Chương 1: Thanh tiến độ thần bí

【 Hệ thống đã loading đến 99%... 】

Lâm Trí Bạch nâng đỡ kính mắt, nhìn trước mắt phụ đề màu đỏ nhạt mờ mờ mà suy nghĩ xuất thần.

Thanh tiến độ thần bí trong tầm mắt đã cố định lại, bắt đầu từ số không tăng thêm cho tới hôm nay đã dừng lại ba ngày rồi.

Ba ngày trước.

Lâm Trí Bạch chính thức đón nhận lần sinh nhật mười bảy tuổi.

Cùng người nhà yên ổn trôi qua hết sinh nhật, Lâm Trí Bạch giống như ngày thường trở về phòng ngủ trưa, kết quả vừa nằm xuống không bao lâu liền bắt đầu đau đầu.

Lâm Trí Bạch có bệnh cũ.

Choáng váng đầu, không còn chút sức lực nào, nằm mơ thấy ác mộng, mất ngủ, mồ hôi ra nhiều, trí nhớ giảm sút...

Từ lúc ba năm trước, bị một đám người gây thương tích ở đầu, sau đó Lâm Trí Bạch thường ngày luôn bị như thế này nhắc nhở.

Bác sĩ chẩn đoán bệnh nói đây là do đại não bị thương nặng dẫn đến não vẫn chưa thể hồi phục hoàn toàn mới xuất hiện nhiều di chứng như vậy, lấy công nghệ y học hiện tại ở Blue Star là không thể nào tiến hành trị liệu để dứt bệnh.

Lâm Trí Bạch không muốn để cho mọi người trong nhà lo lắng, bèn đứng dậy cầm thuốc giảm đau uống.

Ai ngờ lần nhức đầu này lại vô cùng đau đớn, so với những lần phát tác trước đó thì nghiêm trọng chết đi sống lại.

Đỉnh đầu giống như đang có thật nhiều con côn trùng chui tới chui lui khắp nơi, dạ dày thì cuồn cuộn lúc nào cũng muốn ói, lại còn thêm ù tai.

Khi Lâm Trí Bạch ý thức được bản thân không ổn, vào lúc muốn để gia nhân khẩn cấp đưa mình đi đến bệnh viện, đã không cách nào khống chế thân thể của mình rồi té xuống bất tỉnh nhân sự.

Ước chừng qua một giờ.

Lâm Trí Bạch mơ hồ tỉnh lại, ngạc nhiên phát hiện đầu óc mình mê man, đại não truyền đến vô số kiến thức từ kiếp trước!

"Ta đây là xuyên không rồi?"

Ký ức từ kiếp trước chỉ trong thời gian ngắn được hấp thu khiến cho đầu óc Lâm Trí Bạch cực kỳ hỗn loạn, suýt chút đã tự cho là mình đến từ địa cầu của kiếp trước.

Sau khi hắn bình phục tâm tình, tự mình suy nghĩ một lúc lâu mới ý thức được loại tình huống này cũng không thể tính là xuyên không.

Dù sao bản thân hắn đã ở tại Blue Star sinh sống được mười bảy năm.

Nên tính là đầu thai chuyển thế?

Về phần thanh tiến độ thần bí xuất hiện trong tầm mắt, chính là tiến độ hấp thu được ký ức kiếp trước của Lâm Trí Bạch...

Nhìn tới ký ức có chút không nhìn thời gian.

Mãi cho tới khi Lâm Trí Bạch không chú ý tới thanh tiến độ đang dần dần tăng lên, vô thanh vô tức đã đạt đến trăm phần trăm.

"Leng keng!"

Bên tai bỗng nhiên xuất hiện một giọng nói máy móc đã đem Lâm Trí Bạch trở về với thực tế:

"Hệ thống bổ sung thành công, Phi Hồng sẽ trung thành vì ngài mà phục vụ!"

"Hệ thống?"

Lâm Trí Bạch liền mở miệng thăm dò.

Nơi phát ra thứ giọng nói máy móc vừa nãy trả lời: "Chủ nhân có thể gọi hệ thống là Phi Hồng."

