Chương 193: Quân tử báo thù thật là đê tiện

Thiên Cường thúc giục Bí thuật chữa thương rồi ngưng thành Kết Linh dưỡng giáp bao phủ quanh cơ thể. Kết Linh Giới sư có bổn sự lợi hại hơn những tu luyện giả bình thường ở khả năng chữa trị thương thế, khu độc, giải bệnh,… Có như thế bọn mới được mệnh danh là những kẻ mang năng lực tung hoành thiên địa, cướp đoạt tạo hoá chứ.

Kết Linh dưỡng giáp có nguồn gốc từ Kết Linh vật chất và là cấp độ vật chất cao giai hơn cảnh giới tu vi Thiên Cường. Vậy nên tốc độ chữa thương cho cảnh giới của hắn tăng lên rất nhiều lần. Nếu so sánh tốc độ chữa thương của hắn hiện không hề yếu hơn các cao cấp tiềm năng cơ thể đâu.

Ngoài ra những cách chữa trị thông thường khi sử dụng tới đan dược quá nhiều sẽ ảnh hưởng tới tiềm năng của cơ thể. Còn Kết Linh dưỡng giáp thì không tạo nên điều này. Nó thậm chí còn giúp cơ thể dần thể hiện ra đúng tiềm năng thực sự của bản thân ….

Chỉ khoảng gần 3 ngày Thiên Cường đã khôi phục toàn bộ thương thế. Tất nhiên cái giá phải trả là khá nhiều tài nguyên linh hồn lẫn năng lượng.

Thiên Cường luôn phải để cơ thể luôn ở trạng thái đạt với đỉnh cao nhất bởi con đường trở thành cường đạo rất nguy hiểm. Nếu như xui xẻo cướp nhầm cường địch thậm chí có thể bị lật thuyền trong mương.

Tới đây Thiên Cường bèn xuất quan. Mục tiêu của hắn tất nhiên là Diệu Anh và Thoả Vân rồi. Con mồi hắn đã lựa chọn thì phải hoàn thành tôn chỉ cường đạo của mình. Với cả bị đánh thương tới chật vật thế kia thì bỏ qua thế éo nào được. Như thế là có lỗi với bản thân đấy. Nên nhớ hắn từ trước tới nay xuất đạo dù yếu yếu chút chơ vẫn có thành tích thắng rất nhiều.

Thiên Cường thúc giục bí thuật truy tìm vị trí của Thoả Vân thông qua việc cảm nhận Kết Linh vật chất. Lần trước lúc nắm lấy cổ tay của Thoả Vân hắn đã để lại đó một ít Kết Linh vận chất tiện cho việc săn đuổi con mồi. Hắn hành sự tất nhiên cũng cần phải để lại hậu thủ cho mọi trường hợp xảy ra.

Kết Linh vật chất do hắn tạo ra giống như là một bộ phận thân thể của hắn vậy. Những kẻ không tu luyện Kết Linh Giới sư hệ thống thì rất khó để nhận ra Kết Linh vật chất khi ở trạng thái ẩn mình. Tuy nhiên Kết Linh vật chất cũng chỉ tồn tại ở môi trường một khoảng thời gian nhất định. Vì vậy mà Thiên Cường đã phải cố tình đẩy nhanh tốc độ chữa thương tránh việc mất dấu con mồi.

Thiên Cường không thể cảm ứng được nếu Kết Linh vất chất của bản thân ở nơi quá xa trên khoảng cách 30 dặm. May mắn là Thoả Vân và Diệu Anh vì tìm nơi hắn trú ẩn nên vẫn loanh quanh khu vực lân cận đây. Hiện tại hai người này đang ở vị trí cách hắn hơn 7 dặm về hướng đông.

Sử dụng bí thuật cảm ứng sẽ nhanh hơn so với việc dò tìm. Chứ mà để Thiên Cường dò xét từng ngóc ngạch trong phạm vi thần thức thì tốn rất nhiều thời gian.

Để so sánh tương quan thì đại khái Thiên Cường có phạm vi quan sát và cảm ứng sẽ gấp đôi so với người bình thường khác. Chỉ những kẻ sở hữu dị năng hoặc năng lực nhãn lực lớn mới miễn cưỡng sánh bằng hắn.

Thiên Cường hiện ở trong phạm vi bao phủ thần thức của Thoả Vân và Diệu Anh. Vậy nên hắn lần nữa độn thổ cẩn thận rón rén hướng về phương đông mà di chuyển.

Trên đường di chuyển Thiên Cường đã dò xét xung quanh thật kỹ càng và phát hiện ra không có kẻ nào lai vãng gần đây cả. Điều này khiến hắn yên tâm hành động.

