Kiếm thế dung hợp hoàn toàn với sát lục khí tức, hoàn toàn có thể so sánh với Thánh Kiếm Sư bình thường!
Liền giống như một trăm cân phụ trọng và hai trăm cân phụ trọng, một người mang một trăm cân phụ trọng có thể chạy mười cây số, nhưng nếu đưa hắn hai trăm cân phụ trọng, hắn tuyệt đối chạy không ngoài một cây số!
Hai cổ kiếm thế ở trong hư không trong nháy mắt chạm vào nhau, Huyễn Diệu Thánh Kiếm Sư cổ lực lượng mịt mờ lập tức bị ***ng tán đi, rồi sau đó kiếm thế bao hàm sát lục khí tức không chút nào giảm hung hăng đặt ở trên thân hình có chút già nua kia.
" Phốc xuy!”
Ứng phó không kịp, Huyễn Diệu Thánh Kiếm Sư trong miệng nhất thời phun ra một ngụm máu tươi, trong cơ thể giống như phiên giang đảo hải, một mảnh hỗn loạn!
- Kiếm thế! Ngươi cũng là Thánh Sư!
Huyễn Diệu Thánh Kiếm Sư mặt liền biến sắc.
Bất quá, hắn dù sao cũng là vị Thánh Sư danh tiếng, vẻn vẹn trong nháy mắt, cổ kiếm thế ẩn tàng trong cơ thể của hắn đã hoàn toàn bộc phát ra, đồng thời quát to một tiếng, gọi ra Thánh kiếm của mình, khí thế cùng kiếm thế hợp thành một thể kéo lên đến một đỉnh phong chân chánh, giống như sơn hồng bộc phát, hướng kiếm thế của Lăng Vân đang áp chế ở trên đầu hình thành hung mãnh trùng kích!
Lăng Vân mục quang rét lạnh, trực tiếp bước ra một bước về phía trước!
Huyễn Diệu Thánh Kiếm Sư vừa mới có điểm khởi sắc, sắc mặt lại cấp tốc biến đổi, ngực tựa như gặp sức nặng trùng trùng, rên lên một tiếng, cả người thẳng hướng lui về phía sau mấy bước.
Hắn cái lui này tự là bởi vì ngăn không được kiếm thế áp chế của Lăng Vân. Đã dẫn đến đông đảo Đại Kiếm Sư của Kiếm sư công hội ở bên cạnh hắn bộc lộ ở dưới kiếm thế. Trừ ba vị lục giai cường giả bị kiếm thế dư uy ép tới sắc mặt trắng bệch ra. Bao gồm Vu Quỳnh ở bên trong tất cả ngũ giai cường giả đều là miệng phun máu tươi, trong nháy mắt uể oải xuống. Những Đại Kiếm Sư càng không có chút nào huyền niệm bị áp chế cả người tràn máu, hôn mê.
Kiếm thế đối kháng kỳ thật chẳng qua chỉ phát sinh trong một chớp mắt!
Từ Lâm Tuyết hô to cho đến kiếm thế của Lăng Vân phát ra. Lại đến Huyễn Diệu Thánh Kiếm Sư rút kiếm ngăn cản, bại lui. Toàn bộ quá trình không tới năm giây đồng hồ đã phát sinh.
Tất cả mọi người đều trợn mắt há mồm, nhìn nhất phương Vu Quỳnh giống như mạ lúa toàn bộ ngã xuống.
- Kiếm thế!
Một vị lục giai cường giả bên cạnh Hải Nhạc bệ hạ được mời đến bảo vệ hắn. Trong mắt tản mát ra quang mang nóng bỏng, nháy cũng không nháy nhìn chằm chằm Lăng Vân từng bước từng bước hướng Huyễn Diệu Thánh Kiếm Sư đi tới.
Cảm nhận được cổ uy áp mãnh liệt mênh mông kia, Hải Nhạc bệ hạ trên mặt cũng có chút cứng lại.....
Phải biết rằng, bọn họ năm đó bởi vì Lăng Vân có hy vọng đột phá Thánh Kiếm Sư, mới trăm cách mượn sức, không tiếc cho vô số chỗ tốt, thậm chí đắc tội với các nước lân cận bên cạnh. Về sau lại nói hắn trở thành Thánh Kiếm Sư chính là trò hề, hết thảy tựa hồ bị xếp đặt một con ô long, áp lực tại ngoại giới khiến bọn họ không thể làm gì khác hơn là buông tha cho Lăng Vân.
