Trở lại với Thiên Cường. Hắn hiện đã dùng vũ trụ phi thuyền rời xa nơi cũ và tìm nơi ẩn trong lòng đất tiến hành bế quan tu luyện.
Thiên Cường đã thành công hấp thu Lạc văn hình thú. Nguồn năng lượng đạo vận lạc văn tinh thuần to lớn từ Lạc văn hình thú chảy vào các tu hải. Nó thúc đẩy các tu hải của các hệ thống tu luyện Chân tu, Linh tu, Giới tu đột phá lên một tầng nữa tương đương tầng 6 Chân vũ. Còn với Vũ tu hệ thống thì vẫn giữ nguyên không đột phá được.
Năng lượng đạo vận từ Lạc văn hình thú không giúp Thiên Cương thức tỉnh được lạc văn của mình. Điều này khiến hắn thật sự rất tiếc nuối. Hắn tự hỏi lòng mình :
“Ngay cả Lạc văn hình thú là Bổn sinh linh Luyện tiên giới cao cấp nhất thế giới cấp Chân vũ cũng không giúp ta thức tỉnh lạc văn. Vậy cái gì mới giúp ta thức tỉnh lạc văn được đây?”
“Lạc văn hoá thú chăng?…”
Để bắt những Bổn sinh linh của Luyện Tiên Giới cao cấp hơn đối với Thiên Cường hiện tại là một việc không thể. Việc đột phá tu vi lên Huyền giả, tu ra nghịch thiên chiến lực để có thể giết chết chúng là một việc cần rất rất nhiều thời gian. Mà trôi qua càng lâu dài thì khi hắn có cơ hội đầu tư cho Lạc tu hệ thống trong tương lai sẽ khiến Lạc tu hệ thống giảm đi sức mạnh tiềm lực nhiều lần. Lúc đó Lạc tu hệ thống sẽ tạo nên gánh nặng cho các hệ thống khác kéo hắn tu vi đột phá ngày càng chậm …
Còn việc dùng tài bảo để mua những Bổn sinh linh của Luyện tiên giới thật sự rất khó. Và cũng không có kẻ nào chịu bán đâu.
Thiên Cường càng nghĩ càng ảo não. Hắn thật sự không hình dung được cái gì mới có thể giúp mình thức tỉnh được lạc văn. Con đường hỗn tu nhiều hệ thống bỗng nhiên mờ mịt hơn cả đoạn dài…
Thiên Cường đã hấp thu xong Lạc văn hình thú nhưng không thể thức tỉnh được lạc văn. Điều này khiến hắn chắc chắn rằng Diệu Anh khi hấp thụ Lạc văn hoá thú sẽ không thể phá bỏ được cổ tự “Cấm” kia.
Nên nhớ nguyền rủa ma đế đã nguyền rủa và phong cấm Chiến thần lạc văn yếu hơn nhiều so với đạo tắc phong trấn từ rất nhiều chủng tộc lên Công Tôn gia đế tốc. Thêm nữa hiện tại Thiên Cường đã được hợp tu và nguyền rủa không còn ảnh hưởng tới cơ thể nữa. Mà Lạc văn hình thú còn không giúp được bản thân đánh thức lạc văn thì càng chứng tỏ việc Lạc văn hình thú không thể giúp Diệu Anh hoá giải việc cổ tự “Cấm” phong trấn Lạc văn kia.
Thiên Cường trước đó đã quan sát kỹ sự thay đổi lạc văn Diệu Anh trong quá trình Diệu Anh khôi phục tu vi. Lớp sương mù màu máu che phủ mất Lạc văn của Diệu Anh không phải là đạo tắc trấn phong mà là một loại tổn thương lạc văn do việc cố tình khai mở trấn phong. Đây không phải là việc cấm kỵ gì hết cả.
Việc khôi phục tổn thương Lạc văn thì đúng là Lạc văn sinh thú hay Lạc văn hình thú đều có thể giúp được. Thậm chí những vật phẩm mang lạc văn đạo vận cao cấp cũng làm được điều này. Thế nên Thiên Cường bắt buộc phải hấp thụ Lạc văn hình thú để Diệu Anh mới không bị các đế tử khác làm khó. Còn việc hắn đã hứa nhất định hắn sẽ tận tay bắt một đầu Lạc văn hình thú khác rồi đem đến cho Diệu anh.
