Trong phòng tu luyện, kèm theo khí huyết sôi trào lắng đọng, Trần Sở từ từ mở mắt ra, trong mơ hồ có ánh sáng đang lóe lên, mạnh mẽ ép người.
- Đây chính là Chân Võ sao, quả nhiên là cường đại.
Trong lúc cảm thán, tay phải của Trần Sở hơi nắm lại, toàn bộ cánh tay bắp thịt lập tức bành trướng ra, tạo thành một cỗ sức mạnh mạnh mẽ hội tụ ở giữa lòng bàn tay.
Hắn có thể cảm giác được, thuộc tính thể chất của mình cũng không tăng lên quá nhiều, chỉ là làn da và bắp thịt đã trở nên cứng cỏi hơn một chút.
Nhưng sau khi hắn tu luyện thành công Long Tượng Công, tính chất lực lượng ở trong cơ thể lại xảy ra thay đổi.
Khí lực theo ban đầu phân tán ra trở nên càng ngưng kết hơn, bá đạo, giống như là thực chất, giơ tay lên liền có thể bộc phát ra sức phá hoại gấp đôi lúc trước.
Đừng xem thường điểm đó, nếu như nói khảo nghiệm lực nắm đấm buổi sáng của Trần Sở là 210kg, vậy thì bây giờ đã đủ để bộc phát ra 400kg, tăng phúc đáng sợ.
Đây là trong tình huống chưa đồng bộ chiến kỹ khi tu luyện Long Tượng Công.
Dựa theo miêu tả của công pháp, đồng bộ chiến kỹ của Long Tượng Công có hai thức, mỗi một thức đều có thể khiến cho người sử dụng bộc phát ra lực lượng vượt xa cực hạn, giống như Voi Khổng Lồ đạp đất.
Hơi cảm nhận sự thay đổi ở trong cơ thể, lúc này Trần Sở mới hơi chuyển động ý nghĩ một chút, gọi giao diện thuộc tính ra.
Cấp bậc: Nhất Trọng Thiên.
Thể chất: 23.
Lực lượng: 24.
Tốc độ: 19.
Tinh thần: 24.
Thiên phú: Linh Hồn Phân Liệt.
Công pháp: Liên Đài Minh Tưởng Pháp (Viên Mãn), Long Tượng Công (Nhập Môn, tầng thứ nhất).
Thể phân thân:…
Công pháp nhập môn, thể chất tăng thêm 2 điểm, thuộc tính lực lượng tăng thêm 3 điểm, những cái khác thì cũng không có gì.
- Hả! Phía sau công pháp Chân Võ không có ghi chú độ thuần thục.
Trần Sở hơi sững sờ, nhìn lại ghi chú ở phía sau Long Tượng Công, phát hiện đúng là không có nhắc nhở về tiến độ thuần thục.
Nhưng phía trên có thêm một ghi chú về cấp bậc.
Trần Sở nghiên cứu một lát, không có thu hoạch gì liền lắc đầu, mở cửa phòng tu luyện ra, đi vào phòng thay đồ để rửa vết máu khô khan trên mình đi.
Lúc này đã hơn 5 giờ chiều, lầu ba không có người, nhưng Bàng Long vẫn còn đang ở trong văn phòng.
Trần Sở thấy thế, gõ cửa, rồi mở cửa ra, lên tiếng chào hỏi với Bàng Long ở bên trong.
- Lão sư, em đi trước đây.
- Đi đi, à đúng rồi, Trần Sở, thầy nhớ em còn lựa chọn một môn công pháp binh khí.
Bàng Long gọi Trần Sở lại.
- Đúng vậy.
Bàng Long nhắc nhở:
- Công pháp binh khí thì không cần vội, bây giờ em nên đặt sức lực chủ yếu trên việc tu luyện công pháp, cho dù là tan học về nhà thì cũng phải siêng năng tu luyện.
- Phải biết rằng, Nhất Trọng Thiên vẫn là người thường, chỉ là lực lượng lớn hơn người bình thường một chút mà thôi, chỉ có sau khi đột phá Nhị Trọng Thiên thì mới kéo dài khoảng cách trên phạm vi lớn.
- Đương nhiên, mùi vị cực khổ của tu luyện rất dễ dàng hăng quá hóa dở, thỉnh thoảng vẫn cần phải bớt chút thời gian để đến lớn văn hóa, căng chặt có độ.
- Cảm ơn thầy đã nhắc nhở.
Trần Sở gật đầu, tiếp theo lại lên tiếng chào hỏi rồi mới quay người rời đi.
Từ lúc mới bắt đầu thì Trần Sở còn tưởng rằng vị lão sư Võ tu này là một người nghiêm khắc lạnh lùng, nhưng hôm nay mới phát hiện thực ra thì đối phương vô cùng tận trách nhiệm.
Trần Sở đi ra khỏi tòa lớp học C, cũng không đi qua từng cánh cửa chính của những thao trường như bình thường, mà là dựa theo bảng chỉ đường mà đi về cửa phía nam.
Con đường này đến Khu Tu Luyện thì gần hơn rất nhiều, đồng thời cũng là vì lí do tại sao học viên Võ Tu và học viên Văn Hóa rất ít khi gặp mặt nhau.
Nơi ra vào đều không phải là cổng chính, gặp mặt nhau thì mới là có quỷ.
Lúc Trần Sở về đến nhà, thì đã hơn 6 giờ chiều.
Cũng may là giữa trưa hắn đã gửi tin nhắn cho Trần Hổ, nói rằng hôm nay sẽ trở về muộn, vậy nên vừa mới mở cửa, đi vào liền nhìn thấy Trần Hổ đang nấu ăn.
- Anh, anh đã về rồi.
Trần Hổ mới quay đầu lại, liền kinh ngạc mà hô lên một tiếng, ánh mắt quan sát ở trên người của Trần Sở:
- Anh, sao mới một ngày không gặp mà thoáng cái đã trở nên mạnh mẽ hơn nhiều thế.
Trần Sở nghiêng qua nhìn hắn một chút:
- Có khoa trương như thế sao?
- Không, thật đó anh.
Trần Hổ lắc đầu, muốn miêu tả loại cảm giác đó, nhưng cũng không biết bắt đầu nói từ đâu.
Trần Sở vẫn như cũ, nhưng khác với loại cảm giác thiếu niên xinh đẹp của trước đó, trên người hình như có thêm loại cảm giác ép người nặng nề nào đó.
Trần Sở lắc đầu:
- Được rồi, đừng nghĩ nhiều như thế, chắc là vì ta đã tu luyện thành công Chân Võ rồi.
- Chân Võ! Anh, anh đã thành công bước vào cấp Trúc Cơ rồi sao?
Mắt Trần Hổ mở to ra, kích động nói:
- Không phải nói Trúc Cơ năm nhất sẽ cực kỳ khó, rất nhiều người đều không thể thành công trong một tháng hay sao, anh, anh quá lợi hại rồi.
- Ha ha… Lần này, để em xem xem còn ai dám nói anh em không tu luyện được Võ đạo.