Chương 51: Hạn Mức Cao Nhất Lục Trọng Thiên (2)

- Hắc hắc, không phải là ta đề phòng lỡ như hay sao.

Hạ Hữu Huy ở phía đối diện cười hắc hắc.

Lúc này nữ sinh Lý Văn Văn tóc ngắn đang nắm chặt nắm đấm, hô cho Trần Sở:

- Trần Sở cố lên, đánh cho Hạ Hữu Huy thành cái đầu bao.

Lâm Tuyết ở bên cạnh khoanh hai tay lại, bên cạnh là Lục Hải Đào mấy ngày trước đã luận bàn với Trần Sở, hình như là cũng cảm thấy rất có hứng thú đối với trận đấu tiếp theo.

- Luận bàn giữa các bạn học, đến lúc cần dừng thì dừng, mau bắt đầu đi.

Lớp trưởng mở miệng, sắc mặt của hai người đứng cách nhau mấy trăm mét lập tức nghiêm lại, thân mình hơi chìm xuống, một cỗ lực lượng khí tức cường đại đang tràn ngập ra.

Hạ Hữu Huy trầm giọng nói:

- A Sở, công pháp mà ta tu luyện có tên là Huyền Vũ Hậu Thổ Chân Quyết, lấy danh xưng của phòng ngự và lực lượng, tu luyện lực lượng kèm theo phản chấn, lát nữa phải cẩn thận đó.

Trần Sở hít sâu một hơi, cũng trầm giọng mà nói:

- Đến đi.

Dưới chân của Hạ Hữu Huy dùng sức mà đạp mạnh, giống như là con rùa khổng lồ trở mình, mặt đất cũng hơi chấn động, toàn thân tản ra khí thế nặng nề đánh về phía của Trần Sở, tốc độ chậm hơn rất nhiều so với Lục Hải Đào.

Thế nhưng khí thế của hắn lại càng hùng hậu bá đạo hơn, lúc đi đến trước mặt Trần Sở, song chưởng trực tiếp quét ngang qua.

Trần Sở vận chuyển Long Tượng Công, trong chốc lát bắp thịt khắp cả người đều bành trướng một vòng, một cỗ khí tức ở trên mình cuồng bạo phát ra, cũng không cam lòng yếu thế mà lấy song chưởng nghênh tiếp.

Phanh phanh!

Hai người bốn chưởng va chạm vào nhau, khí lưu bị lực lượng cường đại đè ép phát ra tiếng nổ nặng nề.

Ngay lúc đó, sắc mặt Trần Sở liền thay đổi, đối diện với một cỗ lực lượng phản chấn hùng hậu truyền đến, thân hình không khỏi lùi lại nửa bước, hắn lập tức càng hưng phấn hơn, khẽ quát một tiếng.

- Lại nào.

Hống!

Kèm theo tiếng hống mơ hồ của voi vang lên, bắp thịt toàn thân của Trần Sở thậm chí còn bành trướng thêm một vòng, gân cốt giòn vang nối thành một mảnh, một cỗ lực lượng cuồng bạo bạo phát ra.

Phanh phanh!!

Quyền chưởng của hai người giao nhau, lại bộc phát ra tiếng nổ vang nặng nề, lực lượng cường đại xuôi theo toàn thân bọn họ mà phân tán ra bốn phía, mặt đất ở dưới chân cũng có chút chấn động.

- Tiếp tục.

Hạ Hữu Huy càng hưng phấn hơn, khí tức ở trên mình càng hùng hậu nặng nề hơn, giống như là một con Huyền Vũ mang gai nhọn khắp người liên tục phát động tiến công.

Còn Trần Sở thì giống như là một con Voi khổng lồ cuồng bạo, hai người giống như là hai con Cự thú mới sinh ra không hiểu nhiều lắm mà đang đánh nhau, trong phòng tu luyện tất cả đều là âm thanh nặng nề va chạm vào nhau.

Dưới lực lượng cường đại, hai người giơ tay nhấc chân lên cũng đều mang theo gió lớn gào thét, thanh thế kinh người.

Nhưng rất nhanh, Trần Sở liền lâm vào thế bất lợi.

Bởi vì lực lượng chỉnh thể của hắn đúng là yếu hơn một chút so với Hạ Hữu Huy, sự chênh lệch này đến từ các phương diện.

Long Tượng Công chủ tu là lực lượng, lúc nhập môn đột phá tầng thứ nhất tăng phúc gần gấp đối cho Trần Sở, còn có tăng lên sức phòng ngự nhất định.

Còn Huyền Vũ Hậu Thổ Chân Quyết của Hạ Hữu Huy, Trần Sở cảm giác được lực lượng của hắn tăng phúc khoảng 1.5 lần, đồng thời lực lượng của công pháp cao cấp càng ngưng kết hùng hậu hơn.

Ngoại trừ cái đó ra, phòng ngự cũng không yếu, tăng thêm cỗ lực lượng phản chấn quỷ dị kia, mỗi một lần đều phản chấn cho một phần lực lượng của Trần Sở trở về, khiến cho hắn vô cùng khó chịu.

Ngoại trừ điểm đó, lực lượng cơ sở của hắn cũng yếu hơn Hạ Hữu Huy một chút, vậy nên các phương diện đều nhận sự áp chế.

Thế nhưng trong lúc hai người chiến đấu không ngừng, bản thân Trần Sở sử dụng các chiêu thức của Long Tượng Công càng thuần thục hơn, rất nhiều kỹ xảo mà trước đây không hiểu cũng từ mới lạ trở thành thông thuận.

Lại cộng thêm cảm giác nhạy bén sau khi tu luyện Tâm nhãn trong cõi U minh, khiến cho ngay trong thời khắc mấu chốt đã ngăn lại sự tiến công của Hạ Hữu Huy rồi phản kích lại, khiến cho hắn tay vội chân vàng, vậy nên mới miễn cưỡng giữ chi không bị bại.

Lúc này, bốn người Lạc Phi ở bên cạnh cũng xem rất nghiêm túc.

Suy nghĩ khi bản thân đối mặt với loại công kích này thì nên phòng ngự như thế nào, phản kích như thế nào, tổng kết kinh nghiệm.

Trong tình huống không sử dụng vũ khí, khoảng các giữa các tân sinh Nhất trọng thiên cũng không lớn, cũng là bởi vì đặc tính của công pháp mà lực lượng nhiều hơn một chút, tốc độ nhanh hơn một chút mà thôi.

Ầm!

Trần Sở và Hạ Hữu Huy lại đánh ra một kích toàn lực, quyền chưởng giao nhau phát ra tiếng nổ vang nặng nề, hai bên đều bị một luồng lực lượng phản chấn cường đại đẩy lùi lại mấy bước.