**
Trong Luyện Tiên giới mỗi khu vực chỉ tồn tại duy nhất một sinh linh đạt tới cực hạn của cấp thế giới trong một thời điểm. Khi sinh linh này chết đi thì phải mất một ít thời gian sau thì Luyện Tiên giới mới có thể sinh ra một đầu sinh linh cực hạn mới. Thế nên chỉ cần có năng lực thì có thể bắt vô tận cực hạn sinh linh cũng được.
Tính toán của Thiên Cường sau khi hấp thụ Lạc văn hình thú sẽ giúp hắn thức tỉnh lạc văn. Với khả năng của hắn thì dễ dàng khai mở ra 9 động thiên và có 4 cấp nghịch thiên chiến lực. Kết hợp với Kết Linh chiến giáp nữa thì hắn sẽ sở hữu 5 cấp nghịch thiên chiến lực tại Lạc tu hệ thống. Với sức mạnh như vậy hắn tin hắn có thể đủ mạnh và bắt cho Diệu Anh một đầu Lạc văn hình thú khác. Tuy nhiên tính toán của hắn đã thất bại khi Lạc văn hình thú không giúp bản thân hắn thức tỉnh lạc văn.
Về phần Diệu Anh, từ bé tới lớn đúng là rất chịu khó rèn luyện cũng như gánh chịu áp lực cực lớn. Thế nhưng nàng là Quận chúa và được cả gia tộc tài bồi nên có những cảm giác mà Diệu Anh chưa từng nếm trải. Đó chính là cảm giác tuyệt vọng. Cảm giác tuyệt vọng rồi hy vọng, hy vọng rồi nối liền tuyệt vọng,… khiến bản thân rơi xuống đáy vực sâu.
Ngoài ra Diệu Anh không đủ tâm cơ. Không có kinh nghiệm trong việc nhìn người và lãnh đạo người khác. Tương lai Diệu Anh muốn nắm Lạc thần viện trong tay và khiến kẻ khác nghe theo thật sự rất khó.
Thiên Cường vì những chuyện này nên không tiếc tính toán bố cục cho Diệu Anh. Hắn chỉ cần kết quả. Còn quá trình diễn ra dù có nhẫn tâm thế nào thì hắn đều có thể ra tay. Và hắn tin Diệu Anh sẽ vượt qua hết được. Chỉ khi nào đứng lên từ dưới đáy vực sâu, vượt lên những chông gai thử thách, nếm trải cảm giác không còn gì để mất thì lúc đó mới tích luỹ cho mình một tiềm năng khinh khủng. Khi có cơ hội xúc tác sẽ khiến toàn bộ tiềm năng cơ thể bộc phát phun trào ra một cách mạnh mẽ.
Mọi việc Thiên Cường làm đều không giải thích cho Diệu Anh hiểu ngay. Bởi đích mà Thiên Cường hướng tới cho Diệu Anh không phải là khai mở trấn phong lạc văn. Mà đích hắn hướng tới chính là để cho Diệu Anh trở thành sáng tạo giả…
Thiên Cường đã thông qua Vũ trụ phi thuyền tìm hiểu về những thứ liên quan tới Diệu Anh và sự phong trấn Lạc văn. Sự phong trấn lạc văn tạo ra một uẩn khúc đã cắm rễ sâu trong ý thức của Diệu Anh. Nó đã hình thành niềm tin của Diệu Anh và áp đặt lên Diệu Anh một thứ gì đó ảnh hưởng đến tương lai của Diệu Anh.
Thiên Cường hiện chưa thể hiểu thật kỹ và diễn giải được thứ kia một cách rõ ràng. Hồi tưởng tất cả mọi chuyện về Diệu Anh khiến hắn thầm thì trong lòng :
“Quy tắc ư?”
“Cởi bỏ quy tắc, phá bỏ quy tắc ư?”
“…”
Trong lòng Thiên Cường như nắm bắt cái gì đấy.. Tuy nhiên nó hiện chỉ là một ý nghĩ manh nha trong đầu hắn mà thôi. Nó chưa thể tạo ra cái gì đột biến cả…
Thiên Cường sau một hồi đau đầu suy nghĩ thì không thể nghĩ ra được cái gì hay ho cả. Hắn đành phải gác những việc kia một bên. Bây giờ vẫn chưa thể thức tỉnh được Lạc văn. Con đường đi tiếp theo của hắn vạch ra chính là cần tăng đều sức mạnh trên hệ thống khác.