Thiên Cường đã tìm ra vị trí của Thoả Vân đang ở trong lòng suối. Hắn đã ở khu vực có thể dò xét được nhóm Thoả Vân. Thế nhưng nếu dò xét trực tiếp thì Diệu Anh và Thoả Vân sẽ nhận ra ngay.

Hiện tại nhóm Thoả Vân lẫn Diệu Anh và những nữ tử khác đang cùng nhau nô đùa dưới một dòng suối. Nước suối ở đây trong vắt và có chảy ra một ít mùi hương thơm dịu vì xung quanh có khá nhiều thảo dược. Diệu Anh cùng Thoả Vân sau khi kiểm tra không có người quanh đây nên đã hoà mình vào con suối để tắm rửa.

Thiên Cường càng nghĩ tới cảnh ngắm những nữ nhân tung tăng bơi lội mà thấy thú vị vô cùng. Trong đầu hắn nảy ra những ý tưởng rất gian tà. Hắn cần phải thu lại lợi tức vì bị bón hành trước đó. Tất nhiên hắn vẫn rất cẩn thận từng bước.

Thiên Cường cẩn thận từng chút độn thổ xuống khu vực phía dưới lòng suối. Hắn hiện tại độn thổ vẫn bị kẻ khác nhận ra. Nên hắn hành động rất cẩn thận. Nếu thấy động tĩnh hắn sẽ dừng lại.

Thoả Vân lẫn Diệu Anh vì ở trong nước và thi triển bí pháp thuỷ du nên năng lực dò xét của bọn họ giảm đi rất nhiều. Thế nên mới không nhận ra Thiên Cường độn thổ phía dưới lòng suối. Nếu là trên mặt đất thì họ nhận ra ngay.

Thiên Cường theo vị trí cảm ứng của Kết Linh vật chất rồi di chuyển tới chỗ của Thoả Vân và Diệu Anh đang tắm. Hắn chậm rãi nhích đầu lên sao cho con mắt xuất hiện trong lòng suối. Hắn đã cận thận dịch dung khiến cho con mắt lồi hẳn hơn mũi về phía trước như mắt con ốc lồi để tiện ngắm gái tắm.

(Hé he hè. Nụ cười đã mất đi nhân tính)

Đập vào mắt Thiên Cường là những đồi núi trắng tuyết nhấp nhô với kha khá kích cỡ. Nhưng nhìn chung là tâm hồn to lớn và đẹp đẽ.

Tiếp đó là những thung lũng thần bí với hàng cây xanh non đung đưa trong nước. Những đường cong to tròn căng bóng trắng sáng dưới ánh nắng ban mai.

Thiên Cường thầm nhủ trong lòng :

“Chậc chậc. Ta đã nhìn thấy cái gì thế này. Thiên nhiên kỳ quan à của tạo hoá à. Đúng là tuyệt mỹ mà..”

(Hé he hè)

Thiên Cường vui thích ngắm nghía những nữ nhân tung tăng bơi lội bên trên. Dục hoả như muốn trỗi dậy.

Thiên Cường biết đã tới lúc hành động rồi. Hắn phát lực tạo ra hai chưởng ấn kéo dòng nước chảy về Diệu Anh lẫn Thoả Vân.

Diệu Anh và Thoả Vân cảm nhận được sự khác thường của dòng nước ngay lập tức vọt ra ngoài. Tuy nhiên tốc độ bọn họ không quá nhanh nên dòng nước do Thiên Cường vẫn kịp đuổi tối đánh vào mông cả hai.

Diệu Anh và Thoả Vân bay lên khỏi dòng suối một khoảng thì dừng lại dò xét. Những nữ tử khác thấy động cũng đã bay ra khỏi dòng suối.

Thiên Cường biết đã tới lúc xuất hiện. Hắn cũng lao vút thân mình lên xuyên qua dòng suối và xuất hiện trên không trung. Hắn cất giọng cười đầy bị ổi :

“Hahahaha. Xin chào các tiểu muội muội. Ta đã trở lại và lợi hại hơn xưa rồi. Muahahaha…”

“Á….Dâm tặc”

“Áaaaaaa…”

“…”

Tiếng la thất thanh vang lên. Tất cả nữ nhân ngay lập tức lấy y phục ra khoác thật nhanh lên cơ thể. Khuôn mặt ai nấy đều đỏ bừng xấu hổ.

Thiên Cường cười ha hả :

“Các người cũng không cần phải phản ứng thái quá lên vậy đâu. Dù gì ta đã tới đây lâu rồi. Cũng xem tới chán con mắt rồi nên các ngươi có thể tuỳ tiện không cần mặc quần áo cũng được”

“Ngươi….”