Nhưng là bây giờ....
Hải Lâm điện hạ thần sắc quái dị nhìn phụ hoàng của mình và vị lục giai cường giả kia một cái, không biết khi những các trưởng lão quyền cao chức trọng trong trường lão hội gia tộc, được biết bọn họ đã buông tha một thiên tài trẻ tuổi không đến bảy năm đã tấn thăng thành Thánh Kiếm Sư cường giả, sẽ có cái phản ứng gì....
Nhắc tới trong đó cao hứng nhất, tự nhiên phải kể tới Lâm Tuyết và Lâm Thủy Lam đám người.
Điểm này từ các nàng bây giờ kích động thân hình run nhè nhẹ là có thể nhìn ra được.
Mà ngay cả người Lâm gia trên mặt cũng lộ ra nụ cười phát ra từ nội tâm, vô luận hiện tại quan hệ đôi bên như thế nào, hiện tại Lăng Vân dù sao còn không thoát ly Lâm gia, vẫn là một phân tử của Lâm gia!
Lăng Vân vẫn là từng bước từng bước, hướng Huyễn Diệu Thánh Kiếm Sư đi tới.
Bộ pháp của hắn rất chậm, chẳng qua hắn mỗi một bước đi về phía trước thì huyết sắc trên mặt Huyễn Diệu Thánh Kiếm Sư liền nặng hơn một phần, mà ngay cả cái lưng vốn là thẳng tắp cũng dần dần uốn khúc xuống, phảng phất có một cổ lực lượng vô hình to lớn muốn đem cả người hắn ép đến nằm rạp trên mặt đất.
Huyễn Diệu Thánh Kiếm Sư cắn chặc hàm răng, giận dữ quát một tiếng:
- Tiểu bối, ngươi cũng không nên hiếp người quá đáng!
Lúc này, Nhược Hàm bị kiếm thế làm tung bay ở phía sau Lăng Vân cũng kịp phản ứng, lớn tiếng kêu lên:
- Dừng tay, dừng tay cho ta! Ta bảo ngươi dừng tay có nghe hay không!
Coi thường!
Lăng Vân bước tiến không có chút nào đình chỉ!
- Ghê tởm, hỗn trướng, ngươi thật sự quá càn rỡ, ngươi biết ta là ai không? Bổn tiểu thư chính là đường đường Vinh Diệu đế quốc khai quốc gia tộc Liệt gia đương nhiệm gia chủ - - - Liệt Hoành chi nữ Liệt Nhược Hàm, bây giờ mệnh lệnh ngươi, lập tức dừng tay, hướng Bổn tiểu thư nói xin lỗi! Nếu không, đừng nói là ngươi mà ngay cả toàn bộ gia tộc ngươi, tất cả thế lực của ngươi, hết thảy của ngươi, đều phải ở dưới uy thế ngập trời của Liệt gia ta hóa thành tro bụi!
Vinh Diệu đế quốc Liệt gia!
Bát cấp văn minh quyền thế gia tộc!
Vô luận là người của Kiếm sư công hội, hay Hải Sâm đế quốc nhất mạch chúng nhân, sau khi nghe được Liệt Nhược Hàm tự báo thân phận, toàn bộ bị dọa cho hoảng sợ, nữ tử trước mắt này dĩ nhiên là người của bát cấp văn minh Vinh Diệu Đế Quốc, khó trách ánh mắt của nàng nhìn mọi người đều có cảm giác cao nhân nhất đẳng như vậy!
Bát cấp văn minh, đại lục đệ nhất cường quốc Vinh Diệu Đế Quốc a!
Lăng Vân cước bộ hơi ngừng lại, ánh mắt dừng lại ở trên người Liệt Nhược Hàm.
Liệt Nhược Hàm hiển nhiên cho là Lăng Vân cố kỵ thế lực gia tộc sau lưng của mình, không khỏi hừ lạnh một tiếng: "Nhìn cái gì, như thế nào không hài lòng sao? Muốn hướng bổn tiểu thư động thủ à? Xem ánh mắt này của ngươi, muốn giết ta ư? Tới đi, ngươi dám sao? Còn không nhanh biết điều một chút hướng bổn tiểu thư nói xin lỗi, cầu bổn...?