Thực sự Thiên Cường có rất nhiều thiếu sót trên con đường tu luyện. Một phần là không được luyện tập từ khi còn nhỏ, phần nữa là không có định hướng rèn luyện thật tốt.
Như các tinh anh của gia tộc kiếm tu thì họ được đầu tư luyện kiếm ngay từ nhỏ. Bọn họ ăn ngủ cùng kiếm, luyện tập múa kiếm mỗi ngày,… Sau này lớn lên dễ dàng nắm giữ vững kỹ năng, dễ dàng nhân kiếm hợp nhất, hoặc là kết hợp với binh khí để nhân binh hoà hợp,…. Còn Thiên Cường thì không có những thứ này khiến cho con đường không rõ ràng..:
Thiên Cường thầm suy nghĩ :
“Nếu quả thực hắn bắt được hết đủ các chủng loại cực hạn Bổn sinh linh của thế giới này rồi hấp thụ thì sao nhỉ?”
Thiên Cường ồ lên :
“Đúng rồi. Ta nghĩ đã tới lúc cần phải rèn luyện với tất cả chúng rồi..”
Nghĩ về chuyện này mà Thiên Cường rất chờ mong. Hắn bèn vạch ra lộ trình trong tương lai của mình. Đầu tiên là rèn luyện với Bổn sinh linh của Luyện Tiên giới. Sau khi không thể rèn luyện được nữa rồi thì hắn sẽ giết và hấp thụ. Giống như việc hắn rèn luyện với Lạc văn sinh thú vậy.
Lạc văn sinh thú chỉ giúp Thiên Cường cường đại cơ thể và nhuần nhuyễn sử dụng thức Phá thể. Hắn muốn rèn luyện các hệ thống tu luyện khác để không tạo ra sự chênh lệch giữa các hệ thống tu luyện. Bởi nếu khi có chênh lệch quá nhiều giữa các hệ thống tu luyện thì hắn buộc sẽ phải vứt bỏ hệ thống tu luyện yếu nhất. Nhưng hắn lo sợ điều này sẽ ảnh hưởng lớn đến tương lai của bản thân.
Kế hoạch tiếp theo của Thiên Cường đó chính là quay về các khu vực Vũ tu tinh vực, Linh tu tinh vực, Giới tu tinh vực,… để rèn luyện và bắt giữ những Bổn sinh linh của Luyện Tiên Giới tại những khu vực này.
Thiên Cường trở về khu vực Vũ tu tinh vực thì tìm một vị trí hoang vắng rồi bố trí xuống trận pháp khuếch đại khí tức. Sau đó hắn cho mẩu đá chứa tia sáng tạo đạo vận vào rồi ẩn nấp và chờ đợi.
Hiện tại Thiên Cường sẽ không sử dụng trận pháp mê huyễn bao phủ rộng lớn như ngày xưa nữa. Bởi làm như thế rất mất thời gian và công sức. Với cả giờ hắn đã có năng lực nhất định. Trừ khi là đế tử xuất hiện mới có thể đả bại và cướp đồ của hắn. Nhưng muốn bắt gặp đế tử đối với hắn còn khó hơn bắt gặp Lạc văn hình thú.
Bổn sinh linh của Luyện Tiên giới ở khu vực vũ tu tinh vực chính là Đan Vũ thú. Đến ngày hôm sau Đan vũ sinh thú đã xuất hiện trong tầm mắt Thiên Cường.
Đan Vũ sinh thú có hình dáng là một đầu đường lang có màu ngọc bích. Hai chiếc càng trước ánh lên màu ánh sáng kim loại khi được nắng chiếu. Trông cặp càng hệt như hai thanh loan đao. Trên người chảy nó tất nhiên chảy xuôi những tia Vũ tu đạo vận.
Thiên Cường thấy Đan vũ sinh thú xuất hiện thì cũng thu lấy mẩu đá chứa tia sáng tạo đạo vận rồi hiện thân. Trên tay cầm Sát phủ với chiến sát tu ý niệm gia thân,.. kéo sức mạnh lên tứ cấp nghịch thiên chiến lực.