Nói xong Thiên Cường còn làm bộ dạng xoa tay vỗ vào mông với bộ dạng thập phần đê tiện. Trông cha nhà hèn hạ, mẹ của dê già.

Thoả Vân và Diệu Anh nghe mà tức giận. Cơn đau từ mông chợt truyền đến khiến bọn họ nhận ra trước đó đã bị Thiên Cường đánh vào mông. Xem như là gián tiếp vỗ mông bọn họ vậy. Bọn họ còn nhận ra Thiên Cường đã tới đây và quan sát bọn họ tắm rửa cả hồi lâu rồi.

Càng nghĩ về những điều này mà Thoả Vân lẫn Diệu Anh đều tức giận tới đỏ bừng khuôn mặt. Trên khuôn mặt cả hai đã hiện rõ ra sát ý muốn đoạt mạng Thiên Cường bằng được.

Thiên Cường nhìn ra suy nghĩ của hai người nhưng vẫn với bộ dáng không sợ đời không sợ đất. Hắm còn dõng dạc tuyên bố đầy chính nhân quân tử :

“Ta là cường đạo nhưng sẽ không làm chuyện đánh lén nữ tử. Các ngươi thấy ta có phải bậc trượng phu hay không?”

“Khốn kiếp. Muốn chết mà”

Diệu Anh và Thoả Vân gầm lên. Những nữ tử khác cũng vậy. Tất cả đều nhanh chóng xuất ra bản lãnh của mình và đạt tới sức mạnh cực hạn của bản thân.

Thiên Cường thấy vậy không chút kinh hoảng. Hắn nắm tốc độ cao hơn nên hiện giờ cuộc chơi này hắn sẽ là kẻ chủ động. Hắn sẽ như một con sói từng bước làm thịt đám cừu loli ngon nghẻ này.

Thiên Cường bay lui phía sau cất tiếng :

“Ta cho các ngươi một cơ hội lột hết xuống những đồ có giá trị trên người. Tất nhiên y phục có thể giữ lại. Ta mặc chúng không vừa và ta cũng không muốn ngoài ta ra có nam nhân khác nhìn nữ nhân của mình trần truồng”

“Grraooo….”

Nhóm Diệu Anh lẫn Thoả Vân đều phát điên lên. Tất cả xông tới muốn xé xác Thiên Cường ra thành trăm mảnh. Vả vào cái mỏ hỗn láo của Thiên Cường.

“Cái gì mà nam nhân khác. Cái gì mà trần truồng cơ chứ. Cái đậu má thằng này. Má nó cay thôi rồi….”

Thiên Cường tất nhiên muốn kích động tất cả. Như thế kẻ địch mới không thể phát huy hết năng lực của bản thân. Còn bản thân hắn vừa lui giữ vị trí vừa ngưng thức tiểu Phá thể.

Thức tiểu Phá thể ngưng xong Thiên Cường nhắm một nữ tử mang tam cấp nghịch thiên chiến mà vung xuống.

Kènggg…

Phịchh

Đòn đánh mang vượt một cấp nghịch thiên chiến lực dễ dàng đánh nữ tử kia rơi rụng xuống mặt đất. Khiến cho nàng ta thổ ra một mảng máu lớn và mất khả năng tham chiến trong khoảng thời gian tương đối lớn . May mà Lạc tu hệ thống có lạc văn gia thân nên thân thể cường hãn mức độ. Đổi lại hệ thống tu luyện khác chắc chắn đã phải bị kích hộ thân truyền tống phù rồi.

Những nữ tử khác đã đuổi tới nơi, Thiên Cường sử dụng võ pháp và Công pháp lách mình trong trùng vây. Hắn sẽ không giao tranh với bất cứ ai cả. Bởi nếu giao tranh bị quần công thì lịch sử rất có khả năng lần nữa tái diễn. Tới lúc đó lại bị no đòn. Hắn dù ngứa đòn thật nhưng chưa dại gì mà ăn.

Đám nữ tử tất nhiên truy sát không rời. Tất cả đều vô cùng căm phẫn cố gắng đẩy cao tốc độ. Tuy nhiên Công tôn gia bảo thuật và Hồ gia bảo thuật không có tốc độ phi hành đủ nhanh. Thế nên không thể đuổi được tốc độ của Thiên Cường.

Sau một đoạn thời gian đã ngưng tụ ra thức tiểu Phá thể thì Thiên Cường lần nữa ra tay với nữ nhân khác. Kết quả là lần nữa đánh nữ nhân kia rơi rụng trên mặt đất. Hắn sau khi ra tay với nữ nhân thì quất ngựa rời đi. Bộ dáng muôn phần bị ổi.

