau bụng trên nỗi đau của người khác...

Ông nội Phương Chấn Nam bên cạnh cười khổ, nói nhỏ với đứa cháu:

- Trông ba mẹ con vậy nhưng vẫn tình cảm và đồng lòng gớm!

Hai vợ chồng hai mắt phun lữa, đồng thanh tập hai:

- Không có!

-------------

Rất hên cho gia đình của Phương Dật Thiên rằng buổi tối hôm nay, Trương Lệ Hoa cũng không có món nào cháy nữa!

Cả gia đình đang rất hạnh phúc, bổng ông nội Phươnh Chấn Nam nói:

- Nhìn hai con tự nhiên ông nhớ tới bà nội thằng Thiên, bà ấy đi về ngoại chơi hai ngày nay mà chưa về!

Phương Chấn Đông thấy thế, cười bảo:

- Ba lại nhớ mẹ nữa rồi, nay mai mẹ về thôi ấy mà. Nếu ba nhớ quá thì con điện cho mẹ nhé!

Phương Chấn Nam nghe vậy, vui mừng nói:

- Được, được con mau điện đi!

Phương Chấn Đông đang định cầm điện thoại lên thì bỗng nhiên trời xui đất khiến sao, bên ngoài vang lên tiếng chuông cửa:

- Phương Chấn Nam, ông mau ra mở cửa cho tôi, nếu không tôi cũng không về nữa!!!

Bên ngoài vang lên giỏi nói vọng vào tai Phương Chấn Nam như người bị điếc bỗng nghe được âm thanh, ông mừng rỡ vô cùng, chạy vọt ra ngoài sân, hét lên:

- Em yêu, cuối cùng em cũng về rồi, anh nhớ em lắm em biết không?

- Ông này, ông cứ khéo nịnh, làm sao lạ như thế được!!

- BÀ NỘI, con nhớ bà lắm, cuối cùng bà cũng về rồi!

Bà nội Trần Thanh Sương nghe vậy, khuôn mặt cười mỉm lên, ôm Phương Dật Thiên vào lòng:

- Đứa cháu này thật là hiếu thảo, bà cũng nhớ cháu lắm, bà biết cháu nhớ bà mà!!!

Phương Chấn Nam khuôn mặt co lại, giống như đang ghen, cơ bắp nổi lên:

- Phương Dật Thiên, cháu dám cướp bà nội với ông, cháu có muốn lên đài pk với ông hông?

Trần Thanh Sương nghe thế cười bảo:

- Ông này, lại đi dọa nạt cháu trai, xem chừng tôi đó!!!

Phương Chấn Nam á khẩu, be đanh không nói gì luôn.

Trương. Lệ Hoa điên trong nhà, gọi vào:

- Thôi, chuyện gì vào nhà nói, ba má với Thiên Nhi vào trong ăn bánh bao con mới nấu.

--------------------------

Cả gia đình ngồi xung quanh đĩa bánh bao, ai cũng khen ngon quá chừng!!!

Bất chợt, Phương Dật Thiên nói:

- Ba mẹ ơi, nếu bánh bao mẹ ngon như vậy sao không bán ơn khu chung bên cạnh. Huống chi, lão Vương bán đồ ăn lại lấy tiền đắt như vậy, đó là một cơ hối kiếm hời đó a!

Phương Chấn Đông nghe vậy cũng sáng mắt, thế nhưng lại lo lắng nói: 

- Nhưng buôn bán nhỏ lẻ cũng cần phải có giấy phép kinh doanh a!

Phương Dật Thiên cười nói:

- Điều đó cũng không khó, có ông nội đây là được rồi!!!!

------------------------------

Sáng hôm sau là Chủ nhật nên Phương Dật Thiên được nghỉ học, 

Phương Chấn Nam cùng Phương Dật Thiên cùng nhau đi với nhà của bạn ông nội Phương Chấn Nam Là Tề Chấn Quốc, ngoài ra Phương Dật Thiên còn lấy cớ là đi chơi nhà Tề Nhã để theo lưng ông nội.

Nhà Tề Chấn Quốc cũng không xa lắm, hai ông cháu chỉ đi khoảng 15' là tới.

Tề Chấn Quốc, cái tên rất lừng lẫy trong giới quan lộ ở thành phố Quy Nhơn, ông lúc trước làm cảnh sát hình sự lấy được bao nhiêu là chiến công, ông ấy lúc khoảng 55 tuổi về hưu được tặng huấn chương cùng chức vụ cấp phép và quản lý giấy phép kinh doanh. Vì thế, gia đình ông cũng đủ sống, chẳng túng cũng chặt dư. Ngày qua ngày cũng thật vui vẻ an nhàn...

Hôm nay có khách ghé thăm ông cũng thật vui mừng, còn là bạn chí cốt cùng cháu của bạn nữa chứ!

- Ông Tề, ông có khỏe không? Cháu thật nhớ ông nha?

----------1-------2-----3

Hết chương 4

Hết thảy việc trả lời bình luận cho các bạn mình xin nhờ cho hai đạo hữu có kinh nghiệm lão luyện trong giới yy là đạo hữu Lục Dương và đạo hữu Quỷ Vương Chi Hồn....

Mọi thắc mắc của các đạo hữu xin cứ gửi lên trang cmt của truyện.

Hai đạo hữu trên sẽ thay mặt ta gửi lời cho các vị.

Có vài bạn trên trang cmt nói rằng sao tác chỉ viết từng chương ngắn thế!

Xin trả lời luôn, như quỷ vương chi hôn đã nói, tác dùng điện thoại viết truyện nên sẽ không biết khi nào đủ từ khi nào thiếu từ, xin các bạn thông cảm nhé!

CẦU LINH THẠCH, TỬ LINH THẠCH VÀ CÁC ĐỀ CỬ CÙNG KIM PHIẾU