Chương 55: Phân thân chi thuật.

Thu Hương cảm nhận được vượt quá giới hạn lập tức nói:" không phải là tôi không có hậu trường phía sau, mà là một linh vương sơ kỳ nhỏ bé như cô vẫn chưa có khả năng điều tra được. Hoàng Hân, chắc ông cũng biết cái này đại biểu cho cái gì!". Nói xong nàng từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một vật hình vuông to bằng bàn tay, được cuốn bên ngoài bởi một lớp vải màu đen. Nàng dùng linh lực phi về phía, Hoàng Hân.

" Thành chủ, cẩn thận...!".

"Cha, cận thận ám khí!".

Ngay lập tức không ít âm thanh vang lên.

Hoàng Hân khi nhìn vật bay đến, dùng linh lực chộp lấy. Nhìn thu hương, nhíu mày hắn không hiểu vì sao đang lúc này lại vất ra một vật cho hắn. Nếu là thuộc hạ của tên khánh toàn khi, thì phải bắn pháo hiệu mới đúng chứ. Vì sao lại...

Thu Hương nhìn Hoàng Hân đang chìm trong suy nghĩ, vẻ mặt lạnh lùng nói:" sao đường đường là một thành chủ, còn là con của một vương hầu lại sợ một ám khí sao?". lời nàng vừa nói ra, vẻ mặt của Hoàng Hân trực tiếp xanh lại. Đám binh sĩ cũng đều nhìn về phía Hoàng Hân. Bọn họ đều biết muốn làm vương hậu thì phải cường giả linh hoàng hậu kỳ trở lên, mà còn phải có chiến lực gấp đôi đôi thủ cùng cấp. Trong hoàng gia cũng chỉ có năm vị vương hậu, phân chia bốn miền nhằm kìm hãm những đại gia tộc trong Nước.

Hoàng Hân ngay lập tức khôi phục tinh thần, mở mảnh vải ra. Bên trong có một lệnh bài màu đen tuyền, khắc bên trên là một chữ Phạm. Ngay lập tức hắn giật mình, nhìn về phía thu Hương. Hắn không nghĩ tới, cô giáo chủ nhiệm con gái mình lại là thành viên sát thủ của phạm gia.

Thu Hương nhìn Hoàng Hân đang nhìn mình:" mục tiêu của ta không phải là con gái của ngươi!".

Ngay khi nghe thấy thu Hương nói vậy, toàn bộ binh sĩ phi về phía kim phong yêu thú.

Hoàng Hân nhìn thấy vậy lập tức quát lớn:" tất cả cút hết về cho ta!".

Toàn bộ binh cùng tướng quân đều giật mình, bọn hắn chưa bao giờ thấy thành chủ lại tức giận đến vậy.

Hoàng Hân bay đến trước kim phong yêu thú, hai tay đưa lệnh bài:" đều là hiểu lầm, thu Hương cô nương xin bỏ qua cho!".

Thu Hương nghe vậy gương mặt cũng bớt căng thẳng mỉm cười nói:"Hoàng thành chủ, chúng là làm theo chức trách. Vậy thảo dân cũng không làm phiền nữa , nhưng cũng mong chuyên hôm nay sẽ không được truyền ra ngoài. Ngài cũng biết thông tin vừa rồi là gì, thì cũng đoán được ai là người hạ lệnh cho ta rồi!". Nói xong nàng lập tức dùng linh lực thu lấy lệnh bài, ngay lập tức thu vào nhẫn trữ vật.

" ÉC, Éc...!" Kim phong yêu thú gáy lên hai tiếng sau đó vô cánh bay đi.

Hoàng Hân khi nhìn kim phong yêu thú biến mất lập tức nhìn về phía đám binh sĩ, hoàng uy bạo phát:" các ngươi đều là thân tín của ta, chuyện hôm nay coi như chưa từng sảy ra. Nếu kẻ nào dám kể ra ngoài, GIẾT!". Sau đó hắn lập tức bay xuống lưng điểu bằng vũ, trực tiếp tạo thành một tầng cách giới.

Hoàng Yến quỳ xuống:" cha, là tại con chọc vào thế lực lớn sao?".

Hoàng Hân thở dài nói:" ừm, là phạm gia. Cô ta là thành viên tổ chức sát thủ!".

Mấy người nghe vậy lập tức nhìn nhau, sát khí tản ra.

Hoàng Yến lập tức nói:" vậy tiểu muội?".

Hoàng Hân đặt tay lên trán thở dài nói:" mục tiêu của cô ta không phải là giết người mà là bảo vệ người , trên lệnh bài sát thủ kia có một ấn khí linh hồn của một cường giả linh tôn. Nếu ta đoán không nhầm thì, ta tộc trưởng của phạm gia ,Phạm Trường Huấn!".

