Chương 2: Lộ diễn (2)

“Còn có một vấn đề nữa là, theo ta suy đoán, chúng ta ở đông thổ đại lục,rất nhiều yêu mị yêu hạch có thể có công hiệu giống ma tinh của u Đức La đại lục, nếu có thể thí nghiệm thành công,vậy thì phí tổn sẽ giảm bớt một nửa.”

“Vẫn còn chưa hết! Ở đây tất cả đều dùng ma pháp làm cơ sở, nhưng các vị đều biết,người tu chân tu luyện ngũ hành đạo pháp,vô luận là phạm vi hay hiệu quả đều không thua kém ma pháp”

“Mà những thứ chứa đựng đạo pháp bùa chú chỉ sử dụng được một lần,phí tổn để tạo nên bùa chú cùng chu sa so với yêu hạch tinh quái thì lại càng thấp”

“Chư vị cẩn thận nghĩ lại,không nói đến toàn bộ Đông Thổ đại lục, chỉ riêng Đại Yến đế quốc,đâu chỉ có ngàn vạn mậu ruộng đâu? Thị trường nơi này có bao nhiêu lớn? Chỉ tính sơ qua trong vòng sáu ngàn vạn lượng bạc trắng, toàn bộ luyện hoá thành đồng bạc, cũng chính là sáu vạn tiền lời. Khấu trừ đi phí tổn thì cũng lãi được hai đến ba vạn đồng bạc.”

“ nếu trong tương lai ba, bốn năm kiếm được nhiều thần tiên tệ như vậy,Ngọc Hư tông chúng ta không chỉ có thể ngạo thị với Đại Yến quốc,mà còn có thể cùng những đại tông phái hàng đầu kia ngang hàng rồi.”

“ nhưng đừng quên, đây chỉ là mới dừng lại ở nông nghiệp,còn có vận tải,luyện kim,thổ mộc xây dựng nữa, chỉ cần có thời gian nghiên cứu thì thị trường này thật sự rất lớn! Nếu chúng ta hợp tác,bất luận là đồng bạc hay tử kim sa,sau này đều đếm không hết,tiêu xài không cạn nha, hahaha!”

Sau một hồi thao thao bất tuyệt, dưới nhịp điệu cùng thanh âm và tình cảm của Bỉ Lợi diễn đạt, đem một toà thần tiên tệ biến thành kim sơn,phảng phất như đã nằm ngay trước mắt.

Lúc này vô luận là vị bên cạnh Thanh Trúc tiên sinh lúc trước buông lời châm chọc, hay mấy người ngồi ở thủ toạ dương đều trợn mắt há hốc mồm. Sử Tiến thập phần hiểu rõ, ai lần đầu nghe được kế hoạch thương nghiệp to lớn này đều bị chấn trụ.

Lúc này người bình tĩnh nhất trong Dương gia là người đã bị Bỉ lợi mê hoặc lúc trước

Tên mập mạp trẻ tuổi Dương Truyền Văn thấy phản ứng của trưởng bối nhà mình bị người mà mình dẫn đến làm cho kinh sợ thất thố như thế thì cảm thấy đắc ý.

“Ta nói rồi! Nếu đầu tư cho Bỉ Lợi pháp sư, Ngọc Hư Tông chúng ta nhất định kiếm được đống tiền lớn.”

“Các ngươi còn cười nhạo ta,nói ta khờ, bị người ngoài xứ lừa gạt,ngươi nhìn xem người ta nói có chút nào giả dối sao? Nếu có thì chỉ ra cho ta xem?”

Dương Truyền Văn nhỏ giọng thì thầm,càng nghĩ càng kích động đến nỗi hốc mắt có chút đỏ.

Trong điện lặng ngắt như tờ,Bỉ Lợi tựa như đang hưởng thụ cảm giác kinh sợ toàn trường,nhưng chỉ có Sử Tiến thấy được sau lưng ,hắn đang khoa tay tạo thành một cái ám hiệu,lúc này mới phục hồi tinh thần,vội vàng “ bạch bạch bạch” vỗ tay trước..

Đám tu sĩ của Ngọc hư tông còn đang đắm chìm trong cái kế hoạch của Bỉ lợi diễn giải lúc trước cũng chợt hoàn hồn,giật mình vỗ tay theo.

