Nghe được tin tức Đức Chí đế quốc tăng binh 30 vạn, hoàng đế của Tử Vân đế quốc sắc mặt đại biến. Bên cạnh đó, Lôi Nhĩ Kiếm Sư trên mặt dần dần hiện ra bộ dạng trào phúng.
Một Tử Vân đế quốc nho nhỏ, lại dám can đảm mạo phạm Đức Chí đế quốc cường đại, quả thực là tự tìm tử lộ.
Vốn đám Kiếm Sư bị hoàng kim thị vệ vây xung quanh, lúc trước đang đề phòng cao độ cũng thư giãn xuống. Đế quốc đã xuất binh, nếu như Tử Vân đế quốc nghĩ rằng có thể dẹp được lửa giận của đế quốc, khẳng định sẽ đem hung thủ giao ra, cung kính chờ ngươi ly khai. Nói không chừng để lấy lòng ngươi, còn có thể bồi thường đại lượng tiền tài.
Nghĩ không ra Lôi Nhĩ Kiếm Sư lại còn có một nước này, thật không hổ là thủ tịch Kiếm Sư của đế quốc, bât luận là thực lực hay tâm cơ, xa xa không phải ngươi có khả năng bằng được. Trong lúc nhất thời, toàn bộ Kiếm Sư nhìn về phía Lôi Nhĩ, ánh mắt toàn bộ tràn ngập vẻ tôn kính phát ra từ nội tâm.
Về phần nói Tử Vân đế quốc cùng Đức Chi đế quốc cá chết lưới rách? Như thế nào có thể? Thực lực Đức Chí đế quốc ít nhất cũng gấp bốn, năm lần thực lực của Tử Vân đế quốc, bọn họ nếu dám phản kháng, bệ hạ khẳng định sẽ không ngại làm cho quốc gia tăng thêm một hành tỉnh có diện tích thật lớn a …
- Tử Hạo bệ hạ, ngươi cần phải hiểu rõ rồi chứ, rốt cuộc giao hay không giao người. Nếu như không giao người nói ... Nói không phải chứ ta nghĩ ngôi vị hoàng đế của ngươi cũng không thể làm đến cùng a.
- Làm càn!
La Mạn Kiếm Sư tức giận hét lớn một tiếng, lại bị Tử Hạo ngăn cản.
Lôi Nhĩ đem tất cả thu vào trong mắt, còn tưởng rằng đối phương sắp khuất phục, không khỏi nở nụ cười khinh:
- Thức thời mới là tuấn kiệt, nói vậy Tử Hạo bệ hạ sẽ không vì chuyện này làm tổn hại đến tình hữu nghị của hai nước.
Tử Hạo trầm ngâm, dường như đang tự hỏi.
Lôi Nhĩ không vội, nhàn nhã đứng một bên đợi đối phương cấp câu trả lời thuyết phục. Ba mươi vạn đại quân của đế quốc đã tiếp cận, người nóng lòng hẳn là hoàng đế Tử Hạo của Tử Vân đế quốc.
Qua một hồi lâu, ở ngoài cung điện lần thứ hai đi vào một vị kim giáp thị vệ, hắn ánh mắt lãnh đạm nhìn thoáng qua mười bảy vị Kiếm Sư của Đức Chí đế quốc đang dạt dào đắc ý, bẩm báo nói:
- Bệ hạ, tất cả những gì cần đều đã chuẩn bị sắp xếp. Lâm Dương hầu tước đã biết chuyện tình bên này.
Tử Hạo gật đầu, lúc này mới nói với Lôi Nhĩ:
- Lôi Ngươi các hạ, ta nghĩ hiện tại, ta có thể cho ngươi câu trả lời thuyết phục.
Lôi Nhĩ ngạo mạn gật đầu:
- Ngươi đã đồng ý rồi, vậy đem người giao cho chúng ta mang đi a. Về phần quân phí đế quốc phát binh, ta nghĩ với tài lực hùng hậu của bệ hạ, tự nhiên không cần chúng ta bỏ ra chứ.
