Chương 6: Kiếm Chủ Bát Hoang (Edit)

Người không thèm để ý Tiêu Trần giết một tên đệ tử của Giác Sơn Tông không chỉ có thanh niên mặc kim bào này, sáu người còn lại cũng vậy. Dường như trong mắt bọn hắn, giết một đệ tử của Giác Sơn Tông cũng có làm sao đâu?

Nghe thấy lời nói của thanh niên mặc kim bào, trong lòng Trần Mộ Tuyết nhất thời nảy sinh một tia tức giận. Ai cũng có thể nhìn ra, có lẽ bảy người này là bằng hữu của Tiêu Trần. Mà điều khiến Trần Mộ Tuyết khó có thể tiếp nhận chính là hai thiếu nữ trong đó đều có dung mạo vượt qua nàng ta. Vừa nghĩ tới bên cạnh Tiêu Trần lại có nữ nhân tuyệt sắc như vậy làm bạn, Trần Mộ Tuyết vô cớ cảm thấy ghen tuông.

Ánh mắt lạnh lùng nhìn về phía thanh niên mặc kim bào, Trần Mộ Tuyết nhàn nhạt nói:

"Ngươi cho rằng người mà Tiêu Trần giết chỉ là đệ tử bình thường thôi sao? Đó chính là một trong thập đại đệ tử nội môn của Giác Sơn Tông, hơn nữa còn là tôn nhi của Thẩm trưởng lão..."

Trần Mộ Tuyết muốn nhìn thấy vẻ kinh hoàng trên mặt đám người Tiêu Trần nhưng rõ ràng là nàng ta phải thất vọng rồi. Nghe được những lời này của nàng ta, thanh niên mặc kim bào thản nhiên liếc nàng ta một cái, sau đó lạnh nhạt nói:

"Thập đại đệ tử nội môn thì sao?”

Không có một chút hoảng loạn nào, vẫn vô cùng điềm tĩnh như trước, mà khi lời của thanh niên mặc kim bào vừa dứt, còn không đợi Trần Mộ Tuyết trả lời, Thẩm Cao Nguyên đã giận dữ quát: "Tên tiểu tử ngông cuồng này..."

Nói xong, Thẩm Cao Nguyên đánh thẳng một chưởng về phía Tiêu Trần cùng với thanh niên mặc kim bào. Tu vi của Thẩm Cao Nguyên đã đạt tới Địa Minh Cảnh, ông ta ra tay trực tiếp, Tiêu Trần và thanh niên mặc kim bào đương nhiên không có cách nào ngăn cản. Nhưng ngay khi tất cả mọi người đều cho rằng hai người chắc chắn sẽ chết, Trương Cường vẫn không có động tĩnh gì lại đột nhiên ra tay.

Ông ta ra sức ngăn cản một chưởng của Thẩm Cao Nguyên, nhưng bởi vì tu vi chỉ đạt tới Huyền Nguyên Cảnh đại viên mãn nên Trương Cường cũng bị Thẩm Cao Nguyên đánh trọng thương.

Không để ý đến an nguy của bản thân mà bất chấp tất cả ngăn cản một chưởng cho Tiêu Trần cùng thanh niên mặc kim bào. Đối mặt với hành động của Trương Cường, tất cả mọi người đều lộ vẻ kinh ngạc. Trương Cường làm sao vậy? Không phải ông ta đứng về phía Thẩm Cao Nguyên sao? Vì sao lại đột nhiên ra tay bảo vệ đám người Tiêu Trần...

Tất cả mọi người đều nghi hoặc nhìn Trương Cường, không biết vì sao ông ta lại đột nhiên ra tay trợ giúp Tiêu Trần, điều này hoàn toàn không giống với những gì ông ta đã nói trước đó.

Đối mặt với ánh mắt nghi hoặc của mọi người, Trương Cường cũng không để ý tới thương tích của mình, ông ta trực tiếp xoay người quỳ xuống đất, vẻ mặt cung kính hướng về phía thanh niên mặc kim bào nói lớn:

"Bái kiến Thái tử điện hạ..."

Thái tử điện hạ? Nghe Trương Cường nói, tất cả mọi người đều ngây ngốc, chuyện gì thế này? Còn nữa, Trương Cường gọi thanh niên mặc kim bào là Thái tử điện hạ, thân phận của người này...

Thân phận của thanh niên mặc kim bào đã lộ ra. Toàn bộ Lăng Phong quốc chỉ có một Thái tử, đó chính là Mạc Kiệt, cũng chính là người con thứ ba của đương kim thánh thượng.

Mạc Kiệt mang vẻ mặt dửng dưng nhìn thoáng qua Trương Cường đang quỳ trên đất, thản nhiên nói:

"Đứng lên đi..."