Đan Vũ sinh thú cũng giống Lạc văn sinh thú. Nó rất hứng thú với Thiên Cường. Hai càng phía trước vũ động liên tục như cất lời mời :
“Tiểu tử. Xông vào đây mà lãnh sẹo”
“Tốt. Haha”
Vútt
Thiên Cường phóng lên trời cao áp sát gần Đan vũ sinh thú. Hắn vung Sát phủ chém thức tiểu Phá thể.
Xoát xoátttr…
Leng kenggg
Một loạt tàn ảnh đao quang hiện ra trong mắt Thiên Cường. Hắn thấy như có hàng chục lưỡi đao cùng lúc chém lên Sát Phủ. Chúng kết hợp với nhau dễ dàng hoá giải thức tiểu Phá thể của hắn.
Đan Vũ sinh thú có kỹ năng sử dụng đao kỹ tuyệt đỉnh. Tốc độ phát đao của Đan Vũ sinh thú cực kỳ nhanh. Chỉ trong một khoảnh khắc ngắn ngủi thì đao của nó đã di chuyển tới rất nhiều vị trí khác nhau và để lại mỗi một vị trí là một cái đao ảnh. Điều đó khiến cho Thiên Cường cảm thấy như bị Đan Vũ sinh thú chém lên Sát phủ cả chục nhát trong cùng một lúc.
Xoátttt
Kenggg
Lại một loạt đường đao quang hiện ra. Tốc độ thúc giục đao kỹ của Đan vũ sinh thú nhanh hơn Thiên Cường ngưng ra thức tiểu Phá thể rất nhiều. Khi Thiên Cường còn chưa kịp ngưng ra thức tiểu Phá thể tiếp theo thì đã bị Đan vũ sinh thú chém vào cơ thể. Thế là hắn bị Đan Vũ sinh thú chém cho văng tế ra ngoài.
Thiên Cường định thần lại thì nhận ra trên Kết Linh chiến giáp đã hiện ra rất nhiều vết chém. Nơi những vết chém lan truyền đến cơn đau nhức hơi nghiêm trọng do chịu lực cường công từ đao kỹ.
Thiên Cường đã có thể cảm nhận rõ Đan vũ sinh thú chính là bậc thầy sử dụng đao kỹ. Những đường đao kỹ của Đan vũ sinh thú vẽ ra rất tinh diệu và nhanh cực độ. Nếu so sánh thì không thua kém Đông Mâm là bao. Đây chính là đối thủ tốt để rèn luyện kỹ năng dùng Sát phủ của hắn.
Thiên Cường lần nữa bay lên vung Sát phủ tấn công Đan vũ sinh thú.
Xoáttt
Leng kengg…
Đan vũ sinh thú tất nhiên vẫn dễ dàng hoá giải chiêu thức tiểu Phá thể của Thiên Cường. Kết quả lần nữa Thiên Cường bị đánh bay. May mà Đan vũ sinh thú thấy Thiên Cường không quá lợi hại nên đã đã nhẹ tay hơn với Thiên Cường.
Thiên Cường không nản lòng tiếp tục xông lên tấn công Đan Vũ sinh thú. Thế nhưng vì không có kỹ năng dùng binh tốt để đón đỡ vũ kỹ nên hắn có xông lên bao nhiêu lần thì bấy nhiều lần đều bị chém cho rơi rụng.
Bị đánh chém nhiều thì Thiên Cường dần dần đã có kinh nghiệm đỡ đao kỹ. Kỹ năng sử dụng Sát phủ của hắn cũng dần được nâng lên. Hắn thi thoảng đã có thể đón đỡ được những đường đao ảnh của Đan vũ sinh thú.
Hàng chục lần Thiên Cường bị Đan Vũ sinh thú chém cho rơi rụng, rồi đến cả vài trăm lần hắn bị chém cho rơi rụng. Những vết thương trên cơ thể ngày càng dày đặc và nặng dần. Máu theo đó thấm đẫm ra bên ngoài cơ thể….
Đại chiến với Đan Vũ sinh thú cả ngày trời. Rốt cục Thiên Cường đã không thể cầm cự được khi thân thể đã be bét máu. Hắn bèn rút lui tìm nơi chữa thương.
