Chương 23: Chương 23

Hai món sau có thể ăn lạnh, cộng thêm thời tiết hiện tại thì thức ăn cũng không dễ hỏng nên số lượng bán ra càng nhiều hơn.

Nhiều người mua với ý định mang về cho gia đình thử hoặc để dành cho bản thân trong vài ngày tới.

Trong đầu Thư Mặc nảy ra suy nghĩ…

Theo suy nghĩ này, cô tự hỏi: [Sau này có thể phát triển thêm một số sản phẩm đặc biệt khác không?]

Cung cấp bao bì độc đáo có in logo, dành riêng cho khách hàng mua về làm quà cho người thân! Đồng thời cũng quảng cáo cho quán trọ suối nước nóng...

Não Thư Mặc hoạt động nhanh chóng và đồng thời tính toán tổng doanh thu.

1050 điểm.

Trừ đi chi phí, lợi nhuận ròng cũng có 710 điểm.

Khởi đầu may mắn.

Tự mình làm chủ là tốt nhất, càng làm càng kiếm, vất vả lúc nãy cũng không còn là gì.

Thư Mặc thoải mái ngồi xuống trên ghế sau quầy hàng.

— Ghế là cô mới mua ở trung tâm kinh doanh, có đệm mềm, 10 điểm một cái.

Thư Mặc đã có chút tiết kiệm, không chớp mắt đã thanh toán.

Đứng hoài cũng mệt, khổ thì khổ người khác, không thể tự làm mình khổ.

Đội mười người kia cũng hài lòng trở lại chỗ ngồi dài.

Cả đám ngồi thành hàng, cùng nhau ăn tráng miệng.

Sau khi Thư Mặc bổ sung hàng hóa, những người chỉ kịp chộp lấy một hoặc hai món đồ ăn còn sót lại lúc nãy đã mua đủ cả ba loại.

Lúc này, một mục sư xui xẻo nào đó đang ôm một bát súp uống.

Sau khi tắm suối nước nóng, năng lượng của cậu ấy đã hồi phục, gương mặt tái nhợt cuối cùng cũng đã khôi phục sắc thái bình thường.

Vài ngụm súp nóng xuống bụng, cậu ấy như nhận ra điều gì đó rồi đột ngột dừng lại… Vẻ mặt không thể tin nổi.

Để xác nhận, mục sư lại nhanh chóng uống thêm một ngụm.

Ngay sau đó cậu ấy bật dậy: “Chờ đã! Tình trạng trầm lặng của tôi đã được gỡ bỏ!!"

Thư Mặc giật mình vì giọng nói lớn của mục sư kia.

Mục sư kia từ khi vào cửa đã luôn trầm lặng, thậm chí khi tắm suối cũng không nói nhiều, bỗng nhiên nói to như vậy, khiến mọi người đều quay nhìn.

Hai giây sau, cả phòng như nổ tung.

"Tiểu Hà! Cậu vừa nói gì thế?!" Trần Huy kinh ngạc đến mức suýt nữa làm rơi bát.

Anh ấy nhìn kỹ và thấy biểu tượng lưỡi hái tử thần của Kỵ Sĩ Bóng Tối trên người mục sư Tiểu Hà đã biến mất.

"???"

Mọi người đồng loạt nhìn về phía Thư Mặc.

Thư Mặc: "…"

Đừng nhìn! Tôi cũng không rõ.

Khi hệ thống nhập hàng chỉ hiển thị là thức ăn bình thường, cô cũng không biết chúng có tác dụng đặc biệt gì.

Nhưng……

Trầm lặng? Đường phèn và tuyết lê?

Thư Mặc cảm thấy mình như hiểu ra điều gì đó.

Súp nấm tuyết lê đường phèn.

Tuyết lê tính hàn, khi nấu chung với đường phèn có thể thanh nhiệt, làm mát phổi, giảm ho! Trước đây khi Thư Mặc bị cảm, bà ngoại thường xuyên nấu đường phèn tuyết lê cho cô uống.

Và "trầm lặng" theo nguyên gốc cũng liên quan đến việc không thể nói.

Vậy thì đường phèn tuyết lê nấm tuyết có thể chữa họng, gỡ bỏ tình trạng trầm lặng, có vẻ...

Cũng hợp lý nhỉ!

Thư Mặc mơ màng: […]

Không ngờ trò chơi này lại logic đến thế?

Mặt khác, Trần Huy thì bị sự ngạc nhiên lớn làm cho sững sờ.

Anh ấy vừa mới lo lắng không biết làm thế nào để đối phó với boss đó, không ngờ giải pháp lại tự dâng đến tận cửa.

Kỵ Sĩ Bóng Tối là một boss có các kỹ năng khá tầm thường nhưng điểm đặc biệt lớn nhất chính là kỹ năng trầm lặng kéo dài đặc biệt và thông thường các mục sư không thể gỡ bỏ.

Một khi bị trầm lặng, pháp sư sẽ trở nên vô dụng, tức là đội ngũ sẽ mất đi một người.

Nếu gặp xui xẻo như đội của Tống Vi, mục sư duy nhất trong đội lại bị trầm lặng thì sức chống đỡ của cả đội sẽ bị cắt đứt hoàn toàn.

Nhóm dịch: Nhà YooAhin