Chương 56: Ma Lâm bang.

Mặt trời bắt đầu hiện lên:

Thiên Vũ gối đầu lên đùi của thu Hương, từ từ mở mắt. Bên cạnh còn có bốn thân thể xinh đẹp, nằm ngủ mỉm cười nói:" dậy đi, chúng ta lên đường !".

Thu Hương nghe vậy lập tức mở mắt, nhìn bầu trời :" trời đã sáng rồi a !". Lâm Hằng và kim anh cũng đều ngồi dậy " cạch cạch..." Lâm Hằng nhẹ vươn người, từng tiếng xương khớp kêu cạch cạch. Thân thể gợi cảm của nàng hiện ra , mái tóc dài bay nhẹ nhàng theo gió.

Thiên Vũ nhìn thấy vậy, đôi mắt dục hỏa bốc lên. Chỉ là hắn lập tức kiềm chế được, thân thể cũng bớt nóng hơn.

Quỳnh Nhung và Thanh Ngọc từ từ ngồi dậy dụi dụi mắt:" trời đã sáng rồi sao?".

Thiên Vũ nghe vậy lập tức nhíu mày nhìn về phía trước, hắn có thể ngửi thấy mùi máu huyết trong không khí:" sao lại có mùi máu?".

Chúng nữ nghe vậy lập tức nhíu mày, hít hít không khí. Đều hiện lên sự khó hiểu nhìn về phía Thiên Vũ, các nàng đều không ngửi thấy mùi gì cả.

Thu Hương nhìn về phía trước, nhíu mày nói:" là ở phía trước sao?".

Thiên Vũ nghe vậy lập tức nhíu mày nhìn các nàng:" các nàng không ngửi thấy mùi máu sao?".

" Không có a!". Các nàng đều trả lời ngay lập tức.

Trí linh xuất hiện bên cạnh Thiên Vũ mỉm cười nói:" đây là một trong những thiên phú của quỷ tộc, khả năng nhìn trong đêm và thính giác nhạy bén!".

Đinh!

" Phát động nhiệm vụ cứu đại tiểu thư Ninh Quảng Thành , phần thưởng 100 triệu điểm . Thời gian hoàn thành nhiệm vụ một ngày , yêu cầu hoàn toàn một mình!".

Thiên Vũ nghe vậy lập tức , mỉm cười suy nghĩ. :"Nhiệm vụ mà bằng với giá của phá tôn đan thì không phải là dễ, nhung cũng phải thử mới được a. Vẫn còn nợ hệ thống 140 triệu điểm mua phá tôn đan!" Thu hồi suy nghĩ, hắn nhìn về phía Thu Hương các nàng:" ta đi một chuyến các nàng ở lại đây!". Nói xong hắn lập tức nhảy lên lưng kim phong yêu thú.

ÉC ÉC...!

Kim phong yêu thú gáy lên một tiếng , đôi cánh vỗ mạnh bay lên trời sau đó bay đi.

Đám người Thu Hương nhìn thấy vậy lập tức nhíu mày nhìn nhau.

...

Vù vù...

Tốc độ của kim phong yêu thú liên tục gia tăng, sau một canh giờ. Kim phong yêu thú đã bay cách sơn lâm khá là xa, phía trước bắt đầu có thể nhìn thấy một ngôi làng. Chỉ là lúc này không ít thi thể nằm ngổn ngang trên mặt đất, mùi máu huyết lưu trong không khí làm người ta khó chịu.

Thiên Vũ nhìn thấy cảnh này lập tức nhíu mày nói:" ở đây vậy mà lại xảy tàn sát , chúng ta xuống dưới thôi!". Hắn có thể cảm nhận được hai luồng khí tức mạnh mẽ tỏa ra ở trong làng, còn có không ít người có khí tức linh tướng và linh soái.

Kim phong yêu thú nghe vậy lập tức, giảm tốc độ bay xuống gần làng cách 1 km. Khí tức của Thiên Vũ và kim phong yêu thú đều thu liễm , nếu không phải là cường giả hồn tu hoặc các chủng tộc Thiên Phú linh hồn thì khó mà dò xét hai người. Thiên Vũ nhẹ nhàng tiếp cận ngôi làng, tay cầm huyết kim kiếm.

Bạch Bạch...

" A a... Cầu xin ngươi tha cho ta hu hu hư!".

Bốp bốp...

" Ha ha, tha cho ngươi . Ngoan ngoãn nghe lời chủ nhân a!".

Tiếng da thịt va trạm vào nhau , cùng tiếng cười man rợ của tên đàn ông. Còn có tiếng khóc lóc thảm thiết vang lên , chỉ là một lúc sau một tiếng.

Xoẹt...

Tiếng của người phụ nữ im lặng hẳn.

" Lão tử, chơi ngươi là phúc phận của tiện nhân như ngươi !". Hắn kéo quần đi ra khỏi ngôi nhà, trên mặt của hắn vẫn còn dính máu.

Thiên Vũ nhìn thấy tên đại hán bước ra, ánh mắt tràn đầy sát khí.

