Chương 2: Phi Hồng mãi mãi trung thành vì ngài phục vụ

Giọng nói máy móc kia lại lần nữa vang lên, vẫn không có mảy may chút cảm xúc nào, Lâm Trí Bạch lần này nghe thấy lại có chút êm tai:

"Phi Hồng mãi mãi trung thành vì ngài phục vụ."

Trầm mặc hồi lâu, Lâm Trí Bạch rốt cục cũng đã thong thả tuôn ra tâm tình, hắn nhẹ giọng mở miệng nói:

“ Cám ơn...”

Không đợi Lâm Trí Bạch nói thêm gì nữa, âm thanh cơ giới kia liền tiếp tục nói:

“Kế tiếp Phi Hồng liền giới thiệu sơ lược về công năng của hệ thống, đầu tiên chủ nhân có thể thông qua các loại phương thức khác nhau để thu được sùng bái danh tiếng từ người khác, khi ngoại giới sùng bái danh tiếng đạt tới số lượng nhất định, liền có thể thu cơ hội rút thưởng của hệ thống, phần thưởng nhận được sẽ là tác phẩm đến từ địa cầu.”

Tác phẩm của địa cầu?

Lâm Trí Bạch trong lòng hơi rung động.

Mặc dù đã dung hợp được ký ức kiếp trước ở địa cầu, nhưng dù sao cũng đã quá lâu nên những thứ Lâm Trí Bạch nhớ kỹ cũng không nhiều, phần lớn đều là những thứ không nhớ rõ.

Giống như nói ——

Lâm Trí Bạch nhớ được một ít ca sĩ nổi danh ở địa cầu, cũng nhớ các tác phẩm của các ca sĩ đó, một vài ca sĩ có tác phẩm tiêu biểu, hắn thậm chí có thể miễn cưỡng hát một cái giai điệu đại khái của một đoạn điệp khúc, cùng hai ba câu hát kinh điển, nhưng cũng chỉ giới hạn được đến thế.

Mà nhờ có được hệ thống.

Vậy ta không phải là tương đương với việc vô tình có được một thứ văn nghệ kho trữ toàn tại địa cầu sao?

Hệ thống giới thiệu còn chưa kết thúc:

"Trừ điểm danh vọng rút thưởng có thể được kiếm ở bên ngoài, hệ thống còn không định kỳ hướng mở các nhiệm vụ ngẫu nhiên cho chủ nhân, chủ nhân sau khi hoàn thành nhiệm vụ do hệ thống đưa ra liền có thể thu được một vài điểm ngẫu nhiên kỹ năng."

"Điểm kỹ năng là cái gì?"

"Giống như kỹ năng hát hoặc tài nghệ sử dụng các loại nhạc cụ, cũng có thể một loại kỹ năng sinh hoạt v.v... Tóm lại tất cả đều được quyết định bởi điểm kỹ năng, cụ thể hiệu quả ra sao chủ nhân về sau liền biết."

Lâm Trí Bạch suy tư.

Cái gọi là điểm kỹ năng không chừng chính là dùng để tăng tài nghệ của bản thân về một mặt nào đó?

Lúc này hệ thống lại hiện ra một thông báo nhắc nhở: "Chủ nhân hãy kiểm tra tin tức trước mắt."

Lâm Trí Bạch trước mắt bắt đầu xuất hiện mấy hàng phụ đề màu đỏ nhạt hơi mờ, trông rất giống với thanh trạng thái trước đó.

【 Tên Họ: Lâm Trí Bạch 】

【 Tuổi Tác: 17 】

【 Danh Tiếng: 86 】

【 Piano: 48 】

【 Guitar: 46 】

【 Hội Họa: 35 】

【 Thư Pháp: 30 】

【 Tổng kết: Trước đó vô tình gặp phải tai nạn nên tổn thương thân thể, bản thân chưa chuẩn bị kỹ càng, chỉ có thể học được chút ít tài nghệ, nhưng học như vậy lại không giỏi bất cứ thứ gì. 】

Đương nhiên, học là phải giỏi một thứ trước.