Sử tiến nhếch miệng cười, không khí kéo lên đến trình độ này, xem ra chuyện lôi kéo đầu tư hôm nay sẽ thành công!

Theo lời kể lúc say của Dương Truyền Văn,nguồn thu nhập của toàn bộ Ngọc hư tông đều dựa vào luyện chế đan dược kéo dài tuổi thọ cùng pháp khí trừ tà tránh hung cấp thấp của đệ tử đời thứ hai,những thứ này được cung cấp cho một ít vương công quý tộc của đại yến quốc và thân hào có gốc gác vùng phía bắc.

Trên danh nghĩa mặc dù là tiên gia tông tộc địa vị cao cao tại thượng nhưng thực tế thu nhập mỗi năm cực thấp,chỉ có mấy viên tử kim sa cống nạp cùng mấy chục đỏ sẫm đồng bạc,đổi thành bạc trắng cũng chỉ được mấy vạn lượng,so với một số đỉnh cấp thân hào phàm nhân đều không sánh bằng.

Mà một số chân chính đỉnh cấp tông phái,dựa vào cường hãn vũ lực có quan hệ mật thiết với hoàng thất,nắm giữ trong tay một ít khi tiên dược cùng mạch khoáng có sản lượng lớn,nuôi dưỡng nô bộc phàm nhân liên tục khai thác.

Trong đại tông phái tu sĩ có tu vi cao càng nhiều thì có thể không ngừng luyện chế cao cấp tiên đan cùng thượng phẩm pháp bảo, vừa thu được hoàng kim bạc trắng từ hoàng tộc vừa có thể thu nhập thần tiên tệ quả thật tiền vô như nước.

Càng nhiều tài nguyên thì tông phái càng lớn mạnh,càng nhiều đệ tử tu luyện thành công thì càng có thể luyện chế ra nhiều vật phẩm.vòng lặp cứ mãi như thế tuần hoàn hoàn mỹ.

Còn như nguồn thu nhập của Ngọc Hư Tông,chỉ có thể dựa vào con cháu của Dương gia có thiên phú xuất sắc mới có thể duy trì đến nay.

Mỗi khi tu sĩ của Dương gia đạt tới bình cảnh đều không có đủ đan dược để dùng,chỉ có thể chậm rãi tích luỹ,hiểu được đại đạo để đột phá thế nhưng đời đệ tử thứ hai có thể đột phá tới đệ tam cảnh,đằng vân cảnh ,có tới gần hai mươi vị trong trưởng lão hội ở đây,có thể xem như có phúc khi ba đời tổ tiên để lại.

“Đối với một cái tiêu gia tộc thế lực lâu đời,chưa hiểu sự đời,lão sư ta chỉ cần nói vài câu là có thể khiến bọn họ cam tâm tình nguyện bỏ tiền vào đầu tú cho chúng ta.ngươi bây giờ có thế nghĩ một chút xem chúng ta ở chỗ nào xây dựng môn phái rồi haha.”

Đây là lúc trước khi xuất phát, lời của Bỉ Lợi nói với Sử Tiến hắn có chút không tin nhưng hiện giờ lại trở thành sự thật,khiến trong lòng có chút kích động.

“Đã như vậy,nếu chúng ta hợp tác,công việc cụ thể nên làm thế nào?”

Nghe được lời nói như thế,Bỉ lợi không kìm lại được,khoé miệng hơi có một nét cười,nhếch lên.

“Tại hạ cùng Truyền Văn huynh đệ vào mấy tháng trước gặp gỡ tại một khách điếm trong Dương thành,đã thảo luận qua,hai bên đều rất vừa ý”

“Mà nay nhìn thấy các vị ngồi đây đều nhìn xa trông rộng như vậy khiến tại hạ rất khâm phục.”

“Bản thân ta cùng đệ tử , vốn không theo đuổi cuộc sống xa hoa chỉ vì thấy thần châu đại lục rộng lớn như vậy,lại có tiên gia đạo pháp,nhưng chưa thể khai thác hết tiềm năng mà cảm thấy tiếc hận,đồng thời cũng mong dựa vào có hội lần này,cùng các vị trong Ngọc hư tông cùng mưu nghiệp lớn.”