- Quân phí.
Tử Hạo hừ lạnh một tiếng:
- Quân phí đích xác không ít, đáng tiếc, các ngươi đều không có cơ hội hưởng thụ.
Hắn nói vừa xong, kiên quyết vung tay lên. Nhất thời, mấy trăm phá ma nỏ cùng bắn, một trận phong ba nộ hải tựu từ cửa gào thét lao đến, đem không gian của cung điện hoàn toàn phong tỏa.
Tên, cho dù là phá ma nỏ, đối với cao thủ cấp Kiếm Sư tạo thành thương tổn cũng là thập phần hữu hạn. Dù sao với thực lực Kiếm Sư, chỉ cần toàn lực thi triển ra, tuyệt đối có thể đem trăm phá ma nỏ đánh rớt 8,9 phần, chỉ còn lại 1,2 thành đều có thể bằng vào tốc độ cưng nhanh lánh đi.
Chẳng qua, Tử Vân đế quốc đương nhiên không có khả năng không chuẩn bị kĩ.
Đồng thời với lúc tiễn nỏ rời dây cung, phía trên trần nhà cung điện xảy ra một trận biến ảo, ngay chính diện cuốn đi, lộ ra một mảnh đạo cụ màu xanh trong suốt, giống như biển rộng tĩnh lặng, tỏa sáng thủy lam mộng ảo, từng đạo hoa văn kì lạ được vẽ trên thủy tinh, đan vào nhau tạo thành một đồ án thần kỳ, để lộ ra một cỗ mị lực câu hồn đoạt phách.
Lôi Nhĩ Kiếm Sư tại lúc Tử Hạo nói xong đã cảm giác không thích hợp, tại lúc tiễn nỏ bay tới làm cho Lôi Nhĩ nhất thời giận tím mặt:
- Tử Hạo tiểu nhi, ngươi muốn chết! Chẳng lẽ ngươi cho là chỉ với phá ma nỏ là có thể áp chế được chúng ta!?
Chẳng qua sau khi trên trần nhà xuất hiện lam sắc hoa văn này, sự tức giận của hắn lập tức chuyển thành khủng hoảng:
- Mộng ảo chi hải! Phần thưởng của lục tinh nhiệm vụ duy nhất được Tử Vân đế quốc các ngươi hoàn thành lại được ẩn dấu như thế!? Tử Hạo tiểu nhi, khẳng định ngươi sớm có dự mưu.
- Ngươi nếu như không biết tốt xấu như thế, thì đừng trách ta bất nhân bất nghĩa.
Trên thực tế nói có vẻ thong thả, nhưng chân chính phát sinh lại là gần trong nháy mắt.
Mộng ảo chi hải rơi xuống một mảng lớn quang mang màu xanh nước biển, bao phủ toàn bộ mười bảy vị Kiếm Sư của Đức Chí đế quốc ở bên trong. Ở nơi quang mang bao phủ xuống, đám Kiếm Sư vốn đang dùng mọi biện pháp hết sức tránh né tiễn nỏ bắn tới, bỗng nhiên buông tha chống lại, nhắm hai mắt lại, mặt lộ vẻ an tường, cực độ hưởng thụ trận lam quang soi sáng, thậm chí còn quên mất an nguy của chính mình.
Mộng ảo chi hải- tứ giai đạo cụ! Có thể phóng xuất ra mộng ảo ánh sáng, làm cường giả có tinh thần cường độ thấp hơn tứ giai trong khoảng thời gian ngắn bị đoạt mất tâm thần.
Trong vài giây ngắn ngủi, nhưng đã có thể quyết định thế cục thắng bại!
- Hưu! Hưu! Hưu!