Sau mấy ngày chữa thương Thiên Cường lại xuất quan rồi. Hắn lại tiếp tục tìm đếm một đầu Đan Vũ sinh thú và tiếp túc chiến đấu để rèn luyện bản thân mình. Tốc độ ngưng tiểu Phá thể của Thiên Cường theo thời gian dần cải thiện hơn so với trước…
Cứ thế cứ thế thời gian trôi thêm ba tháng nữa. Đan Vũ sinh thú chính là đối thủ rèn luyện phù hợp nhất với Thiên Cường, khiến cho Thiên Cường hoàn thiện hơn trên Vũ tu hệ thống... Thiên Cường hiện đại khái đã có thể đánh ngang tay với Đan vũ sinh thú rồi. Tất nhiên kỹ năng sử dụng sát phủ của hắn rất khó bì kịp với đao kỹ của Đan Vũ sinh thú. Hắn chỉ có thể gọi là chống đỡ tốt với đao kỹ của Đan Vũ sinh thú mà thôi.
Qua thời gian rèn luyện hiệu quả Thiên Cường hiện đã có thể sử dụng tiểu Phá thể ngang với người khác đánh thường rồi. Bây giờ có thể xem như hắn đã nắm giữ được tứ cấp nghịch thiên chiến lực khá trọn vẹn.
Hôm nay, Thiên Cường cảm thấy đã tới lúc thích hợp kết thúc rèn luyện với Đan Vũ sinh thú rồi. Sau khi Đan vũ sinh thú tới thì hắn hiện thân và dốc hết sức mạnh ngưng ra đại Phá thể rồi trực tiếp chém chết Đan vũ sinh thú.
Đan Vũ sinh thú chết đi hoá thành thành một tia năng lượng vũ tu đạo vận. Thiên Cường bắt lấy nó và hấp thụ.
Hấp thụ Đan vũ sinh thú khiến cho Thiên Cường đột phá từ tầng 6 Vũ tu hệ thống lên tầng 8 và xem như là Chân vũ hậu kỳ. Không gian đan điền theo đó mà bắt đầu quá trình biến lớn ra gấp rưỡi.
Còn các hệ thống tu luyện khác đều không đột phá thêm mà vẫn chỉ ở tầng 6 mà thôi. Bởi Thiên Cường đã từng hấp thụ qua Lạc văn sinh thú và Lạc văn hình thú, nên với Đan vũ sinh thú không chung đạo vận thì sẽ không có tác dụng lên các hệ thống tu luyện khác.
Thời gian trôi đi khá lâu tính từ ngày Dị Oán Diễn độ kiếp thất bại. Thiên Cường đã sử dụng Vũ trụ phi thuyền rất nhiều lần trong thời gian dài nên dấu ấn Vũ trụ phi thuyền trong linh hồn bây giờ đã hoàn thiện. Hắn hiện đã có thể sử dụng sức mạnh của Vũ trụ phi thuyền vào trong chiến đấu.
Trước đây bản thân Thiên Cường nghĩ là sẽ luôn cố gắng để hạn chế việc sử dụng ngoại lực, như thế mới có thể tăng tiềm năng cơ thể. Thế nhưng sau cùng hắn cũng cần phải dùng đến sức mạnh của ngoại lực để đột phá.
Thiên Cường hiện đã thông suốt suy nghĩ rồi. Thứ có sẵn trên người thì cần phải biết tận dụng, như thế mới khiến bản thân nhanh trưởng thành được. Trên đời phàm vật gì cũng mang một ý nghĩa nhất định. Nó đã xuất hiện trong tay bản thân đồng nghĩa với việc nó mang ý nghĩa giúp bản thân lớn mạnh. Chỉ có sử dụng chúng, tận dụng hết khả năng của chúng. Như thế mới phát huy được giá trị của chúng.
Thử hỏi trên đời này bảo vật há không phải ngoại lực sao?
Nếu nó không có chút giá trị vậy người ta tranh đoạt nhau bảo vật làm gì?
Bao nhiêu kẻ hùng cường bước ra con đường khác biệt rốt cục bọn họ đều khởi nguồn từ việc đón nhận những bực kỳ ngộ vượt trội. Đó cũng chính là ngoại lực đấy thôi.
Vấn đề sử dụng ngoại lực không phải là yếu tố quan trọng ảnh hưởng xấu tới tiềm năng của bản thân. Mà vấn đề luôn nằm ở bản thân. Miễn là giúp tăng tiềm năng cơ thể thì ngoại lực hay tự thân cũng được.