Đại Hán cảm giác được một luồng sát khí bắn lấy mình lập tức nhìn về phía trước mặt hắn, xuất hiện trước mắt hắn là một thiếu niên tầm mười bảy tuổi . Mặc một bộ hắc y, tay cầm huyết kim kiếm tỏa ra sát khí bức người. Đại Hán nhìn chằm chằm vào huyết kim kiếm, đôi mắt của hắn lập tức sáng lên:" thanh kiếm thật tốt a, ít nhất cũng là khí bảo vương cấp. Ê tên nhóc, mau giao thanh kiếm trong tay của ngươi cho ta!".

Thiên Vũ nghe vậy gương mặt không chút thay đổi, khí tức bạo phát:" ta cũng muốn xem thử ngươi có bản lĩnh lấy nó không!". Vừa nói xong Thiên Vũ lập tức lao về phía đại Hán.

Đại Hán ngay lập tức giật mình nhìn về Thiên Vũ :" linh vương , ngươi rốt cuộc là ai!". Khí tức linh soái hậu kỳ của hắn lập tức bạo phát , trên tay của hắn cũng xuất hiện một thanh kiếm đen tuyền.

BENG BENG...

Hai thanh kiếm điên cuồng chém vào nhau, từng tia lửa bắn tung tóe ra.

Thiên Vũ ánh mắt trở lên đỏ huyết, sát khí bắn ra:" chết đi!". Tay hắn cầm huyết kim kiếm, đâm vào cổ họng tên đại Hán.

Máu huyết trực tiếp phun ra, đôi mắt của tên đại Hán mở to nhìn Thiên Vũ. Miệng ấp ủ tiếng, nhưng chỉ có máu huyết chảy ra.

Bịch...

Thân thể của hắn trực tiếp đổ xuống đất, khí tức tản phát.

Thiên Vũ nhìn thấy vậy, nụ cười hiện lên. Lúc này sát khí ở trong linh hồn của hắn hoàn toàn được bộc lộ, thân là được truyền thừa sát hoả quỷ thần sát khí đã cực nặng. Ánh mắt của thiên vũ lúc này liếc nhìn xung quanh, chỉ thật lúc này hơn hai mươi người tay cầm vũ khí. Gương mặt dữ tợn, đi đầu là hai người gương mặt trắng bệch nhìn như người bị bệnh tật. Nhưng khí tức của hai người đều vô cùng mạnh mẽ, đều là cường giả linh vương trung kỳ.

" vị huynh đệ này vì sao lại giết người của Ma Lâm bang bọn ta!" Một trong hai tên linh vương cất tiếng hỏi , đôi mắt của hắn khi cảm giác được sát khí từ Thiên Vũ tỏa ra cũng khiến hắn phản lạnh gáy. Đây hoàn toàn là sát khí đi ra từ linh hồn, vì chém chết mà sinh ra.

Thiên Vũ nghe vậy mỉm cười nói:"các ngươi là người của ai? Mà giám tàn sát dân lành?"

" Ha ha, chỉ là một đám kiến hôi thôi. Ma Lâm bang bọn ta muốn giết thế nào thì giết, việc này cũng không phải chuyện của người mau chóng rời khỏi đây nếu không!". Tên linh vương còn lại bật cười nói lớn.

" Ha ha, đại ca nói phải a!".

" Ha ha, một đám kiến hôi thôi!".

...

Đám thuộc hạ cũng cười lên, hùa theo tên linh vương.

Thiên Vũ nhìn thấy cảnh này, chỉ mỉm cười nói:" một đám súc sinh !". Khí tức bạo phát, bàn tay của hắn xuất hiện tử linh quan tài tử khí lan tỏa ra. Bầu không khí ngay lập tức u ám, đám người Ma Lâm bang thấy vậy lập tức lùi lại mấy bước.

Hai tên linh vương lập tức sợ hãi, nhìn vào tử linh quan tài.

Thiên Vũ nở một nụ cười:" sợ hãi rồi sao, chỉ là đã muộn rồi!". Nói xong hắn lập tức vung tay Tử Linh quan tài trực tiếp lơ lửng trên không trung, lắp quan tài trực tiếp bị mở ra. Từng sợi xích đen tuyền từ trong quan tài bay ra, phi về phía một tên linh vương.

Tên linh vương của ma Lâm bang thấy vậy lập tức quát lên:" muốn bắt ta, ngươi còn chưa đủ sức!". Khí tức linh vương trung kỳ bạo phát, tay hắn cầm một cây thương đen kịt đón lấy xích đen.

BENG BENG...

Đám xích đen tuyền như mãng xà, bị đánh bật ra rồi lại quay lại tấn công . hay nói vậy tròn tên linh vương trong trung tâm.

Tên linh vương còn lại nhìn thấy vậy mở miệng nói:" cuồng sơn, có cần ta giúp một tay không?". Giọng điệu có phần châm chọc.

Tên linh vương gọi là 'cuồng sơn 'bị tử Linh quan tài dùng xích đen vậy công, nghiến răng nói:" tử dung, ngươi còn không mau giết tên nhóc đó đi ở đấy mà nói nhảm!".

