Chương 70: Vận Khí Tốt (2)

Lúc ấy nàng bị chấn động rất lâu, dù sao thì mấy ngày trước, ngay cả Hạ Hữu Huy mà Trần Sở cũng đánh không được.

Trần Sở nhìn Lâm Tuyết, hiếu kỳ nói:

- Đúng rồi, lớp trưởng ngươi thì sao?

- Ta vẫn không gặp phải đối thủ lợi hại gì.

Lâm Tuyết ngữ khí phong khinh vân đạm.

Một bàn khác, thiếu nữ tóc ngắn Lý Văn Văn nhấc tay lên, cười hì hì nói:

- Ta thua hai trận, có lẽ có cơ hội tấn cấp, còn lợi hại hơn cả Hạ Hữu Huy và Hải Đào.

- Ta thua ba trận.

Lục Hải Đào cũng có chút phiền muộn, vận khí của hắn không tốt, gặp phải ba thiên tài tu luyện công pháp cao cấp, bằng không thăng cấp vòng thứ hai cũng không có vấn đề gì.

Ăn cơm trưa xong, mọi người trở lại trung tâm thể dục.

Lúc này, khoảng cách đến cuộc tranh trài buổi chiều còn khoảng một giờ, Trần Sở ở khán phòng tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống.

Đúng lúc này, một mùi thơm nhàn nhạt truyền đến, là Lạc Phi ngồi ở phía sau hắn, chỉ thấy nàng hơi cúi người hiếu kỳ nói:

- Trần Sở, có phải ngươi đã đột phá đến cực hạn của tầng một hay không?

Trần Sở quay đầu lại, nhìn khuôn mặt của thiếu nữ gần trong gang tấc kia, lắc đầu nói:

- Không, nhưng mà gần đây Long Tượng Công của ta đúng là đã có đột phá.

- Long Tượng Công?

Lạc Phi nghi hoặc.

Trần Sở gật đầu, thấp giọng nói:

- Không sai, gần đây ta tu luyện Long Tượng Công càng ngày càng thông thuận, lực lượng càng tăng lên gấp mấy lần, cho nên hôm nay mới có thể đánh bại những người kia.

- Chân Vũ phù hợp.

Lạc Phi sững sờ.

- Ta cảm giác có lẽ là bởi vì nguyên nhân này.

Trần Sở biết không thể gạt được nàng, vì vậy hắn chuẩn bị dùng lý do này để che giấu thay đổi trên người mình.

Độ phù hợp của Chân Vũ là một đồ vật cực kỳ huyền ảo, ngay cả người sáng tạo ra công pháp cũng không thể xác định.

Lạc Phi sợ hãi than:

- Có thể làm cho ngươi nắm giữ lực lượng có thể so với tầng một cực hạn trong một tuần, xem ra độ phù hợp của ngươi đối với Long Tượng Công ít nhất là cao đẳng, đáng tiếc.

Nói đến đây, trên mặt Lạc Phi lộ ra vẻ tiếc nuối.

Bởi vì Long Tượng Công chỉ là công pháp cấp thấp, nếu như Trần Sở tu luyện công pháp loại lực lượng cao cấp thì nói không chừng có một tia hi vọng đuổi kịp An Phụ Khanh.

Trần Sở lơ đễnh nói:

- Không sao, chờ ta tu luyện Long Tượng Công tới đại thành, tích lũy đủ điểm cống hiến sẽ đổi một bộ công pháp cao cấp khác thôi.

- Nói không chừng đến lúc đó ta càng phù hợp với bộ công pháp kia hơn.

Chủ tu Chân Vũ chỉ cần tu luyện tới đại thành là có thể chuyển đổi công pháp tu luyện đến cấp độ cao hơn, đến lúc đó sẽ tự động cộng dồn với Chân Vũ lúc đầu.

Vì vậy, Trần Sở không lo lắng về việc Long Tượng Công là công pháp cấp thấp.

Trong lúc chờ đợi, Trần Sở thấy thời gian còn sớm, ý thức không khỏi trầm xuống, trong nháy mắt đã chuyển đến trên Trọng Giáp Thú của mình.

Trong huyệt động khô khốc, Trọng Giáp Thú đã dài đến chín mươi thước chậm rãi mở mắt ra, tứ chi giãn ra, xuôi theo mặt nước ở cửa động tiến vào trong sông.

Ùng ọc ọc!

Bọt khí quay cuồng, cái đuôi của Trọng Giáp Thú hơi lắc lư, thân ảnh dữ tợn bơi về phía vực nước sâu.

Rất nhanh, dưới mặt sông sâu mười thước, một con cá trắm dài nửa mét xuất hiện ở trong tầm mắt của Trọng Giáp Thú.

Bóng đen nằm ở đáy sông, không nhúc nhích, giống như một khúc gỗ yên tĩnh nhìn cá trắm kia bơi tới, cho đến gần nửa mét...

Oành!

Phù sa hất bay, đuôi của Trọng Giáp Thú đột nhiên vẫy lên, bọt nước phía dưới nửa người nổ tung, bóng dáng giống như một đạo lợi kiếm bắn ra, cắn vào đầu của con cá trắm.

Răng rắc! Dưới lực cắn đáng sợ, đầu của con cá trắm trực tiếp bị cắn nát, lộ ra vẻ cực kỳ hung tàn.

Cá trắm dài nửa mét, đối với Trọng Giáp Thú lúc này mà nói thì cắn mấy cái đã ăn xong, sau đó nó lại hóa thành một đạo hắc ảnh biến mất không thấy đâu nữa, tiếp tục tìm kiếm con mồi tiếp theo.

Một giờ rưỡi, sau khi những vị lão sư kia vào chỗ, trên màn hình lớn dài hai mươi mét, rộng mười mét ở trung tâm thể dục xuất hiện danh sách hai trăm người tấn cấp.

Lúc này, Trần Sở cũng thu hồi sự chú ý từ trên người Trọng Giáp Thú ăn uống no đủ.

- Quả nhiên không có, ta quá thảm.

Hạ Hữu Huy phát ra tiếng kêu rên, bởi vì trên màn hình lớn không có tên của hắn.

Là một thiên tài Trúc Cơ trong một tuần, hắn hẳn là người duy nhất không tấn cấp.

Cuối cùng, ngay cả Lý Văn Văn cũng vận khí tốt tấn cấp vòng thứ hai, ánh mắt Trần Sở quét qua, tìm được tên của mình ngay ở hàng thứ nhất, trên mặt nở nụ cười.

- Tất cả người tấn cấp vào trận, bắt đầu vòng thi đấu thủ lôi thứ hai.

- Nhớ kỹ, đến cần dừng thì dừng.

Theo lời chủ nhiệm ban một Lâm Hùng, tất cả học sinh có tên trên bảng xếp hạng đều đứng dậy khỏi khán đài, mang theo vũ khí, lục tục tiến vào sân bãi.