Lời của nàng còn chưa nói xong, Huyễn Diệu Thánh Kiếm Sư mọi thời khắc đều chú ý đến Lăng Vân nhất thời cả kinh kêu lên một tiếng:
- Nhược Hàm cẩn thận!
Theo hắn vừa mới la lên thì Lăng Vân đã đưa tay nhất chỉ, dưới tình huống mọi người căn bản không cách nào thấy rõ ràng, một lỗ thủng máu đã xuất hiện ở trên yết hầu của nàng, lượng lớn máu tươi mãnh liệt chảy ra, nhất thời làm cho nàng lời nói còn đang tiếp tục đột nhiên ngừng lại....
- Ngươi... Ngươi.... Dám giết ta...
Kịch liệt thống khổ trong nháy mắt bao phủ ý thức của Liệt Nhược Hàm, nàng cả người không tiếng động ngã xuống.
Huyễn Diệu Thánh Kiếm Sư trợn to mắt, khó có thể tin nhìn Liệt Nhược Hàm nằm im không còn tiếng động:
- Ngươi, ngươi, ngươi thậm chí, ngươi thậm chí giết nàng....
Không chỉ là hắn, mà ngay cả Hải Nhạc bệ hạ đám người cũng là vẻ mặt hoảng sợ, sắc mặt khó coi càng muốn khó coi hơn.
Còn như La Quỳnh đám người của Kiếm sư công hội.... Chuyện này nếu truy cứu, chỉ sợ bọn họ cũng sẽ có quan hệ nhất định, đến lúc đó.....
- Ngươi nhất định phải chết, ngươi nhất định phải chết! Ta báo cho ngươi, cho dù ngươi gia nhập Kiếm sư công hội, cũng không có ai bảo vệ được ngươi, kiếm sư công hội cũng không dám ở dưới tình huống này chẳng kiêng nể bao che cho ngươi, cùng Liệt gia chúng ta đối nghịch."
- Ngươi là Liệt gia khanh?
- Hừ! Ngươi, ngươi cứ hảo hảo chờ phẫn nộ tới từ bát cấp văn minh Liệt gia đi! Đắc tội thất cấp văn minh Vân Lai đế quốc, bây giờ lại đắc tội một bát cấp văn minh quyền thế gia tộc... Ha ha, một người chết, ta cùng một người chết nói nhiều lời như thế làm gì.
Nói xong, Huyễn Diệu Thánh kiếm giống như tìm được cho mình một loại lý do để rời đi, xoay người muốn rời đi.
Sát na hắn xoay người, kiếm thế của Lăng Vân áp bách trong nháy mắt tăng lên tới đỉnh điểm, Ám lam chi kiếm quang mang đại thịnh, kiếm nguyên mãnh liệt ngưng tụ hình thành một đạo kiếm cương vô cùng sắc bén, thẳng hướng chém tới Huyễn Diệu Thánh Kiếm Sư.
- Hắn cũng dám hạ sát thủ đối với ta!?
Huyễn Diệu Thánh Kiếm Sư não nhất thời dừng lại:
- Cá chết lưới rách!
Ở trong nháy mắt, vị Thánh Sư danh tiếng này năng lượng trong cơ thể toàn bộ bộc phát ra, kiếm thế mãnh liệt trong nháy mắt giải khai trói buộc của Lăng Vân, đồng thời thân hình lấy một loại cước bộ bất khả tư nghị, tránh né một kiếm phóng tới, cả người cũng theo cước bộ thần kỳ như thế phóng lên cao, trực tiếp phá không, đúng là tính toán bay khỏi.
Mặt mũi Thánh Kiếm Sư mặc dù nặng, nhưng muốn hắn liều mạng cùng một Thánh Kiếm Sư đã mất bất cứ đường lui? Đó là chuyện kẻ ngu mới làm.
Cho dù cùng người bình thường liều mạng, tu luyện giả cấp kiếm sĩ cũng phải sợ hãi ba phần, trước mắt Lăng Vân và hắn đều là Thánh Kiếm Sư, một khi sử dụng đả pháp hoàn toàn liều mạng....
Không(No) chiến!
Huyễn Diệu Thánh Kiếm Sư đã không có tâm tư tiếp tục chiến đấu nữa.