Lâm Trí Bạch mười bốn tuổi đã bị thương.

Trước đó đam mê của hắn rất tạp nham, cha mẹ cũng vui vẻ ủng hộ hắn mà bồi dưỡng, tìm cho hắn không ít gia sự dạy tại nhà.

Đầu tiên là học tập piano, về sau lại tiếp xúc guitar, thư pháp rồi cuối cùng là hội họa, kết quả còn không biết yêu thích gì nhất thì đã bị thương ở đầu, bây giờ bỏ ngang những thứ đó cũng đã được ba năm.

"Vậy ta hiện tại có nhiệm vụ sao?"

Đã nhiều năm qua hắn chưa từng có hứng thú với bất cứ thứ gì, Lâm Trí Bạch cảm giác tim đập nhanh sắp loạn tới nơi, hắn từ trước giờ chưa từng có cảm giác như này.

"Leng keng!"

Âm thanh nhắc nhở từ hệ thống dấy lên: "Bây giờ là lúc ban bố nhiệm vụ tân thủ, cụ thể nội dung nhiệm vụ chủ nhân xin kiểm tra bên trong bảng thông báo."

Chỉ chưa đầy một phút.

Lâm Trí Bạch nhận được nhiệm vụ tân thủ, trước mắt hiện ra những dòng chữ lơ lửng trên không trung, phát ra ánh sáng nhè nhẹ.

【 Nhiệm vụ có tên: Làm lại cuộc đời 】

【 Nội dung nhiệm vụ: Khi cuộc đời khởi động lại, toàn bộ đều có khả năng, xin chủ nhân làm một ca khúc “khúc đa thân phận”(1) làm mở màn, tất nhiên sẽ thuận buồm xuôi gió, tuyên bố đây chính là ca khúc thứ nhất của bản thân mình. 】

【 Nhiệm vụ chú thích: Lần này nhiệm vụ xong, sẽ tặng chủ nhân tác phẩm khởi động. 】

【 Nhắc nhở thân thiết: Khởi động gói quà đã cất giữ hệ thống nhà kho, chủ nhân chỉ cần mặc niệm kiểm tra là đủ. 】

Tác phẩm khỏi động?

Lâm Trí Bạch ở trong lòng mặc niệm một tiếng "Kiểm tra nhà kho", trước mắt lập tức xuất hiện một cái nhà kho có điểm giống với giao diện của game online, bên trong hệ thống còn chuyên môn tiến hành phân loại sắp xếp nhà kho cho hắn.

Có 【 Ca khúc 】.

Có 【 Kịch bản 】.

Có 【 Tiểu thuyết 】.

Có 【 Gameshow 】.

Có 【 Truyện Tranh 】.

Lâm Trí Bạch ánh mắt chớp chớp.

Ở địa cầu trước có một nhà văn kịch nổi tiếng gọi Pavlovich Chekhov, nếu ở chuyện xưa nhà văn này nói, không thể không có nguyên nhân xuất hiện, nếu màn đầu xuất hiện một cây súng, như vậy đến phần cuối thì khẩu súng này sẽ được bắn, đây là một loại sáng tác lý luận kinh điển.

Việc này nếu như đem áp dụng lên hệ thống đã thấy phân loại và sắp xếp sẵn cho mình, vậy sau này mình cũng tất nhiên sẽ tiến vào trong những lĩnh vực này, đây là để cho mình trở thành toàn chức nghệ thuật gia?

Bất quá lúc này vẫn mới là "Mở màn".

Những mục phân loại trước mắt vẫn còn rỗng tuếch, chỉ có ở chỗ ca khúc phân loại phía dưới thì có một bài lẻ loi trơ trọi nằm đó.

Tên bài hát là « Tiêu Sầu ».