Thiên Cường hoà ý thức câu thông tới dấu ấn Vũ trụ phi thuyền trong linh hồn. Sau đó hắn thúc dụng ý niệm muốn sử dụng sức mạnh của vũ trụ phi thuyền.
Dấu ấn Vũ trụ phi thuyền đã hiểu ra và phát ra một loại tín hiệu sức mạnh truyền cho Vũ trụ Phi thuyền. Sau đó vũ trụ phi thuyền chảy ra một loại năng lượng kim loại đặc biệt bao quanh toàn bộ cơ thể của Thiên Cường rồi hoá thành một lớp áp giáp bạch kim lấp lánh ánh kim loại. Nó gọi là Vũ trụ Phi thuyền giáp.
Nếu người khác nhìn vào Thiên Cường hiện tại sẽ thấy hắn như là một con người bao bọc bằng kim loại. Trông còn hơn cả việc trang bị hộ giáp đầy đủ tới tận chân răng.
Sức mạnh của Thiên Cường được tăng lên thêm một cấp nghịch thiên chiến lực nữa. Hắn cầm Sát phủ trên tay và sử dụng hết khả năng tăng chiến lực của mình. Trên đầu hắn hiện ra 4 vòng tròn màu xanh tượng trưng cho tứ cấp nghịch thiên chiến lực. Điều này đồng nghĩa với việc chỉ cần hắn đánh ra thức Phá thế thì hắn sẽ mang chiến lực của Ngũ cấp nghịch thiên chiến lực.
Vũ trụ phi thuyền giáp ngoài chúc phúc cho Thiên Cường một cấp nghịch thiên chiến lực thì còn mang cho hắn một sức phòng thủ kinh người. Với những kẻ đồng cấp tu vi đánh lên cơ thể hắn thì hắn sẽ chỉ gánh nhận một phần dư chấn rất nhỏ. Đây xem như là một loại sức mạnh gần như vô địch trong cảnh giới.
Còn ngũ cấp nghịch thiên chiến lực vốn dĩ hơn sức mạnh của Thiên Cường khi chưa đánh ra Phá thể là một cấp. Nhờ Vũ trụ phi thuyền giáp triệt tiêu đi một phần sức mạnh nếu bị công kích nên hắn có thể chiến đấu với kẻ hơn mình một cấp nghịch thiên chiến lực mà không đến nỗi ngay lập tức bại vong như trước.
Thiên Cường tất nhiên không thể phát huy hết sức mạnh của Vũ trụ phi thuyền giáp. Đổi lại là Dị Oán Diễn chắc chắn sẽ giống như là miễn nhiễm công kích kẻ cùng cảnh giới, vô địch bất bại trong cùng cảnh giới. Với Thiên Cường cảm thấy như thế này thôi cũng đã đủ rồi.
Năng lực đại tăng khiến Thiên Cường lần nữa vạch ra lộ trình rèn luyện tiếp theo. Hắn sẽ đi săn giết sinh linh Hình thú. Đương nhiên việc bắt được Hình thú cấp bậc không phải là việc dễ dàng gì. Trận chiến giữa Lạc văn Hình thú và các đế tử lẫn bán đế tử đã nói rõ điều đó.
Còn về việc mượn người ra tay giúp như Công Tôn gia sẽ không ổn. Bởi tin tức về Thiên Cường đã truyền sang các thế lực khác. Nếu không may mắn có thể bị người khác tính toán, lật thuyền trong mương như chơi. Hắn sẽ không dại gì lao vào mà sẽ tự lực cánh sinh….
(Truyện của Nhất Hối có quy tắc rõ ràng :
Khi hấp thụ một thứ nào đó ngoại thân để đột phá hay khôi phục tiềm năng lần tiếp theo hấp thụ nó dù lượng gấp hơn cả ngàn lần thì chỉ đạt hiệu quả khoảng một nửa. Và hấp thụ lần thứ 3 trở đi hiệu quả sẽ nhỏ bé. Sẽ không có chuyện búp cho một thứ dùng mãi đâu. Tài nguyên sử dụng theo đó thêm lớn. Có như vậy nhân vật trong truyện mới phải luôn cố gắng có những thứ tốt hơn.
Truyện có rất nhiều quy tắc cứng nhắc bắt buộc toàn bộ các nhân vật phải tuân thủ. Các nhân vật muốn đột phá mạnh mẽ thì phải đánh vỡ quy tắc giống như sáng tạo giả thôi ….)