“Nếu là bản thân ta đưa ra vấn đề hợp tác,tự nhiên cung cấp cụ thể phương thức thức.theo ý kiến của tại hạ,chúng ta cùng nhau thành lập một môn phái mới,xây dựng sơn môn,tuyển thêm đệ tử có thiên phú và tâm tính hơn người,để tại hạ truyền thụ công pháp tu luyện tinh thần lực cùng các loại khẩu quyết kỹ xảo của các hệ pháp thuật”

“Mục tiêu của những đệ tử trong môn phái mới này không phải là tu luyện đến kim đan cảnh,đạt được trường sinh bất lão,cũng không phải là các loại thuật pháp để tranh đấu tàn nhẫn mà chỉ là học tập và nghiên cứu các loại ma pháp phục vụ sản xuất,có thể hỗ trợ cải thiện đời sống bình thường”

Lúc này,Dương Truyền Kỳ đang cùng ngồi hàng ghế phía sau cùng với Dương truyền văn đột nhiên mở miệng hỏi:

“Pháp sư nếu muốn đợi những đệ tử của môn phái mới kia sản xuất,thời gian có lâu hay không? Vãn bỗi không biết về ma pháp,không biết những đệ tử mới kia cần thiên phú như thế nào? Bao lâu mới có thể học được những ma pháp cơ bản cần dùng?”

“Vãn bối từ nhỏ đã tu luyện đạo môn hô hấp thổ nạp chi pháp,may mắn có được thượng thiên truỳ có thanh linh chi khu nên con đường tu luyện làm không ít công to,nhưng đến nay chỉ có thể sử dụng các loại cơ bản ngũ hành đạo pháp.”

Nghe được Dương Truyền Kỳ nói,Sử Tiến hơi sửng sốt,lúc trước Bỉ Lợi có nói,chắc chắn sẽ có người đưa ra vấn đề này,vào lúc này cần hắn đứng ra biểu diễn một lần.

Quả nhiên,Bỉ lợi mỉm cười,duỗi tay áp xuống, ý bảo hắn ngồi xuống,tạm thời đừng nóng nảy,sau đó nhìn về phía Sử Tiến.

Sử tiến khẽ hít một hơi thật sâu,sải bước đi đến trước người Bỉ lợi,đối mặt với các vị trưởng lão của Ngọc hư tông.sau đó nâng hai tay lên tạo thành một cái thủ thế.

“Phát một ngươi nhân tắc hạo” một câu chú ngắn từ trong miệng hắn phun ra,cùng lúc đó đôi tay bay nhanh múa máy,Sử Tiến chăm chú nhìn chằm chằm tay mình,cảm thụ hoả linh khí quanh thân bay nhanh về phía đôi tay.

Lúc tay trái rời khỏi bàn tay phải,thình lình có một đoàn cầu nhỏ hình ngọn lửa chậm rãi chuyển động,làm không khí xung quanh nóng lên,khiến tầm mắt mọi người có chút vặn vẹo.

Bỉ Lợi lúc này mở miệng giải thích động tác của hắn:

“Đồ đệ này của ta thiên tư thấp kém,lúc bắt đầu tu luyện bộ điển tịch kinh điển tên là Ngộ nhật thiên ghi lại phun nạp chi thuật,hiện giờ đã qua mười tám tuổi nhưng vẫn như cũ dừng lại ở đệ nhất cảnh ,phượng sơ cảnh,luyện khí nhị tầng.e rằng cả đời này vô duyên với đại đạo.”

Sử Tiến nghe những lời này,trong lòng điên cuồng mắng chửi,Bỉ lợi lão nhân này vì mục đích thì cái gì cũng nói được.chính mình rõ ràng nửa năm trước mới được hắn truyền Ngộ nhật thiên khẩu quyết,tự mình tu luyện một lần liền cảm ứng được một tia chân khí bẩm sinh vận chuyển không dứt.

Lúc ấy Bỉ Lợi còn kinh hô xưng mình là thiên tài, tuy tu luyện hơi trễ nhưng sau này chỉ cần tìm được cao giai tâm quyết phù hợp, vẫn có cơ hội bước vào kim đan đại đạo,theo đuổi con đường mờ mịt thiên cơ.

