Chương 207: Trộm cắp Lạc văn hình thú

Cả mười bốn đế tử lẫn bán đế tử nhìn nhau rồi cười nhẹ. Đừng nhìn bọn họ đang cùng một chiến tuyến mà nhầm lẫn. Bởi trong mắt họ thì tất cả những người khác đều là đối thủ. Bọn họ đều biết được năng lực đại khái của nhau. Hiện vẫn chưa ai sử dụng hết toàn bộ sức mạnh.

Long gia bảo thuật

Hổ gia bảo thuật

….

Trán Long đế tử lúc này đã hiện ra hình ảnh một con rồng hoàn thiện tạo ra dấu ấn bảo thuật. Tất nhiên hình ảnh rồng này không phải là Thần long nhưng cũng là Thiên long. Đẳng cấp Thiên Long tất nhiên không thể so sánh với Thần long được.

Hổ gia đế tử cũng là một con hổ hoàn thiện hiện tạo ra dấu ấn bảo thuật,…. Tương tự những người khác đều là thế.

Tất cả những người này hầu hết là ở dưỡng thuật cảnh. Bọn họ đều đã nuôi dưỡng bảo thuật trong các động thiên và có thể phát ra đầy đủ sức mạnh bảo thuật để tạo nên dấu ấn bảo thuật hoàn thiện chứ không phải sơ hình bảo thuật như Động thiên cảnh nữa rồi.

Long đế tử cất bước bay lên trời cao. Long uy từ trong cơ thể xảy ra khiến người khác như nhìn thấy một đầu rồng phi thiên. Hắn cũng đã lấy ra thuật binh của mình là một chiếc roi. Chiến lực của hắn tăng lên cả mảng lớn chạm tới cực hạn của ngũ cấp nghịch thiên chiến lực. Nếu không vì quy tắc tại luyện Tiên giới thì thậm chí hắn có thể phát ra sức mạnh là lục cấp nghịch thiên chiến lực. Lần nữa Long đế tử chủ động một mình tấn công Lạc văn hình thú.

Lạc văn hình thú cũng xông tới tấn công Long đế tử. Mỗi một cước đạp của nó đại địa run rẩy. Mỗi một lần vung cánh là cuồng phong tung hoành.

Binh binh

Bùmmmm

….

Tiếng va chạm binh khí và thân thể Lạc văn hình thú vang lên. Cả hai đại chiến hết trên trời tới dưới đất. Cây cối quanh khu vực bọn họ giao chiến đều bị đánh phá nổ tung, bụi đất cuốn lên mịt mù.

Thật sự Lạc văn hình thú thân thể vô cùng cường hãn. Thuật binh đánh lên nó chỉ tạo ra xây xước nhẹ. Về phần nó đánh lên người Long đế tử thì khiến cho Long đế tử phải lĩnh thiệt thòi nhất định. Tuy nhiên cùng chung một cấp sức mạnh chiến lực nên Long đế tử không thể bị đánh bại ngay được.

Sau đó các đế tử khác lần lượt xông tới và kết quả cũng là vậy. Không một ai đơn độc có thể áp chế được Lạc văn hình thú. Bọn họ chỉ nhận về cái kết tổn thương lên cơ thể.

Một đêm cứ thế trôi qua, khu vực bọn họ đại chiến đã hoá thành bình địa. Các đế tử và bán đế tử buộc phải hợp lực với nhau tấn công Lạc văn hình thú.

Đại chiến liên miên nổ ra không ngớt. Một mình Lạc văn hình thú không thể cùng lúc hoá giải hết công kích từ kẻ địch. Thế nên đón rất nhiều những nhát đánh, nhát chém lên cơ thể.

Ban đầu trên cơ thể của Lạc văn hình thú chỉ là những vết xây xước nhẹ. Nhưng sau đó dần hoá thành vết thương và chuyển biến nặng dần.