" Cái gì...?".

Đám người trực tiếp sợ hãi, ngay cả vị tướng quân kia cũng biến sắc.

Hoàng Hân không để ý đến sự bất ngờ của mọi người, tiếp tục nói:" ta muốn biết tất cả thông tin ở trường học , ngay khi trở về lập tức thu thập!".

Sau khi phân phó xong, đám người hoàng Hân chia thành hai. Một là do tướng quân tiếp tục truy bắt tên khánh toàn, còn một mình đầu điểu bằng vũ bay về phía Quảng Ninh thành.

.....

Năm ngày sau:

Địa linh giới, Thiên Vũ ngồi khoanh chân. Bàn tay liên tục kết ấn , ngày một nhanh. Sau một lúc, bàn tay dừng lại hét lên:" phân thân chi thuật, xuất!".

VÙ... Ngay lập tức một thân thể y hệt Thiên Vũ xuất hiện.

Thiên Vũ mở mắt, phân thân khi cũng mở mắt. Hai người nhìn nhau mỉm cười : " không nghĩ tới lại khó đến vậy a!".

Trí linh bên cạnh hắn gật gù:" cũng không tệ lắm, mất bảy ngày mà luyện được bí thuật cấp thấp . Nhưng vẫn phải cố gắng luyện tập, bây giờ mới tạo ra một phân thân. Mà thực lực cũng chỉ một phần ba bản thể !" .

Thiên Vũ nghe vậy lau mồ hồi trên trán nói:" không nghĩ tới bí thuật cấp thấp mà đã khó luyện như vậy thì những bí thuật phía trên thì khó hơn bao nhiêu lần, và lại phân thân này tốn linh lực kinh người thật!". Hắn có cảm giác, mới trôi qua mấy phút mà linh lực trong cơ thể đã hao hụt mất hai phần mười. Mà lên nhớ đan điền của hắn mạnh hơn người cùng cấp hơn mười lần.

Trí linh nghe vậy bật cười nói:"trưởng khống bí pháp yếu kém, trưởng khống sức mạnh của bản thân cùng kém . Chủ nhân có thể hình dung phân thân là nước, còn bí pháp chính là vật chứa. Bây giờ vật chứa chỉ là một chiếc lá cây, thì đương nhiên người cũng không thể đổ nhiều nước hơn chiếc lá ấy được đây là sự trưởng khống thực lực của bản thân. Nếu chủ nhân luyện đến một trình độ nhất định, thì bí pháp sẽ chở thành bình nước, sát thép. Thậm chí là đập nước, đến lúc ấy thì nước ở bên trong có thể chứa được rất nhiều có thể ngang bằng với bản thể. Mà nước ở đây chính là linh lực, tà lực... Đến lúc này nếu không phải là chiến đấu thì, linh lực không tổn thất một rọt nào . Nhưng phân thân thì mãi mãi vẫn là phân thân , trừ khi là dùng bí thuật cao cấp ép lối những thứ tiên thiên . Như long cốt chí tôn , huyết Quang thần đồng nhưng thiên phú của vật đó cũng giảm đi rất nhiều ,Thậm chí bị phế bỏ . còn những thứ huyết mạch , tu luyện , cơ duyên thì phân thân vẫn có thể nhận . Sau này mà phân thân đó trở về bản thể thì toàn bộ những thứ đó sẽ thuộc về bản thể, nhưng nếu phân thân chết thì bản thể cũng hao hụt lớn tùy vào phân thân đó được tạo ra chỉ là lực lượng hay huyết mạch . Còn nếu bản thể chết , toàn bộ phân thân đều tan biến !".

Thiên Vũ nghe trí linh nói một tràn, làm hắn cũng phải hít vào một hơi cảm thán nói:" mới là bí thuật sơ cấp đã, đáng sợ vậy rồi thì thượng cấp, cao cấp đáng sợ đến thế nào!".

Trí linh nghe vậy mỉm cười, không nói gì. Nhưng thứ liên quan đến phân thân chi thuật , nàng đã nói với hắn rồi.

Thiên Vũ hít một hơi lấy lại tinh thần:" ha ha, một bí thuật sơ cấp thôi mà. À chắc là cũng sắp đến Ninh Quảng Thành rồi !". Nói xong hắn lập tức, phân thân nhập vào bản thể như trưa từng xuất hiện. gương mặt của hắn cũng khôi phục một chút khí lực. Thiên Vũ nhìn vào bàn tay mình mỉm cười, ngồi dậy mặc lại y phục.

...

Bên ngoài bìa rừng, một đống than đang cháy bùng. Bên trên một con lợn quay, tỏa ra mùi hương.