Kết quả hôm nay vì lừa đôi đầu tư người, lại đem hắn thành cái thiểu năng trí tuệ.

Bỉ Lợi không nghe được tiếng mắng chửi trong lòng Sử Tiến,tiếp tục chém gió nói: “ con đường tu đạo gian nan, người có thiên phú bước đên tu chân giới ở phàm giới này ngàn dặm mơi tìm được một người. Tuy có thể tu luyện đến bình cảnh nhưng muốn đột phá thì phi thường khó khăn, có thể sống lâu nhưng chỉ bước vào đệ tam cảnh, đằng vân cảnh,kết thành kim đan mới có thể tuỳ ý thi triển ngũ hành đạo pháp.”

“ nhưng ma pháp thì không giống như vậy,cao giai pháp sư không thể giống như tu sĩ chỉ dựa vào bản thân,tìm hiểu thiên đạo,biết được đằng vân giá vũ,tuổi thọ cũng chỉ hơn thường nhân hai,ba lần.nhưng trong một ngàn người có thể lấy ra hai ba người có tư chất,bồi dưỡng để đi vào con đường ma pháp.chỉ cần có sư phụ chỉ dẫn khẩu quyết của pháp thuật cùng rèn luyện thuần thục các loại thủ thế,trong hơn một tháng thời gian đều có thể phóng xuất các loại pháp thuật cấp thấp”

“Mà đây là cơ sở cho kế hoạch của chúng ta. Chỉ cần có nhiều đệ tử,liền có thể sản xuất càng nhiều,từ đấy có được càng nhiều hàng hoá,phương thức đi đổi lấy thần tiên tệ!”

“Tên môn phái mới,ta đã nghĩ kỹ rồi,kêu là ma pháp môn. Nếu đã tính hỗ trợ Ngọc Hư Tông trở thành môn phái thượng tông,cũng có thể đặt là Ngọc Hư Tông ma pháp môn!”

“Bản thân ta Bỉ Lợi,nguyện cung cấp tất cả phương pháp tu hành ma pháp, sau khi những đệ tử kia có thể hoạt động theo kế hoạch, liền đem trở thành dòng dõi ma pháp của Ngọc hư tông,vì đại kế của chúng ta cúc cung tận tuỵ!”

“Bất quá thầy trò ta tài lực bạc nhược,gánh vác không nổi việc chi tiêu của việc khai tông lập phái.bởi vậy mới yêu cầu Ngọc hư tông hợp tác.”

“Ngoc Hư Tông chỉ cần chi cho ta một trăm cái đỏ sẫm đồng bạc làm tài chính, lại cho chúng một nơi có linh khí dư thừa làm sơn môn,tại hạ liền nhường sáu thành quyền sở hữu,cùng quyền khống chế.ngày sau phân phối tiền lời cũng dựa theo tỉ lệ này”

“Vì bảo đảm chúng ta hợp tác không có nỗi lo về sau,ta nguyện cùng chư vi kí kết sinh tử khế ước,hoặc là lấy danh nghĩa của người dân u Đức La chúng ta thờ phụng ,chính là thiên chúa,lập ra lời thề khắc nghiệt nhất:thần thề.không biết các vị chân nhân ở đây muốn như thế nào?”

Bỉ Lợi sau khi nói hết ý nghĩ của mình xong,không hề mở miệng,chỉ dùng ánh mắt không ngừng nhìn tới chỗ của các vị đạo sĩ.

Các trưởng lão của Ngọc Hư Tông giờ phút này đều xúm lại nghị luận. Mà người gặp gỡ giới thiệu lần này,Dương Truyền Văn thì lớn tiếng cùng thúc bá của gia tộc mình du thuyết:

“Bỉ Lợi pháp sư tuyệt đối là thành tâm, nếu cùng hắn hợp tác thì sau này còn lo lắng gì đến việc tiền bạc? Chúng ta nếu không nắm chặt cơ hội lần này, bị người khác cướp mất thì quả thật đáng tiếc. Trong lúc ta cùng Bỉ Lợi pháp sư uống rượu nói chuyện,chính mắt ta thấy Cửu Liên Sơn Quá Thanh Môn sai người mời pháp sư tới nhà làm khách,nhưng bị pháp sư cự tuyệt.”