Các đế tử và bán đế tử dù hợp lực tấn công nhưng thi thoảng vẫn lãnh công kích của Lạc văn hình thú như thường. Bọn họ dù đều bị tổn thương nhất định nhưng theo thời gian giao chiến thì vết thương trên cơ thể bọn họ cũng lớn dần. Không ai có thể thoát khỏi việc thương tổn như thế cả.

Lạc Văn hình thú cảm nhận áp lực càng lớn. Nó điên cuồng tăng lực chiến lên để chiến đấu với kẻ địch. Thế nhưng dù tăng cường lực chiến cũng không thể đả bại được kẻ địch. Bởi kẻ địch của nó hầu hết đều là những Bán đế tử và đế tử ở cảnh giới cao hơn, có chiến lực đều có thể đạt cực hạn không thua kém nó. Thế là nó sinh ý nghĩ rút lui.

Lạc văn hình thú kéo chiến trường tới mặt đất rồi độn thổ. Thế nhưng nó bị trận pháp toả địa ngăn trở nên không thể độn thổ được. Nó bèn xung kích vào trận pháp khiến cho cả vùng đất rực sáng vì trận pháp vận hành.

Các đế tử và bán đế tử thấy thế thì lập tức ngăn cản khiến không cho Lạc văn hình thú xung kích vào trận pháp.

Binh binh

….

Hàng loạt thuật binh đánh lên cơ thể Lạc văn hình thú. Sức mạnh của những người này đã đánh Lạc văn hình thú bật khỏi mặt đất. Sau đó bọn họ tiếp viện ngăn cản không cho Lạc văn hình thú tiếp tục tấn công trận pháp.

Lạc văn hình thú lại kéo chiến trường tới trận pháp phong thiên. Nó một mạch nhảy tới trận pháp như muốn xé rách trận pháp.

Rào rạt….

Tuy nhiên rất khó để Lạc văn hình thú có thể xé rách trận pháp trong một vài đòn tấn công. Mà các đế tử và bán đế tử đâu dễ để cho nó thoải mái công phá trận pháp đâu. Tất cả đều công kích nó điên cuồng.

Lạc Văn hình thú bèn tìm cách kéo chiến trường tới gần trận pháp phong thiên để cho đại trận xuất hiện hao tổn do phải gánh chịu dư chấn của cuộc đại chiến. Nếu như kéo dài điều này thì đại trận sẽ bị đục thủng một đường.

Các đế tử và bán đế tử đều nhận ra điều này. Bọn họ cố gắng ép Lạc văn hình thú về khu vực trung tâm để giảm gánh nặng lên trận pháp. Lạc văn hình thú thì liều mạng giữ vị trí hòng phá trận để tẩu thoát.

Trận chiến nhanh chóng đến đỉnh điểm khi các bên đã liều mạng tăng chiến lực. Việc tăng lực chiến sẽ giảm đi sức phòng thủ khiến cho thương tổn phải gánh lấy rất lớn.

Binhhh

Bốppp

Phậppp

Lạc văn hình thú tung vó và vỗ cánh đánh văng té những đế tử và bán đế tử. Kết quả nó cũng không khá hơn khi bị những đế tử và bán đế tử khác đánh cho rơi rụng….

Có lúc thì đế tử này bị Lạc Văn hình thú đánh lún xuống đại địa. Có lúc thì đế tử kia bị đánh vào trận toả thiên….

Trên người các đế tử và bán đế tử đã hiện ra những vết thương nghiêm trọng. Máu bọn họ chảy ra đã thấm đẫm y phục. Khí tức tất cả đều yếu cả đoạn dài.

Lạc Văn hình thú cũng thương tích không kém khi thân thể xuất hiện lỗ chỗ vết thương. Năng lượng từ trong cơ thể theo những cái lỗ ấy rò rỉ ra ngoài. Khí tức của nó yếu đi rất rất nhiều lần.

Khu vực đại chiến đã hoang tàn trở thành đất cát hỗn loạn. Đất cát nới này thậm chí còn rất nhiều vết tích của máu vương vãi do các đế tử và bán đế tử để lại.