Một vòng nỏ cùng bắn dưới, ngoại trừ bảy vị nhị giai cường giả phóng xuất ra đấu khí áo giáp, tròn mười vị nhất giai Kiếm Sư trong nháy mắt bị trên trăm mũi tên nỏ xuyên thủng, đột tử tại chỗ. Thường ngày ở trong đế quốc hưởng thụ đãi ngộ của Kiếm Sư đầy tôn sùng trong chớp mắt biến thành một cổ thi thể băng lãnh, trên người tên cắm rậm rạp!
Hầu như cùng lúc mộng ảo ánh sáng thả ra, biến mất, Tử Vân đế quốc bên này ngoại trừ Tử Hạo, mười vị Kiếm Sư cũng đồng thời đi ra ngoài, bất ngờ đánh đến những nhị giai Kiếm Sư ở trong mộng ảo ánh sáng còn chưa hoàn toàn thanh tỉnh lại.
La Mạn Kiếm Sư đánh tới Lôi Nhĩ Kiếm Sư, Lạc Hà Kiếm Sư cụt một tay đánh tới Mạt Khắc Kiếm Sư, những người khác cũng đều tìm được mục tiêu của mình, phát động thế công mãnh liệt nhất!
Trong lúc Kiếm Sư chiến đấu cho dù là Cao Cấp Kiếm Sĩ cũng không thể nhúng tay, bởi hai người căn bản không phải cùng một đẳng cấp. Cao Cấp Kiếm Sĩ chỉ có khả năng hô hào, hay tại lúc Kiếm Sư định chạy trốn thì dùng chính sinh mệnh mình ngăn trở bước tiến bọn họ.
Lấy cố tình đánh vô tâm, dù cho bọn người Lôi Nhĩ Kiếm Sư rõ ràng là mạnh hơn Tử Vân đế quốc, trở tay không kịp thì vẫn như cũ tổn thất nghiêm trọng. Dù cho có hoàn hảo hai vị tam giai Kiếm Sư thì trong lúc bị đánh lén, bị đánh gục một người, kích thương năm người. Lúc này, duy nhất hoàn hảo, cũng chỉ có từ đầu bảo vệ tốt chính mình- Lôi Nhĩ Kiếm Sư.
- Tử Hạo, các ngươi tất sẽ nhận lấy hậu quả vô cùng lớn. Đại quân của Đức Chi đế quốc chúng ta ít ngày nữa đánh xuống, đem toàn bộ Tử Vân đế quốc san bằng!
Lôi Nhĩ Kiếm Sư mắt thấy đại thế đã mất, gào thét lớn phát thệ nói, đấu khí trảm không ngừng chém tới La Mạn Kiếm Sư, trong nháy mắt bức lui hắn.
- Giết ra ngoài!
- Hừ, các ngươi đi được chăng.
Tử Hạo lại vung tay lên, đại môn của cung điện lập tức chậm rãi đóng lại, nghe tiếng động ầm ầm phát ra khi cửa cung đóng, cánh cửa lớn này, sợ là không dưới ngàn cân.
Lôi Nhĩ Kiếm Sư bằng vào thực lực mạnh mẽ của mình, đánh giết hoàng kim thị vệ vây quanh, sau khi ngưng tụ đấu khí, một kiếm đánh tới tường, dự định khai mở một huyệt động, liều chết lao ra ngoài.
Chẳng qua, tòa cung điện này rõ ràng được thiết kế chuyên dùng để đối phó Kiếm Sư cường đại, không chỉ có cửa cung nặng trên nghìn cân, ngay đến tường cũng do tinh cương chế tạo.
Chỉ nghe "Ầm ầm!" Một tiếng nổ lớn tựa sấm sét vang lên, toàn bộ tường hơi rung lên! Dưới công kích toàn lực của vị cường giả Lôi Ngươi Kiếm Sư gần đạt đến tứ giai này, tuy rằng chỗ tường xuất hiện cái khe, nhưng vẫn chưa thể triệt để khai mở.