Chỉ sau vài lần nữa thì Thiên Cường đã hạ được 5 người. Thế nhưng vẫn chưa bị chạm vào đến cái vạt áo.

Diệu Anh và Thoả Vân đã nhận ra tình hình không ổn. Diệu Anh ra lệnh :

“Dừng lại”

Tất cả nữ tử cũng đều nhận ra việc này. Bọn họ đều dừng lại chờ mệnh lệnh từ Diệu Anh.

Thiên Cường thấy mấy nữ tử kia đuổi theo mình thì khiêu khích :

“Mấy tiểu muội muội. Các nàng không đuổi theo ta nữa ư? Hay là các nàng chấp nhận cho ta ngắm các nàng tắm vậy?”

“Hừ….”

Đám nữ nhân đều nghiến răng nghiến lợi nhưng không làm gì được Thiên Cường. Thiên Cường lại tiếp tục khiêu khích :

“Các tiểu muội muội thật trắng trẻo a. Lúc đó ta thấy rất rõ ràng. Thật đẹp a. Hay để ta miêu tả lại nhé. To thế này nè…”

Thiên Cường vừa nói vừa giơ tay với động tác rất đê tiện. Người ngoài nhìn vào còn muốn vả vỡ mồm huống gì người trong cuộc.

“Câm mồm. Tên hỗn đản kia. Ngươi có giỏi thì đường đường chính chính đánh với ta không?”

Thoả Vân gầm lên. Nàng thật sự điên ra nhưng bất lực. Nhìn từng tỷ muội bị đánh rơi rụng mà chẳng thể làm gì khác được. Nếu như nhóm bọn họ có khoảng 20 người thì đã khác. Với số lượng nhiều như thế thì nhất định sẽ vây không cho Thiên Cường chạy thoát.

Tuy nhiên nếu là nhiều người quá thì Thiên Cường sẽ không ra tay. Mà đại khái các thế lực đều phân nhóm từ 10-15 người. Bởi nhiều hơn thì sẽ giảm đi khả năng bắt gặp tạo hoá. Và chia tạo hoá ra sẽ ít hơn.

Diệu Anh cũng tiếp lời :

“Ngươi thân là nam nhân mà chỉ biết bỏ chạy thế sao? Ngươi còn biết mình là nam nhân không đó?”

Thiên Cường nghe vậy thì chột dạ thầm nhủ :

“Má. Đậu đen….”

Đúng là Thiên Cường cảm thấy cách làm của mình hơi đê hèn thật. Tính ra nam nhân mang tứ cấp nghịch thiên chiến lực lại đánh nữ tử mang tam cấp nghịch thiên chiến lực cũng không đáng mặt nam nhi chút nào.

Thiên Cường thở dài trong lòng :

“Xem ra mặt ta chưa đủ dày. Độ đê tiện ta vẫn chưa đủ. Haizzz… ”

Nếu đổi lại là Tu Nê trong trường hợp này chắc chắn sẽ vô sỉ không quan tâm hình tượng gì cả đâu. Vì nó thì làm éo gì có hình tượng. Trong khi Thiên Cường vẫn là Quân Vương một cõi, là tấm gương cho bao người trong Chiến tộc noi theo. Nếu mà chuyện này bị bêu rếu thì chắc là nhục mặt lắm.

Đối phương đã nói thế rồi thì Thiên Cường lại phải quay xe. Hắn ưỡn ngực đầy hiên ngang :

“Được rồi. Như ngươi mong muốn”

Thiên Cường tích súc để tạo ra thức đại Phá thể. Sức mạnh của hắn kéo lên tứ cấp nghịch thiên chiến lực.

Nguồn sức mạnh toả ra từ Thiên Cường khiến cho Diệu Anh và Thoả Vân đều cảm thấy khẩn trương. Tuy nhiên cả hai nàng không muốn ngăn cản bởi nếu tiến lên thì Thiên Cường sẽ lại bỏ đi thật. Bọn họ cũng đã nhận ra Thiên Cường có vấn đề khi không thể nắm giữ trọn vẹn tứ cấp nghịch thiên chiến lực. Thế nên bọn họ cũng muốn xem năng lực của Thiên Cường lớn tới bao nhiêu.

Diệu Anh và Thoả Vân đều kéo sức mạnh lên tứ cấp nghịch thiên chiến lực và chuẩn bị sẵn sàng cho cuộc đối đầu. Bọn họ đều đã xuất ra binh khí của mình. Binh khí của bọn họ là thuật binh chuyên để thi triển và chúc phúc bảo thuật.