Binhh

Bốppp

Thời gian vẫn tiếp tục trôi qua, nhịp độ tiết tấu trận chiến đã giảm đi rõ rệt. Các pha đụng độ giao tranh đã diễn ra với mật độ thấp hơn bởi năng lượng ai nấy đều đã cạn đi.

Bởi phải đối đầu với kẻ địch mạnh mẽ và quá nhiều đã khiến cho Lạc văn hình thú lãnh thương tích cực lớn. Năng lượng trong cơ thể đã gần cạn kiệt. Nó đã cố gắng nhiều lần để tẩu thoát nhưng không thành bởi trận pháp phong thiên toả địa. Chắc chắn khổng lâu nữa đâu nó sẽ phải là kẻ nằm xuống trước.

Mặc dù nhìn có về sắp kết thúc cuộc chiến nhưng các đế tử và bán đế tử biết rằng không thể kết thúc được. Bởi Lạc văn hình thú bị hạ gục chính là lúc một cuộc chiến mới mở ra.

Thực tế thì các đế tử và bán đế tử có năng lượng dự trữ trong các động thiên lớn hơn nhiều so với kẻ cảnh giới của Lạc văn hoá thú. Biểu hiện cạn kiệt của bọn họ chính là việc bọn họ giữ không bộc lộ toàn bộ sức mạnh. Tính toán của bọn họ muốn bộc phát chính là lúc cướp Lạc văn hình thú và dùng phù pháp hộ thân rời đi.

Lạc văn hình thú bị đánh rơi rụng trên mặt đất không biết bao nhiêu lần. Lần này khi bị đánh rơi rụng thì nó đứng dậy một cách khó khăn vô cùng. Thân hình nó còn lảo đảo loạng choạng như lung lay ngã xuống bất cứ khi nào. Nó thật sự sắp không gắng nổi nữa rồi.

Lạc văn hình thú đưa con mắt nhìn những kẻ địch xung quanh. Linh cảm của nó cho biết những kẻ địch xung quanh vẫn còn có thủ đoạn chưa dùng hết. Thế nhưng bản thân nó đã sắp không còn gì nữa rồi. Trên trời dưới đất đều không có lối thoát dành cho nó.

Lạc văn hình thú cảm giác rất tuyệt vọng. Thế nhưng đúng lúc này nó bỗng nhiên cảm nhận được đại địa phía dưới có một lỗ hổng cho phép độn thổ và rời khỏi trận pháp toả địa.

Bản thân Lạc văn hình thú là sinh linh sinh từ Thiên địa nên rất cảm giác rất tốt với sự vận động của mặt đất. Nó dùng hết toàn bộ năng lượng còn sót lại trong cơ thể tạo ra sức mạnh một mạch độn thổ trối chết xuống phía dưới mặt đất rồi hướng về khoảng trống ở trận pháp phía dưới mà bỏ chạy.

Nhìn Lạc văn hình thú có thể độn thổ mà các đế tử lẫn bán đế tử đều giật mình nhảy dựng lên :

“Không xong rồi. Truy”

Các đế tử và bán đế tử hiện đã là dưỡng thuật cảnh nên bọn họ đều có thể tu luyện bảo thuật liên quan tới việc độn thổ. Bọn họ ngay lập tức tiến nhập vào lòng đất và truy đuổi theo Lạc văn hình thú.

Lạc Văn hình thú hiện chỉ quan tâm tới việc chạy trốn. Bỗng một cỗ hấp lực cực lớn xuất hiện phía trước khiến nó cảm nhận được nguy hiểm mà ngưng lại nhưng không kịp. Ngay lập tức nó đã bị thu vào trong Vũ trụ phi thuyền.

Các đế tử và bán đế tử đuổi theo tới nơi thì vừa vặn chứng kiến Lạc văn hình thú biến mất vào trong tay Thiên Cường. Tất cả đều gầm lên giận giữ :

“Giao Lạc văn hình thú ra đây”

“Mơ đi các cưng. Mua hahaha”

Thiên Cường ném đi một câu chào còn bản thân thúc giục bí thuật độn thổ xuống hướng sâu vào lòng đất. Những đế tử và bán đế tử tất nhiên truy đuổi theo sát theo sau. Tốc độ không hề thua kém Thiên Cường độn thổ quá nhiều.