Xung quanh kim phong yêu thú và tiểu Bạch xà đang nhìn chằm chằm, nước nhãi chảy tòng tòng. Bên cạnh là năm nữ tử xinh đẹp, đôi mắt của các nàng lúc này cũng nhìn về phía con lợn quay .

Quỳnh Nhung nhìn thu Hương hỏi:"thu hương tỷ , chúng ta có thể ăn được chưa?". Ngay lập tức tất cả ánh mắt đều nhìn về phía thu Hương.

Thu Hương nghe vậy mỉm cười đang định nói thì, một thân ảnh mặc hắc bào xuất hiện trước mắt các nàng.

Thu Hương lập tức đứng dậy cúi đầu chào:" thiếu gia!".

Thiên Vũ nghe vậy mỉm cười gật đầu, mà khi nhìn đến những người xung quanh đều cảm giác được đều là ánh mắt có phần tức giận. Ngay cả kim phong yêu thú và tiểu Bạch xà cũng xuất hiện ánh mắt như vậy, mà khi hắn nghĩ thì một mùi hương thơm từ con lợn quay tỏa vào mũi không khỏi luốt xuống một ngụm nước bọt:" thơm quá !".

Nghe vậy, kim phong yêu thú và tiểu Bạch xà trực tiếp biến thành bản thể. Há miệng, lao xuống con lợn quay.

" Lại dùng chiêu này!". Ngay lập tức ba âm thanh tức giận quát lên, tiếp sau đó thanh ngọc, lâm Hằng và kim anh đều bộc phát tu vi. Đánh về phía kim phong yêu thú và tiểu Bạch xà.

Bụp bụp...

Thiên Vũ nhìn thấy cảnh tượng này lập tức hơi giật mình, ba nàng đều có tính cách khá là ổn định. lại nói đến hai con yêu thú kia thì khỏi phải nói, lúc trước hắn lừa tiểu Bạch xà cũng là vì ăn. Mà kim phong yêu thú thì có lẽ là sống trong sơn mạch, tuy là thuộc hạ của Long Nguyên nhưng cuộc sống cũng không được ăn ngon theo đi với cả các nàng.

Thu Hương mỉm cười, dùng dao cắt một miếng lớn đưa cho Thiên Vũ:"thiếu gia, người cũng đừng để ý đến bọn họ. Đây cũng là một trong những các rèn luyện, cùng với khả năng phối hợp!".

Thiên Vũ nghe vậy mỉm cười nói:"không nghĩ nàng lại nấu ăn ngon như vậy a!" Nói xong hắn ôm lấy eo thu Hương.

Bên cạnh Quỳnh Nhung, đang gặm thì nhìn thấy cảnh này cũng không để ý mà chăm chú nhìn ba người và hai thú giao chiến.

Thiên Vũ nhìn về phía trước là một đồng bằng rộng lớn, phía xa xa có thể nhìn thấy từng đốm trắng. Nhưng đốm trắng này là những tháp canh, giám sát yêu thú tấn công. Hắn cắn một miếng lớn, ngay lập tức không khỏi giật mình thịt lợn này vậy mà có cảm giác ròn tan từ da , lại tan chảy ở lớp mỡ , đặc biệt thơm ngọt ở lớp thịt.

Thu Hương ngồi bên cạnh nhìn hắn nở một nụ cười nói:" có ngon không?".

Thiên Vũ nghe vậy lập tức nói:"ngon, rất là ngon a . Mà sao nàng có thể làm ngon đến vậy?".Hắn lập tức hỏi thu hương, tuy hắn ở kiếp trước ăn cũng không ít món ngon nhưng, so với món lợn quay này thì không cùng cấp bậc. Hay nói đúng hơn là tay nghề đã vượt qua rất nhiều đầu bếp ở kiếp trước.

Thu Hương nghe vậy gương mặt có chút buồn nói:" thiếp, từng qua huấn luyện sát thủ. Chịu đói rất nhiều, thậm chí là huấn luyện sống còn còn phải những thứ không sạch. Vì vậy sau này , thiếp nhận được cả các nhiệm vụ theo dõi, chuyển tin, bảo vệ mà sau mỗi lần hoàn thành nhiệm vụ thiếp bắt đầu đi ăn tất cả các quán. Sau đó lại về tự mình làm, vì vậy tay nghề cũng có chút thành tựu!".

Thiên Vũ nghe vậy ôm lấy nàng:" không sao rồi, bây giờ cho dù là ai muốn làm tổn thương nàng ta cũng sẽ diệt hết!". Đôi mắt của thiên vũ hiện lên sát ý.

Thu Hương cảm nhận được sát khí từ Thiên Vũ tỏa ra, miệng nở một nụ cười. Nhắm mắt tận giây phút hưởng hạnh phúc .

....