Chương 53: Giáo Đồ (2)

Chương 53: Giáo Đồ (2)

- Nói nhảm, ta chính là sợ đau cho nên mới lựa chọn Huyền Vũ Hậu Thổ Chân Quyết.

Hạ Hữu Huy liếc mắt:

- Hơn nữa ngươi đừng có gạt ta, vừa rồi khi ngươi bôi lên trên người mình thì lực đã nhẹ đi rất nhiều, lúc bôi cho ta thì lại dùng lực lớn hơn.

- Sao có thể chứ, ta là loại người này sao.

Trần Sở cười tủm tỉm, bỏ bình thuốc đã dùng hết xuống.

Bôi thuốc xong, hai người hoạt động thân thể một chút, khí huyết đúng là đã thông thuận hơn trước đó rất nhiều, những chỗ sưng vù ở trên người cũng đã nhanh chóng tiêu tán.

Trần Sở hỏi:

- Lão Hạ, bây giờ lực cánh tay của ngươi là bao nhiêu?

Biết hắn muốn hỏi chuyện gì, Hạ Hữu Huy cũng không che giấu:

- 190kg, Huyền Vũ Hậu Thổ Chân Quyết tầng thứ nhất đã ngưng kết gia trì gấp 1.5 lần cho lực quyền.

- Quả nhiên.

Trần Sở gật đầu một cái.

Hiện tại lực cánh tay của hắn chỉ có hơn 150kg, tăng thêm khoảng cách của công pháp, đương nhiên là sẽ bị Hạ Hữu Huy áp chế toàn diện.

Nếu như tính như thế, thực lực của những người tu luyện công pháp cao cấp khác đại khái là cũng gần tương đương với Hạ Hữu Huy, muốn thắng được bọn họ thì độ khó có hơi lớn.

Trần Sở có chút trầm ngâm.

Dù sao thì lấy thương tổn đổi thương tổn cũng là hạ sách.

Hơn nữa, trong tình huống thuộc tính chỉnh thể bị áp chế, chỉ cần đối phương đủ hung ác, lấy thương đổi thương thì hắn sẽ càng thua thiệt hơn.

- Hôm nay đau thì đau, nhưng rất sung sướng, nhất là A Sở, không ngờ rằng thực lực của ngươi lại tiến bộ lớn như thế, rõ ràng là đánh có đi có về với ta.

Nõi xong, Hạ Hữu Huy dụi dụi khóe mắt.

- Nào có, vẫn là lão Hạ ngươi lợi hại hơn một chút.

Trần Sở bắt đầu thổi phồng lẫn nhau.

Hạ Hữu Huy bất lực:

- Ta lợi hại hơn một chút thì sẽ không bị ngươi đánh thành như thế này.

- Đây không phải là ngươi nhường ta hay sao.

Trần Sở cười cười.

- Ngươi cản thấy ta sẽ tin sao?

Hạ Hữu Huy liếc mắt.

Lúc này, đột nhiên Trần Sở hỏi:

- Lão Hạ, ngươi biết mấy ngày nay đã xảy ra chuyện gì không? Ta thấy khắp nơi trên đường đều là thành viên chấp pháp.

Hôm qua và hôm nay ở trên đường đều là bóng dáng của những người kia, Trần Sở có hơi nghi ngờ là đã xảy ra chuyện gì đó.

Về phần tại sao lại hỏi Hạ Hữu Huy thì đương nhiên là vì hắn nắm bắt thông tin nhanh chóng.

- Không có chuyện lớn gì, nghe nói là xuất hiện hai giáo đồ Tà Thần, mấy ngày nay đang điều tra tung tích của bọn hắn.

- Giáo đồ, là những người Koraya có thể gây ra hỗn loạn kia sao.

Vẻ mặt của Trần Sở cứng lại.

Chú ý đến vẻ mặt ngưng trọng của hắn, Hạ Hữu Huy cũng không để ý mà nói:

- Yên tâm đi A Sở, nơi này của chúng ta cũng không phải là tiểu quốc Koraya kia có thể đến, đến bao nhiêu thì sẽ giết chết bấy nhiêu.

- Đừng thấy bình thường trên mặt xã hội cũng không nhìn thấy có người tu luyện gì cả, thế nhưng thành phố của chúng ta có rất nhiều cao thủ, nhất là những lão sư ở trong trường học của chúng ta.

- Thế nhưng mấy ngày nay đúng là sẽ hơi nguy hiểm một chút, nếu như buổi tối không có chuyện gì thì đừng có chạy tung lung.

Cuối cùng Hạ Hữu Huy vẫn nhắc nhở một câu.

5 giờ chiều, Trần Sở đợi đến khi những vết sưng đỏ ở trên mặt biến mất rồi mới rời khỏi trường học, trên đường lấy điện thoại di động ra để tra những tin tức liên quan đến Koraya.

Sau đó phát hiện đã trôi qua nửa tháng, thế cục ở nơi đó ngược lại đã càng nghiêm trọng hơn.

Gần như là một nửa Koraya đã xuất hiện tung tích phản quân ở nơi mà Người tu luyện xây dựng, ngoại trừ cái đó ra, còn trộn lẫn một vài giáo đồ Tà Thần ở trong đó.

Cái gọi là Tà Thần giáo, là một vài phần tử nguy hiểm đã xuất hiện trong những năm gần đây, cộng thêm một vài quốc gia nhỏ ở phía sau Nam Châu, thường xuyên dẫn đến hỗn loạn.

Vậy nên mỗi lần xuất hiện đều sẽ bị thế lực quan phương bản xứ nhanh chóng tiêu diệt.

Về đến nhà, Trần Hổ đã làm sạch sẽ một chậu thịt cá tươi.

- Ca, thú biến dị mà ngươi nuôi kia còn ăn nhiều hơn cả ta nữa, càng ngày càng lớn, nếu cứ tiếp tục như vậy liệu có ăn sập nhà chúng ta luôn hay không?

Trần Hổ có chút lo lắng.

Hắn cảm thấy thức ăn gần đây đã ít hơn, cũng đều là do dị biến thú mà ca ca nuôi dưỡng thành.

Trước đây mỗi ngày đều có thể ăn thịt cá đến no, nhưng bắt đầu từ hơn nửa tháng trước, tuy mỗi ngày đều có thịt, nhưng cảm giác ăn không được mấy miếng đã hết rồi, trong miệng chỉ còn lại thức ăn dư thừa.

Cũng là trong khoảng thời gian này, khi hắn nấu ăn mới ăn no hơn một chút, đây cũng là một trong những nguyên nhân mà mỗi ngày hắn đều nhiệt huyết nấu ăn.

Nghĩ đến đây, Trần Hổ đề nghị thay bụng của mình :

- Ca, hay là chúng ta ăn con Thú Biến Dị kia đi, nghe nói thịt của Thú Dị Biến là đại bổ.