Thiên Cường vừa bắt được Lạc văn hình thú thì ngay lập tức phát tín hiệu cho Diệu Anh hành động.

Diệu Anh đấu tranh suy nghĩ cuối cùng nàng cắn răng thúc giục tín hiệu cho người của Công Tôn gia đế tộc trong lòng đất hành động.

Ùuuuu

Ràoooo

Đại địa vận động truyền đến cảm giác bất an cho các đế tử và bán đế tử. Ai nấy kinh hoảng đình chỉ độn thổ và di chuyển ngược lên mặt đất. Từng đạo năng lượng cuồng bạo nổ ra trong mặt đất quét về thẳng nhóm đế tử và bán đế tử.

Oànhhhh

Trời long đất lở bụi cát bay mịt mù. Tất cả 7 đế tử, bán đế tử và gần 200 người của Công Tôn gia đế tộc đều vị hất văng lên khỏi mặt đất rồi bị đất cái vùi lấp. Bọn họ phải cố gắng mới bò ra khỏi được đống đất cát chôn trên người. Tất cả đều bị lấm lem lấp trong đống bụi đất, thân thể thương tích vô số. Bộ dáng ai nấy thập phần thê thảm.

Thiên Cường nhân cơ hội này lặn một mạch thật sâu xuống dưới lòng đất. Chỉ trong giây lát đã biến mất tăm không còn chút dấu tích.

Long đế tử lảo đảo bò dậy rồi gầm lên :

“Khốn kiếp. Công Tôn gia các ngươi làm gì vậy?”

Sáu đế tử khác cũng nổi giận không kém :

“Công Tôn gia các ngươi muốn chết sao?”

Lúc này Diệu Anh phi như bay lại chỗ đỡ lấy Tuấn Đăng :

“Biểu ca. Không sao cả chứ”

Tuấn Đăng phủi qua bụi đất trên người rồi lắc lắc đầu tỏ vẻ không sao. Thế nhưng lúc này bảy người kia đã áp lại gần, khuôn mặt đằng đằng sát khí :

“Chuyện này là sao? Công Tôn gia các người làm cái quái gì vậy?”

Diệu Anh gắt lên :

“Các ngươi thái độ gì thế? Công Tôn gia chúng ta bỏ vốn ra thật nhiều, thế nên cũng mưu tính một màn để đoạn Lạc văn hình thú. Thế nhưng không ngờ lại bị kẻ kia lừa phỗng tay trên. Chúng ta cũng là kẻ bị hại”

Mã gia đế tử cười mỉa mai :

“Thì ra ngay từ đầu Công Tôn gia các ngươi đã muốn đoạt phần trên”

Diệu Anh lạnh lùng :

“Thế các ngươi tâm tư không như vậy chắc. Các ngươi vờ làm bộ dùng hết sức đáng với Lạc văn hoá thú mà ta không biết sao. Tâm tư các ngươi thế nào mà ta chẳng biết. Nếu các ngươi dùng toàn lực từ đầu há chẳng phải đã đánh chết được Lạc văn hình thú sớm rồi hay sao?”

Lạc văn hình thú dù là sinh linh đỉnh tiêm sức mạnh nhưng các đế tử và bán đế tử cũng không phải dạng vừa. Mà mười bốn kẻ cùng liên thủ thì tất nhiên không thể mà ngang tay với Lạc văn hình thú được. Diệu Anh thừa đủ hiểu chuyện này. Nàng biết các đế tử và bán đế tử đều giữ lại một phần lực lượng và giả vờ yếu nhược bị thương. Rồi sau đó nhân lúc người khác không đề phòng thì thừa thời cơ cướp Lạc văn hình thú bỏ chạy mà thôi.