Phi Hồng?

Lâm Trí Bạch giật mình trong lòng.

Lâm Trí Bạch đang muốn nhìn thanh tiến độ một chút, lại phát hiện tầm nhìn đang dần trở nên mơ hồ, bất cứ vật gì cũng đều không thấy rõ.

Đây là có chuyện gì?

Nguyên do bản thân ban đâu cận thị rất nặng, Lâm Trí Bạch trong lòng trầm xuống, dùng lực nháy nháy mắt, cố gắng nhìn rõ mọi thứ nhưng cảnh vật xung quanh vẫn hoàn toàn mơ hồ, thậm chí trong lòng tự cảm thấy có chút khó hiểu.

Lâm Trí Bạch vô ý thức tháo mắt kính xuống.

Bịch!

Lấy mắt kiếng xuống nháy nháy mắt.

Lâm Trí Bạch mở mắt ra liền thấy mọi vật đã nhìn tỏ, nhìn còn rõ hơn trước lúc bị đau đầu thường xuyên!

Mọi vật trong phòng toàn bộ đều trở nên rõ ràng, kể cả vách tường hay poster mấy cái kia bình thường nhìn không rõ chi tiết thì bây giờ đều có thể nhìn rõ ràng!

Lâm Trí Bạch trong lòng giật bắn một cái.

Thị lực của ta đã được khôi phục rồi?

Lúc này bên tai lại lần nữa vang lên cái thứ giọng nói máy móc vô cảm xúc kia.

“Hệ thống trong quá trình dung hợp và bổ sung đã kiểm tra thấy chủ nhân từng bởi vì não bộ bị thương nghiêm trọng nên đã lưu lại di chứng, dẫn đến tình trạng cơ thể cực kém cỏi. Vì thế hệ thống đã phát động chương trình tự động bảo hộ, tiến hành toàn diện trị liệu đối với thân thể của chủ nhân. Hiện tại chủ nhân đã hoàn toàn khôi phục bình thường, thân thể đang trong trạng thái khỏe mạnh, thị lực cũng đã được khôi phục như lúc ban đầu.”

Khôi phục khỏe mạnh! ?

Lâm Trí Bạch trong lòng liền lộp bộp một cái!

Mấy người khỏe mạnh trong nhà sẽ không rõ ràng, từ lúc bị thương kéo dài cho tới tận ba năm, nếu nhìn tới mình lần này, có hay không bọn họ sẽ rơi vào trạng thái khuyên can đến nhức cả óc…

Không thể dùng não quá độ!

Không thể quá độ mệt nhọc!

Không thể để cảm xúc kích động quá lớn!

Mà lúc trước, bản thân hắn làm một chuyện gì cũng không thể quá chú tâm vào, nếu không bản thân liền sẽ bị phát tác cơn đau đầu. Mỗi lần như vậy đều cần phải dùng đến thuốc giảm đau mới có thể miễn cưỡng vượt qua cơn đau khủng khiếp, Lâm Trí Bạch trong những năm này đã phải chịu sự tra tấn tinh thần không hồi kết!

Giờ phút này đây.

Lâm Trí Bạch trong lòng như nổi lên cơn sóng lớn cuồn cuộn, cơ hồ mất đi khả năng giao tiếp.

Ông nội đã vì hắn mà tìm đến thầy thuốc giỏi nhất Blue Star nhưng cũng đành phải bất lực, nhiều năm trôi qua đã khiến Lâm Trí Bạch từ bỏ đi hi vọng.

Vậy mà hôm nay.

Hắn đã có thể dễ dàng như vậy mà khôi phục được trạng thái khỏe mạnh.

Bệnh cận thị của hắn được khôi phục, thường ngày cơn đau đầu đã làm bạn với hắn nay hoàn toàn biến mất, thân thể không hề có chút cảm giác mệt mỏi nào. Dù là bây giờ tâm tình khuấy động cũng không thể nào mà phát bệnh như lúc trước nữa, những thứ này trước kia là điều không thể tưởng tượng, trong lòng của hắn hiện tại đã muốn nổi lên một ngọn lửa!

"Leng keng."