Ngay khi hắn bay lên trời, một đạo không gian ba động trong nháy mắt tràn ra, trong chớp mắt đã đến trước người của hắn, đồng thời một đạo kiếm áp mạnh mẻ đã hung hăng bổ xuống trước mắt.
Huyễn Diệu Thánh Kiếm Sư trong mắt tinh quang chợt lóe, một kiếm vẫy ra mang theo tiếng xé gió kịch liệt trực tiếp cùng ám lam chi kiếm va chạm chung một chỗ.
Năng lượng bạo phá, một vòng một vòng thiên địa nguyên khí mang theo trận trận kinh lôi nổ vang khuếch tán bốn phương tám hướng, chấn động từ hai cổ lực lượng trực tiếp làm cho hai người hướng hai phương hướng ngược lại vội vàng thối lui.
Ở một thoáng này, Hải Nhạc bệ hạ rốt cục không nhịn được, nhìn Lăng Vân đánh lui Huyễn Diệu Thánh Kiếm Sư, chấn kinh nói:
- Lăng Vân các hạ... Hắn, hắn muốn làm gì, chẳng lẽ hắn ngay cả Huyễn Diệu Thánh Kiếm Sư các hạ cũng muốn...
Hải Lâm im lặng gật đầu.
Tựa hồ, đây mới là phong cách của Lăng Vân.
Huyễn Diệu Thánh Kiếm Sư bị một kiếm chấn lui, còn chưa kịp rơi xuống đất, kiếm quang màu lam đậm một đạo lại một đạo từ trong hư không trảm đến. Những kiếm quang này cũng không giống với lúc đối phó Liệt Nhược Hàm chỉ vẻn vẹn dựa vào lực lượng thân thể huy kiếm, bọn chúng mỗi một kiếm đều ẩn chứa đại lượng kiếm nguyên cực kỳ sắc bén, tạo thành chấn động trùng kích, lập tức làm cho Huyễn Diệu Thánh Kiếm Sư bị kiếm thế áp chế khổ sở cơ hồ hộc máu, đặc biệt làm hắn cảm thấy vô cùng quỷ dị chính là, tên tiểu tử này mỗi một kiếm vẫy ra, tựa hồ mơ hồ hình thành một loại hạn chế vô cùng quỷ dị.
Ở loại hạn chế lực đạo quỷ dị này, cả người hắn đều cảm giác vô cùng mất tự nhiên, cho dù là kiếm vẫy ra cũng không ung dung như ý.
“ Không cần thiết cùng tiểu tử này tiếp tục dây dưa.”
Huyễn Diệu Thánh Kiếm Sư thân thể tại không trung lấy bất khả tư nghị tật chuyển, bằng vào một loại bộ pháp vô cùng xảo diệu, trong nháy mắt thoát ly áp chế của Lăng Vân, cả người đột nhiên gia tốc, trong chớp mắt đã hất Lăng Vân ra khoảng cách trăm thước.
Thuận lợi thoát khốn, Huyễn Diệu Thánh Kiếm Sư trong lòng thầm thở một hơi đồng thời, không khỏi nhịn được sảng khoái cười to một tiếng:
- Ha ha, tiểu tử, ngươi hãy chờ người của Liệt gia tới lấy tính mệnh của ngươi đi, lão phu trước hết không phụng bồi.
Khoảng cách trăm thước....
- Chạy?
Lăng Vân hừ nhẹ một tiếng, tâm thần ngưng lại, toàn bộ tinh thần bao phủ ở phương viên trăm thước này, bên trong phương viên đó bất cứ một tia năng lượng biến hóa rất nhỏ gì giờ khắc này toàn bộ đều chiếu vào đầu óc của hắn, nương theo đại lượng tinh thần tiêu hao, lực tính toán kinh khủng trong nháy mắt tính ra một đạo công kích quỹ tích đến gần hoàn mỹ! Dưới chân hư đạp, không gian ba động lần nữa nhộn nhạo, đồng thời Ám lam chi kiếm trong tay của hắn tại hư không vươn ra, một trận rung động hỗn hợp rất nhỏ ở trong không gian ba động, trong nháy mắt chỉ hướng Huyễn Diệu Thánh Kiếm Sư!
Quỹ tích!
Một kiếm bao hàm quỹ tích chi đạo!
Cùng lần trước bất đồng chính là, lần đó mục tiêu của hắn là cây, mà mục tiêu của lần này, lại là người!
Một Kiếm Sư cường giả!