Chương 24: Chương 24

Còn việc dùng đạo cụ để hồi phục thì sao?

Có lẽ để mô phỏng môi trường sinh tồn hậu tận thế thực tế, không cho người chơi quá dễ dàng, giá cả đạo cụ trong trò chơi thường cao ngất ngưởng. Cách chơi dựa vào vật phẩm hỗ trợ trong trò chơi mạng truyền thống đã không còn tồn tại.

Hiện tại, điểm số chính là tiền mặt của quá khứ, nuôi cả gia đình ăn uống, không có đội nào dám lãng phí vào đạo cụ hồi phục.

Như bột phấn hồi phục có thể loại bỏ trạng thái bất thường do boss gây ra, giá bán trong cửa hàng đã lên tới 100 điểm mỗi gói.

Đối với người chơi bình thường như Trần Ngọc, có lẽ cả ngày vất vả cũng khó kiếm được 50 điểm! Chỉ có người chơi cao cấp như Tống Vi mới duy trì được thu nhập dao động khoảng 100 điểm mỗi ngày.

Tất nhiên, trong trận chiến với boss như Kỵ Sĩ Bóng Tối, nếu chỉ mua một gói bột phấn hồi phục để cứu một thành viên bị thương thì cũng không quá vô lý.

Vấn đề là kỹ năng của boss không chỉ được phát ra một lần.

Nếu mỗi khi một thành viên bị trầm lặng, lại phải dùng một gói bột phấn hồi phục thì chi phí sẽ to lớn đến mức nào?

Đội trưởng tiết kiệm như Trần Huy chỉ nghĩ thôi đã thấy đau lòng.

Và giờ đây, khi Trần Huy phát hiện ra chỉ với 15 điểm một tô súp nấm tuyết lê đường phèn của Thư Mặc, lại có thể đạt được hiệu quả giống như bột phấn hồi phục, anh ấy cảm thấy mừng rỡ không thể tả.

Trần Huy hào sảng nói: "Chủ quán! Cho tôi thêm mười tô… Không! Hai mươi tô súp nấm tuyết lê đường phèn đi!"

Khi chiến đấu, chỉ cần cho người bị trầm lặng tạm thời rời khỏi chiến trường uống một tô sẽ nhanh chóng hồi phục để trở lại cuộc chiến.

Điều này hiệu quả hơn nhiều so với việc chờ đợi trạng thái trầm lặng qua đi!

Ánh mắt của Trần Huy lấp lánh niềm vui sướng khó kìm nén, rõ ràng anh ấy đã bắt đầu tưởng tượng cảnh thu hoạch sau khi đánh bại boss.

Thư Mặc: "…"

Cô cẩn thận hỏi: “Mua nhiều như vậy... Chắc chắn mục sư nhà anh có thể uống hết chứ?"

Không thấy mục sư Tiểu Hà mặt mày tái mét à?

Tiểu Hà ủy khuất nhưng không dám nói.

May mắn là Trần Huy không phải mua để dùng cho một mình cậu, mọi người trong đội đều có khả năng bị trầm lặng nên anh ấy mua hết rồi phân phát khi cần.

[Đã thu tiền: 300 điểm]

[Đã tiêu: 300 điểm]

Cả hai người đều nhận được thông báo trên bảng điều khiển của mình.

Người chi tiền có vẻ hạnh phúc hơn cả người kiếm tiền.

Trần Huy nhận lấy hai mươi tô súp, thực phẩm được đặt vào ba lô và ngay lập tức hiển thị thuộc tính đạo cụ.

[Súp nấm tuyết lê đường phèn]

[Hiệu ứng: Gỡ bỏ trạng thái trầm lặng]

[Bánh bao nhân thịt]

[Hiệu ứng: Sức mạnh +2 (hiệu lực 3 giờ, có thể tích lũy tối đa 2 lần)]

[Cà phê sữa]

[Hiệu ứng: Giảm tốc độ mất manna -2/h (hiệu lực 3 giờ, có thể tích lũy tối đa 3 lần)]

Tất cả các món ăn đều có một dòng chữ màu đỏ thẫm: [Chú ý: Món hàng này không thể giao dịch lại]

Trần Huy giật mình.

Hóa ra đây là đồ vật bị ràng buộc?

Anh ấy vốn linh hoạt hơn các đội viên khác, ban đầu còn định mua thêm vài phần mang về thành phố để bán lại, nhưng khi thấy thông báo này thì nhanh chóng từ bỏ ý định.

Trong "Mạt Thế Cực Hàn", có không ít đồ vật bị ràng buộc đã được người chơi sớm phát hiện: "Hệ thống trò chơi rất thông minh, chỉ cần đánh dấu là không thể giao dịch lại thì dù có sử dụng cách thức tặng trước, bù điểm số sau cũng không thoát khỏi sự phát hiện của hệ thống! Hoàn toàn không thể lợi dụng sơ hở."

Lúc này Trần Huy cảm thấy vô cùng may mắn.

May mắn là anh ấy đã cẩn thận, không mua quá nhiều! Nếu một lúc mua tới 99 tô, gần như đạt giới hạn số lượng một loại mặt hàng trong ba lô thì sẽ phải ôm hết rồi còn gì?

Nhóm dịch: Nhà YooAhin