Chỉ một chút đình trệ, La Mạn Kiếm Sư lần thứ hai đuổi giết tới. Không riêng hắn mà cả hai vị nhị giai Kiếm Sư cũng đem chính đổi thủ của mình giao cho những Cao Cấp Kiếm Sư đã được huấn luyện, hình thành thế bao vây Lôi Nhĩ Kiếm Sư!
Chính biến bất thành, giết cũng không giết được địch nhân, đánh cũng không thắng được, Mạt Khắc kiếm Sư trong lòng khẩn trương, không khỏi đem ánh mắt dừng lại ở trên người Tử Hạo! Nếu có thể bắt vị hoàng đế Tử Vân đế quốc này, tất nhiên có thể làm đối phương sợ ném chuột vỡ đồ.
Nghĩ vậy, Mạt Khắc liên tục sử dụng mấy cái kiếm kỹ cao cấp đem Lạc Hà Kiếm Sư bức lui, hét lớn một tiếng, cả người tựa như Lưu Tinh bản thế hướng Tử Hạo giết tới.
Lúc này mọi người mới kinh hô:
- Bảo hộ bệ hạ!
Mạt Khắc trong nháy mắt tới gần Tử Hạo, đồng thời chụp lấy Tử Hạo.
Lôi Nhĩ Kiếm Sư dù sao kiến thức rộng rãi, mắt thấy La Mạn Kiếm Sư tuy rằng hô hoán kinh hoảng, nhưng công kích không hỗn loạn chút nào, không khỏi cảm giác một trận không ổn. Lại thấy Tử Hạo đối mặt với công kích của Tam Giai Kiếm Sư lại không tránh, hắn bỗng nhiên nhớ đến cái gì, liền rống lớn lên:
- Mạt Khắc, lui! Mau lui lại! Đó là tam giai đạo cụ hủy diệt hư ảnh!
Chẳng qua, tiếng la của hắn cuối cùng đã muộn một chút.
Trong lúc Mạt Khắc tiếp cận Tử Hạo, trong nháy mắt, thân thể Tử Hạo bệ hạ vừa mới trông vô cùng sống động chợt bạo tạc, giống như một trái bom nổ, phát sinh một tiếng nổ vang đinh tai nhức óc, trong nháy mắt hủy diệt triệt để bán kính mười thước chung quanh, hóa hư vô.
Cùng hóa thành hư vô là người đã từng xung phong liều chết- tam giai Kiếm Sư Mạt Khắc.
Theo Mạt Khắc vừa chết, cán cân thắng lợi hoàn toàn nghiêng về Tử Vân đế quốc. Còn lại mấy nhị giai Kiếm Sư tại chỗ bị đánh gục, bắt giữ! Khi Kiếm Sư của Tử Vân đế quốc cùng xuất thủ, lấy mười đối một, cho dù là thực lực của Lôi Nhĩ Kiếm Sư có cường trở lại, vẫn như cũ không thể xoay chuyển trời đất, dưới mệnh lệnh của La Mạn Kiếm Sư bị đánh chết, tránh lưu lại hậu hoạn.
Kết thúc, mười bảy vị Kiếm Sư của Đức Chí đế quốc đến đây khiêu khích toàn bộ bị diệt.
Kiếm Sư của Tử Vân đế quốc một chết chín bị thương, Cao Cấp Kiếm Sĩ thân vong hơn trăm. Chẳng qua, lấy thiệt hại đó giành được chiến thắng, thành tựu như vậy, tuyệt đối là thắng lợi hiếm có trong lịch sử.
Chẳng qua, thắng lợi này cũng không đại biểu cái gì.
Kiếm Sư thân tử nhiều như vậy, Đức Chí đế quốc tất nhiên sẽ phát hiện, kế tiếp Tử Vân đế quốc sắp phải đối mặt với trả thù điên cuồng của Đức Chí đế quốc cường đại gấp bốn, năm lần Tử Vân đế quốc.