Chương 1: Mở đầu

Năm 2020, tháng 02, ngày 02

Rầm! ầm ầm.....

- Chuyện gì xảy ra thế này! sao chuyện này lại xảy ra với mình, ta không can tâm!

Hắn uất hận, muốn hét lên nhưng không thể, đôi mắt nhìn về phía trước trong vô vọng, hắn bắt đầu thấy cơ thể lạnh dần, mắt từ từ khép lại như một vở kịch đã bắt đầu kéo màn kết thúc, cũng là kết thúc cho cuộc đời thất bại của hắn.

Thanh niên vừa bị tai nạn giao thông kia là Nhựt Hào, hắn đã 33 tuổi, độc thân là công nhân. Trên đường tan ca về nhà, hắn dừng xe máy tại đèn đỏ nơi mà hằng ngày hắn vẫn đi qua, quốc gia mà xe máy còn nhiều hơn cả người trong một gia đình thì có thể hiểu giao thông loạn như thế nào, thỉnh thoảng có thấy các clip cảnh báo tai nạn giao thông tại đèn đỏ, nhưng trớ trêu thay ngày hôm nay viễn cảnh đó lại xảy ra với hắn, một chiếc xe máy tạt đầu xe tải làm tài xế phải đánh lái né, càng xui xẻo thay chiếc xe tải cũ kỹ lại mất thắng lao thẳng từ phía sau tông hắn văng cả mười mấy mét, chiếc xe tải vẫn tiếp tục chạy với vệt khói đen ngòm, đó là những gì cuối cùng hắn còn thấy ở giờ phút sao cùng.

..............

- Đây là đâu?

Nhựt Hào bắt đầu tỉnh lại, cảm giác cơ thể có chút hư nhược. Mắt hắn lờ đờ ngó nghiên xung quanh, bỗng đầu hắn bắt đầu đau nhức dữ dội.

- A... Là thứ gì thế này?

Nhựt Hào muốn hét lớn một tiếng, nhưng tiếng hét không thể phát ra, đầu hắn thật sự đau nhức, không phải từ cơ thể mà hắn cảm nhận rõ ràng, đây chính là sự đau đớn về linh hồn.

Linh hồn tranh đoạt, đoạt sá, nhập xác, mượn xác hoàng hồn... Một thoáng nghĩ ra hắn không ngờ các khái niệm trong tiểu thuyết mạng hắn đọc khi còn sống, bây giờ lại thành hiện thực, trong không gian xám tro trước mắt, bản thân đang phải đối mặt với một tia linh hồn màu đen đang đứng đối diện, hắn cảm giác được rõ ràng tia linh hồn kia mờ yếu hơn hắn. Tình trạng hiện tại rõ ràng là tranh đấu giữa hai linh hồn, giữa hắn và tia linh hồn kia đang tranh chấp khả năng khống chế thân thể. Kẻ chiến thắng sẽ làm chủ và kiểm soát toàn bộ ký ức của đối phương.

Bên ngoài, từng tia gân xanh và mồ hôi vãi ra hiện trên khuôn mặt tên thanh niên gầy gò, hắn đang chịu đựng sự thống khổ đến tột cùng, cơ thể hắn đang nằm trên đất co rúm, tứ chi quằn quại, rõ ràng đang chịu sự giầy vò giữa lằn ranh sự sống và cái chết.

Thời gian trôi qua, thân thể thanh niên kia chậm rãi dừng nhúc nhích, đôi mắt nhắm chặt từ từ mở ra, một lúc sau con ngươi hắn mới bắt cử động, hắn nhìn thoáng xung cảnh xung quanh, cơ thể vẫn còn hư nhược chưa thể cử động được. Môi hắn lẩm bẩm nói

- Cuối cùng, cuối cùng ta đã thắng! người anh em, thật lòng xin lỗi ta phải bắt buộc làm như vậy. Ta thật sự không muốn chết, xin lỗi ngươi, hãy để ta sống cuộc đời thay ngươi, yên nghỉ nhé!

Thanh niên nam tử bộ dáng lắm lem, rách rưới, cơ thể đầy vết thương nằm trên đất kia lúc trước còn khốn khổ như sắp chết, ấy vậy mà lúc này lại như vừa mới sống lại. Người chiến thắng đó là Nhựt Hào.