Tên linh vương tên ' Tử Dung ' nghe vậy gương mặt có chút sát khí, bàn tay nhẹ vung lên:" giết!".

" Vâng... Anh em , lên!".

Khi tên Tử Dung ra lệnh, mười tám tên phía sau lập tức cầm vũ khí phi lên phía Thiên Vũ.

Thiên Vũ nhìn thấy vậy , hít vào một hơi. Tuy hắn dùng một phần linh hồn của mình điều khiển pháp bảo tử linh quan tài , nhưng cũng không làm hắn phân tâm là mấy. Vì bí phát phân thân chi thuật là bí pháp phân chia linh hồn, lên cũng giúp người tu luyện tập trung hơn so với người cùng cấp bậc. Tay Thiên Vũ cầm chặt lấy huyết kim kiếm, chém về phía đám ma Lâm bang.

Tên Tử Dung nhìn thấy cảnh này lập tức nhíu mày, hàn quang từ trong mắt bắn ra:" tiểu tử này rốt cuộc là ai ? Vậy mà vừa có thể khu động pháp bảo, lại vừa có thể cận chiến!"

Tên cuồng sơn cũng nhìn thấy vậy, ánh mắt tràn đầy tức giận quát về phía tên Tử Dung:" tên khốn nhát gan, còn không mau giết tên đó đi!".

Tên Tử Dung nghe vậy lập tức quát:" phế vật, câm cái miệng lại cho ta!".

Tên cuồng sơn nghe vậy gương mặt đỏ bừng lên, nghiến răng nghiến lợi.

Thiên Vũ nghe thấy hai tên này cãi nhau không khỏi buồn cười :" ta cũng có việc không chơi với các ngươi nữa!" Hắn vừa nói xong huyết quang thần đồng khai mở, phía sau lưng của hắn mọc ra hai đôi cánh thiên sứ và huyết dực. Tốc độ của hắn lập tức tăng lên gấp ba lần, khí tức cũng cuồng bạo không ít.

Xoẹt xoẹt...

Thiên Vũ dùng hai đôi cánh tăng cường tốc độ, chưa đến một phút. Hơn mười tên linh soái cùng linh tướng bị chém thành đôi.

Tên Tử Dung nhìn thấy đám thuộc hạ của mình bị tàn sát lập tức sợ hãi, lập tức không nói lời nào phi người bay lên không trung bỏ trốn.

Vù...

Chỉ là thân thể của hắn vừa bay lên không trung vài mét, một thân ảnh mặc hắc y. Sau lưng có hai đôi cánh thiên sứ và huyết dực đứng trước mắt hắn.

Tên Tử Dung nhìn thấy vậy lập sợ hãi, đôi mắt mở to:" ngươi...!'.

Bụp...

Chỉ là hắn còn chưa nói xong thì đã bị Thiên Vũ tóm cổ , Thiên Vũ mỉm cười nói:" ngươi biết bí mật của ta rồi mà muốn chạy sao? Chết đi!". Thôn phệ thiên pháp của Thiên Vũ khai mở bắt đầu thôn phệ sức mạnh của Tử Dung, từng dòng linh lực thuần khiết từ trong đan điền của Tử Dung bị hút ra tiến vào trong người Thiên Vũ. Chỉ chỉ vài lần hít thở, Tử Dung đã trở thành một cái xác khô. Huyết hoả bùng lên trực tiếp thiêu đốt thi thể của Tử Dung thành bụi, Thiên Vũ nhíu mày nói:" thôn phệ một tên linh vương vậy mà cũng mới đủ một phần rất nhỏ để đột phá Linh vương trung kỳ a!" Ánh mắt thất vọng của hắn nhìn về đám thuộc hạ của ma Lâm bang.

Tám tên ma Lâm bang đều sợ hãi nhìn về phía thiên vũ, bọn chúng thật sự đã sợ thật rồi. Chỉ là bọn chúng cũng sống trên lưỡi dao, lên rất nhanh chóng bọn chúng ra quyết định bỏ trốn.

Thiên Vũ nhìn thấy vậy lập tức nhíu mày nói:" còn muốn chạy sao?". Vừa nói xong thân thể của hắn lập tức động thân, phi về phía trước.

" A...A...

Tha cho ta...A !".

Sau một lúc tám tiếng kêu thảm thiết vang lên, toàn bộ bọn chúng đều bị Thiên Vũ giết.

Cuồng sơn nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của đám thuộc hạ lập tức sợ hãi, hắn không nghĩ tới ở một nơi khỉ ho cò gáy này vậy mà xuất hiện một tên cường giả đáng sợ đến vậy.

Chỉ là khi hắn suy nghĩ thì Thiên Vũ đã quay trở về, ánh mắt tràn đầy sát khí nhìn về phía cuồng sơn lúc này đang chật vật đón đỡ các sợi xích đen tuyền từ trong Tử Linh quan tài.

Cuồng sơn nhìn thấy Thiên Vũ nghiến răng nghiến lợi nói:" rốt cuộc là ngươi muốn gì?".