Hồ gia đế tử là kẻ đa nghi. Nàng ta hỏi :

“Không khéo chuyện này đều do Công Tôn gia các ngươi lại bày trò ra để qua mặt bọn ta để không phải chia lợi ích từ việc bắt Lạc văn hoá thú cũng nên”

Các đế tử còn lại nghe Hồ gia đế tử nói thế thì cảm giác có lý vô cùng. Ai nấy đều nhảy vào :

“Đúng đúng. Không khéo là âm mưu của Công Tôn gia các người cũng nên”

“Đúng. Chính xác là thế rồi..”

..

Tất cả các đế tử đều đang phẫn nộ. Bọn họ đều dùng khí uy áp của mình ép lên Diệu Anh.

Tuấn Đăng bèn tiến lên chắn trước mặt Diệu Anh. Thế nhưng hắn vẫn nhận áp lực rất lớn từ 7 cái đế tử kia.

Diệu Anh dù đã chuẩn bị tinh thần nhưng rồi nhưng vẫn phải than thở trong lòng chưa biết giải thích thế nào để lấp liếm sự thật. Trước đó vì Diệu Anh thì tất cả các đế tử đã không quản ngại tập hợp và lùng bắt Thiên Cường. Thế nhưng khi chạm tới lợi ích của mình thì bọn họ đã không quan tâm Diệu Anh là ai cả.

Diệu Anh cảm thấy lòng người thật đáng sợ. Nàng chợt nhớ lại những gì Thiên Cường nói và đã làm cho mình. Bao cố gắng, bao hy sinh gian khổ mà chẳng được một lời tử tế từ nàng. Điều đó khiến nàng cảm thấy ấm áp vào thời điểm hiện tại.

Trong đầu Diệu Anh còn vang lên bao câu nói của Thiên Cường :

“Không ai tốt với nàng bằng người yêu thích nàng cả. Ta thật lòng sẽ làm những gì tốt nhất cho nàng…”

“….”

Diệu Anh thực sự đã xuất hiện một ít tình cảm với Thiên Cường. Nhưng thâm tâm nàng thì bóng ma vương của Thiên Cường, hành động cướp bóc với mình,…. đã khiến cho tình cảm của nàng không thể tiến xa.

Và Thiên Cường cũng hiểu điều này…

Thiên Cường sau khi rời khỏi khu vực trận pháp không quá xa thì ngay lập tức tiến nhập vào trong Vũ trụ phi thuyền. Bởi hắn biết để lâu Diệu Anh sẽ không biết ăn nói với các đế tử ra sao.

Lạc văn hình thú đã lĩnh thương tích nghiêm trọng và bên bờ tử vong. Thiên Cường sau khi rút cạn 3 cái tu hải ngưng ra đại Phá thể thì một phủ chém chết ngay. Nó hoá thành dấu ấn lạc văn mang một đoàn năng lượng đạo vận lạc văn tinh thuần lơ lửng trước mặt hắn.

Thiên Cường tiến tới bắt dấu ấn lạc văn kia. Cả quá trình này hắn đều sử dụng ấn ký lưu hình để ghi lại một cách chân thực. Hắn cầm trên tay dấu ấn lạc văn, mặt hướng về ấn ký lưu hình rồi nhét vào miệng và hấp thụ.

Hấp thụ xong thì khuôn mặt Thiên Cường đã tỏ rõ vẻ mặt đau lòng :

“Xin lỗi nương tử. Ta thật sự áy náy vì đã lừa gạt nàng và Công tôn gia đế tộc. Nhưng đầu Lạc văn hình thú này chỉ có một. Nó quả thực rất quan trọng với ta.

Sau này ta sẽ tìm cho nàng một đầu Lạc văn hình thú khác coi như đền bù lại tất cả. Nương tử nhớ bảo trọng”

Thiên Cường sau đó thu lại ấn ký lưu hình kia rồi ném ra ngoài theo trận pháp mà hắn đã bố trí trước đó. Ấn ký theo con đường trận pháp bắn ra ngoài và bay về phía khu vực của Diệu Anh.