Ánh mắt bắt đầu linh hoạt trở lại bình thường, Nhựt Hào bắt đầu suy nghĩ, không ngờ bản thân đã xuyên không, hắn cảm thấy may mắn vì đã chiến thắng tàn hồn kia, ký ức của tàn hồn kia bắt đầu tràn vào não, hắn được biết nơi đây là một quốc gia gọi là Thiên Nam Quốc, nơi đây khá giống với trái đất thế kỷ 19.

Con người nơi đây đã bắt đầu sử dụng các loại máy móc chạy bằng hơi nước để phục vụ đời sống. Nơi này con người được phân làm 2 loại, một là người bình thường, loại còn lại được gọi là "Thức tỉnh giả". Người thường đúng như cách gọi, chỉ làm công việc như con người bình thường trên trái đất. Còn các thức tỉnh giả có nhiệm vụ bảo vệ người thường trước các loại quái vật, bảo vệ nơi sinh sống của loài người. Không ai biết bọn quái vật từ đâu mà ra chỉ biết là 200 năm trước, con người đã phải sống chung với chúng, thỉnh thoảng có một số quái vật mạnh mẽ xông vào khu vực con người sinh sống, chúng ăn thịt con người đôi khi còn phá hủy luôn cả một thị trấn và để tiêu diệt chúng. Con người có "Thức tỉnh giả", họ có nhiều năng lực và sức mạnh vượt trội hơn người thường, chính nhờ có họ mới duy trì được trật tự thế giới hiện nay. Số lượng thức tỉnh giả chỉ bằng 10% dân số, tức cứ 100 người sẽ có 10 người được thức tỉnh, đó là quá trình chọn lọc tự nhiên, không có cách nào để giúp người thường trở thành thức tỉnh giả cả. Ngay cả việc con của thức tỉnh giả, cũng chưa chắc sẽ thức tỉnh như cha hoặc mẹ của họ.

Nhựt Hào nhắm mắt, bắt đầu tiêu hóa lượng thông tin hắn vừa nhận được.

Nói về thân thế mà cơ thể Nhựt Hào chiếm được này, hắn chỉ là thường nhân không hơn không kém, tên hắn là Thiếu Kiệt năm nay 20 tuổi hắn từ nhỏ đã sống ở cô nhi viện, hắn được nhặt về từ thùng rác gần bệnh viện. Cũng may được người khác cứu ra kịp thời, nếu không cũng chẳng có ngày hôm nay. Hắn sống tại cô nhi viện đến năm 18 tuổi thì xin rời đi. Bề ngoài nước da hắn ngâm đen, thân thể gầy gò, gương mặt cũng bình thường.

Xui xẻo ngày hôm nay gặp cảnh ngộ này là do công việc của hắn mà ra, hắn là một người vận chuyển. Tên gọi giống như công việc, hắn làm công việc này đã 2 năm, nguy hiểm và nặng nhọc là điều phải đối mặt. Khi các thức tỉnh giả tiêu diệt xong quái vật thì việc mang xác quái vật này về chính là công việc hắn làm.

Đoàn săn quái vật lần này hắn tham gia gồm hai mươi người, trong đó có bảy thức tỉnh giả bậc C có cả một hỗ trợ có kỹ năng hồi máu, còn lại là mười ba người vận chuyển, với đoàn đội này tiêu diệt một con quái bậc C và đem xác nó về thì như vật trong túi. Nhưng không may thay đội của hắn lần này không may bị phục kích, bởi hai con quái vật Bọ cạp tím cấp C và một con cấp D, rõ ràng tình báo nhận được thiếu sót nghiêm trọng, dẫn đến sự kiện diệt đoàn của hắn, còn hắn cũng chẳng may mắn hơn khi rơi vào một động phủ trong tình trạng hấp hối và bị Nhựt Hào chiếm đoạt mất thân xác.

Nói về cấp bậc thì quái vật chia làm năm cấp, cao nhất là S, A, B, C và thấp nhất là D, đối với thức tỉnh giả cũng vậy nhưng mỗi cấp chia thêm ba tiểu cấp là 1, 2, 3.

Nhựt Hào lúc này đã có thể nắm được một chút kiến thức, lúc này hắn bắt đầu mở mắt tìm kiếm xung quanh, thân thể bắt đầu có chút sức lực, cảm thấy cổ họng khô rát.

- Nước... Ta muốn uống nước.