Trong điện phủ to lớn, tiếng nghị luận không ngừng to lên,có người tán thành,có người phản đối,có trưởng lão lớn tiếng trình bày lý luận của chính mình.

“Chưởng môn,ta cảm thấy việc này không ổn, quy hoạch tuy tốt, nhưng những nhân tố không thể khống chế quá nhiều.với lại trong kim khố của chúng ta cũng không nhiều.”

“Nếu lần này lấy ra nhiều đồng bạc như vậy, nếu Truyền kỳ hoặc tam đại con cháu muốn đột phá thì xử lí như thế nào? Từ đệ nhị cảnh đột phá đến tam cảnh cần rất nhiều tiên gia đan dược phụ trợ!”

Mà người được trưởng lão vừa rồi đề cập đến, Dương Truyền Kỳ,lại hoàn toàn tán thành Bỉ Lợi ý kiến.

“Chưởng môn,các vị thúc bá,việc đầu tư lấy đâu ra nắm chắc mười phần? Cái này gọi là cầu phú quý trong nguy hiểm,huống chi ý kiến của pháp sư cung cấp,tiểu chất xem ra cũng không có cái gì rõ ràng lỗ hổng.tính khả thi cực cao.đây chính là việc quan hệ đến đại kế ngàn năm của Ngọc hư tông chúng ta. Hy vọng các trưởng bối có thể cẩn thận nghĩ lại.”

Cả toà đại điện đều hỗn loạn,tất cả trưởng lão đều đứng dậy tranh luận. Chỉ có duy nhất Dương Thận Hạnh ngồi ở vị trí thủ toạ trước sau không nói một lời,nhíu chặt mày,dùng tay không ngừng vuốt ve chỏm râu.

Bỉ Lợi lúc này vẫn như cũ khoanh tay yên lặng đứng giữa đại sảnh,nhìn mọi người tranh luận,cổ quái tươi cười đột nhiên lớn tiếng nói:

“Ta biết việc này khó tính trước nhiều,chư vị chân nhân không cần đưa ra quyết định ngay,chờ sau khi các vị thảo luận rõ ràng rồi cho ta câu trả lời cũng được.Hôm nay ta cùng để tử xin được cáo lui,sắp tới sẽ tạm thời ở tại khách điếm của Vũ Dương Thành chờ tin tức lành từ các vị.”

Nói xong,xoay người nâng bước ,làm ra bộ dáng muốn rời đi.Sử Tiến vừa mới chuẩn bị dẫn đầu rời khỏi đại sảnh,cùng lão sư xuống núi,lại đột nhiên phát hiện Bỉ Lợi lúc đang đối mặt với chính mình,đưa lưng về phía mọi người của Ngọc Hư Tông,mặt già kia hướng tới mình làm mặt quỷ,bộ dạng khiến người ta tức giận.

Sử Tiến sửng sốt,không biết Bỉ Lợi lão nhân làm như vậy là ý gì,lại đột nhiên nghe thấy tiếng của người đang ngồi ở thủ toạ! Dương thận hạnh lấy linh khí từ đan điền phát âm,lớn tiếng cắt ngang những âm thanh ồn ào trong đại điện.

“Ta đã quyết định,cùng pháp sư hợp tác,liền dựa theo kế hoạch của pháp sư hành động! Bỉ Lợi tiên sinh,hy vọng hai bên chúng ta sau này hợp tác chân thành,cùng mưu nghiệp lớn!”

Sử Tiến nhìn thấy rõ ràng Bỉ lợi lúc đang đưa lưng về phía chư vị trưởng lão,trên mặt tràn ngập nụ cười gian,mỹ mãn khi âm mưu đạt được,nhưng ở lúc trước khi xoay người một khắc đã đổi thành khiêm tốn ,kính cẩn mỉm cười.

“Tông chủ anh minh! Ngay trong ngày hôm nay,tại hạ là tức vì Ngọc hư tông phân bộ môn phái,môn chủ đầu tiên của ma pháp môn phái,nguyện ý nghe the0 tông chủ phân phó!”

------------hết chương 1----------

edit: Sói

beta: Bột lão sư

--------------------------------------------