Có nhiều cách để thu được khí vận, trong đó cách nhanh nhất chính là…
Viên tinh thạch vốn trong suốt bỗng lấp lóe lên những tia sáng đỏ rực, tia sáng phóng ra tạo nên những vết nứt ban đầu vốn nhỏ bé xong từ từ lan rộng.
Rắc…
Những vết nứt ngày càng lớn hơn, tràn ngập.
Cuối cùng đến cực hạn, viên tinh thạnh nát toang vỡ thành muôn mảnh.
Ổ khỏa khổng lồ cũng từ từ rơi xuống.
Rầm…
Thục Lãm nhìn chằm chằm mọi thứ diễn ra.
Bước chân lạnh lùng từ từ tiến lên.
Tinh thạch cần được hấp thụ vận khí, để có thể mở ra phong tỏa. (tỏa: khóa)
Để chiếm đoạt hoàn toàn vận khí người khác, phải giết người đó.
Hoặc có một cách khác nữa…
Một sự lựa chọn bất đắc dĩ.
Nhưng lượng cũng có thể biến đổi về chất, nghĩa là sao?
Khi thu được đến giới hạn số lượng khí vận của một đẳng cấp khí vận, vượt qua giới hạn, đẳng cấp khí vận sẽ được thăng cấp.
Chính là Khôi Sắc tiến cấp thành Bạch Sắc, hay Bạch Sắc sẽ tiến hóa thành Ngân Sắc đại loại vậy.
Hắn có thể lưu trữ khí vận thành tinh thạch, tinh thạch là thứ nằm giữa ổ khóa.
Lúc chưa có khí vận, tinh thạch có màu trong suốt như thủy tinh, giống một viên thạnh anh có hình lục giác với đáy hình mũi nhọn.
Trước mắt hắn biết, tinh thạch có khả năng mở ra phong tỏa của cánh cửa thần bí.
Sau khi có hấp thụ khí vận, tinh thạch sẽ có màu của đẳng cấp khí vận như Bạch Sắc thì sẽ màu trắng, Lục Sắc màu xanh lá, Lam Sắc màu xanh dương, Tử Sắc sẽ là màu tím.
10 luồng khí vận màu trắng (Bạch Sắc) sẽ tiến cấp thành 1 luồng khí vận màu bạc (Ngân Sắc), cứ đó mà suy tính.
Một luồng khí vận có khả năng lấp đầy một viên tinh thạch.
Và Nhã Nghi, nàng chính là Hồng Sắc, đỉnh của kim tự tháp.
Dĩ nhiên hắn sẽ không ngụy biện cho bản thân mình, thực tế ổ khỏa đều sẽ được mở ra bởi bất kỳ một luồng khí vận nào.
Có nghĩa là Tinh thạch lấp đầy bởi khí vận màu xám Khôi Sắc Khí Vận cũng có thể mở ra cách cửa, nhưng hắn hiểu đẳng cấp của khí vận sẽ tương ứng với thứ hắn lấy được.
Nhã Nghi nàng là Miêu Thần chuyển sinh, thực tế nàng cũng không khống chế được sức mạnh của nàng. Hay nói đúng hơn nàng chẳng qua chỉ là Tế Phẩm để Tân Sinh Miêu Thần.
Linh hồn bên trong nàng sẽ thức tỉnh bất kỳ lúc nào, thế nên trước khi có hành động mất lý trí nào đều phải suy nghĩ thật kỹ lường hậu quả.
Giết nàng, để cướp đoạt khí vận ư?
Hay là làm điều khác?
Dù làm gì, thì cũng sẽ phải ngẫm bản thân có đủ nhét kẽ răng khi Miêu Thần giận dữ không?
Trừ khi… nàng đã thức tỉnh trước đó.
Làm sao để nàng bắt buộc phải thức tỉnh?
…
Tay hắn chạm vào cánh cửa, ánh mắt dần kiên định, hắn như sờ được muôn vạn thần ma, nhìn thấy ánh mắt coi chúng sinh như thể sâu kiến, cảm xúc điên cuồng giận dữ.
Khi cánh cửa được đẩy ra, một câu chuyện mới…
Ánh hào quang lấp lóe bao phủ mọi thứ.
Khi cánh của lần nữa khép lại, những vết nứt lan rộng như thể xóa sổ mọi thứ.
Đúng, chính là xóa sổ mọi thứ.
Muôn vạn thần ma được điêu khắc điên cuồng la hét, sợ hãi bao trùm như hủy thiên diệt địa.
Cuối cùng cánh cửa vỡ toang, không gian vo lại như lỗ đen sau đó bộc phát, tất cả biến mất.
…
Ánh mắt hắn lần nữa nhìn thấy được hình ảnh.
Trước mặt là một bậc thang thật lớn.
Nấc Thang Lên Thiên Đường…
Chẳng hiểu sao một cái tên kỳ quái bỗng hiện lên trong đầu hắn.
Trên đỉnh, hắn chính là thứ mà hắn cần lấy.
Những nấc thang dựng lên giữa mây trời, vậy mà thẳng lên xuyên phá cửu thiên, hạc bay, phượng múa, nghe trên thoang thoảng tiếng ca hát.
Nhìn xuống, vực sâu tối đen như mực, những tiếng la hét vang vọng quanh quẩn, thấu nát tim gan.
Trên là Thiên Đường, dưới là Địa Ngục.
Tiến một bước thành Tiên, lùi một bước thành Ma.
Dẫm một bước lên nấc thang đầu tiên, hàng vạn ký ức bỗng tái hiện. Có những điều hắn tưởng chừng đã quên từ lâu, có những điều hắn mới làm hôm nay.
Có ký ức kiếp trước, có ký ức kiếp này.
Có vui vẻ, có oán hận.
Có khóc lóc, có sợ sệt.
Phán Định Thang!
Thấu rõ hồng trần, nhận định nhân nghĩa.
“Ca ca”
“Ca ca”
“Ca ca”
…
“Phế vật như Tế Thần có khả năng nhận biết Nhã Nghi có máu huyết thần thú ư?”
“Nếu dễ dàng bị phát hiện như thế Miêu Thần đã không có khả năng đã chuyển sinh đến tám kiếp mà lần nào cũng đi được đến đỉnh phong.”
“Nếu không có ta dụng tâm sắp đặt…”
“Nếu không có ta tiết lộ…”
“Nhị ca lại định coi ta như thuốc độc hạ độc Tế Thần?”
“Khí Vận Phản Phệ, nếu sơ sót sẽ bị khí vận phản phệ, phải làm mọi thứ trông thật trùng hợp.”
“Ta phải khiến nàng không còn khả năng thức tỉnh, phá đám ta…”
“Ta sắp chết sao, khí vận của ta không ngờ lại là màu đen, hắc sắc…”
“Màu đen, hahaha ta không phải kẻ bị thế giới ruồng bỏ, ta là Trùm Phản Diện!”
…
“Ngươi không xứng!”
Thời điểm hắn chỉ còn một bước nữa là bước qua nấc thang cuối cùng, một bóng người bị che phủ bởi ánh hào quang không nhìn rõ được chân thân diện mạo, trên đầu có một vòng tròn đang lóe sáng lạnh lùng nói.
Áp lực nặng ngàn cân.
Hắn cảm giác bản thân đang dần bị đẩy ngã.
Hắn cố níu giữ nhưng không thể bám víu vào bất kỳ điều gì.
“Không Aaaa”
Hắn ngã xuống vực sâu đen ngòm.
“Đây mới là nơi thuộc về ngươi.”
Địa Ngục.