Nghe Mạc Kiệt nói, Trương Cường mới tuân lệnh đứng dậy, sau đó cung kính đứng sau lưng Mạc Kiệt. Trước đó, khi đoàn người Mạc Kiệt vừa mới lộ diện, Trương Cường đã lập tức nhận ra Mạc Kiệt, không nghĩ tới Thái tử điện hạ vậy mà lại xuất hiện ở chỗ này, hơn nữa còn quen biết Tiêu Trần. Khi Thẩm Cao Nguyên ra tay, Trương Cường không chút do dự lựa chọn ngăn cản. Đùa à? Nếu Mạc Kiệt xảy ra chuyện gì ở đây, ông ta tuyệt đối sẽ bị liên lụy đến tru di cửu tộc.

Thân phận Thái tử đương triều của Mạc Kiệt bại lộ, ánh mắt mọi người lộ vẻ cực kỳ phức tạp, vốn cho rằng Tiêu Trần chắc chắn phải chết nhưng ai ngờ lại xuất hiện thêm một Mạc Kiệt.

Sự tình có thể nói là thay đổi bất ngờ, ngay cả người của Tiêu gia cũng cho rằng mình đang nằm mơ, Tiêu Trần vậy mà lại quen biết Thái tử đương triều.

Tất cả mọi người đều bị thân phận của Mạc Kiệt làm cho kinh hoàng, kể cả Thẩm Cao Nguyên. Lúc này khuôn mặt già nua âm trầm nhìn chằm chằm Tiêu Trần, ông ta vẫn không hiểu, chỉ là một Chân long của Tiêu gia mà thôi, cho dù là thiên tài thì làm sao có thể tiếp xúc được với nhân vật như Mạc Kiệt. Hơn nữa hôm nay có Mạc Kiệt ở đây, Thẩm Cao Nguyên còn dám ra tay với Tiêu Trần sao?

Hiển nhiên Thẩm Cao Nguyên không dám đụng vào Mạc Kiệt, nếu không, một câu của Mạc Kiệt cũng đủ để khiến Giác Sơn Tông bị diệt hoàn toàn.

Thẩm Cao Nguyên không cam lòng buông tha Tiêu Trần như vậy, nhưng Mạc Kiệt ở đây, ông ta lại không thể không buông tha. Hai tay Thẩm Cao Nguyên siết chặt, có thể nhìn ra Thẩm Cao Nguyên lúc này cực kỳ tức giận.

Cũng trong thời khắc này, khi Thẩm Cao Nguyên vô cùng buồn bực, Tiêu Trần chậm rãi đi tới phía trước nhàn nhạt nói với ông ta.

"Trước đêm mai, ta hy vọng có thể nhìn thấy thái độ hối lỗi của Giác Sơn Tông các người. Còn nữa, nếu sau này Giác Sơn Tông dám gây bất lợi đối với Tiêu gia, vậy thì đừng trách ta tiêu diệt Giác Sơn Tông..."

Giọng điệu Tiêu Trần rất bình thản, nhưng lời này lại mười phần ngang ngược, tiêu diệt Giác Sơn Tông? Hắn cho rằng mình là ai, nếu không phải có Mạc Kiệt ở đây, chỉ sợ Thẩm Cao Nguyên đã sớm khiến hắn chết không toàn thây.

Nghe Tiêu Trần nói vậy, Thẩm Cao Nguyên giống như đã đến bờ vực bộc phát. Đây là lần đầu tiên ông ta bị một tiểu hậu bối đối đãi như thế, nhưng ngay khi cơn giận của Thẩm Cao Nguyên sắp bùng nổ, Tiêu Trần lấy một tấm lệnh bài từ trong nạp giới ra.

Toàn bộ lệnh bài đều là màu bạc, phía trên có một thanh trường kiếm làm dấu hiệu. Nhìn thấy tấm lệnh bài này, toàn thân Thẩm Cao Nguyên vô cùng chấn động, không thể tin nói:

"Ngươi... Ngươi là đệ tử của Đông Kiếm Các?”

Liếc mắt một cái nhận ra đây là lệnh bài của đệ tử Đông Kiếm Các, trong nháy mắt lửa giận trong lòng Thẩm Cao Nguyên dịu lại, thay vào đó là nỗi sợ hãi ẩn sâu.

Đông Kiếm Các chính là tông môn mạnh nhất trong phạm vi mấy chục vạn dặm chung quanh, ngay cả hoàng thất Lăng Phong quốc ở trước mặt Đông Kiếm Các cũng chỉ là con kiến hôi, tùy tay là có thể tiêu diệt.

Đó là một con quái vật khổng lồ vượt qua cả hoàng thất Lăng Phong quốc, cũng khó trách Thẩm Cao Nguyên nhìn thấy tấm lệnh bài này lại thay đổi như thế.

Nói không ngoa thì Đông Kiếm Các chính là chúa tể chân chính trong phạm vi mấy chục vạn dặm, thế lực trải rộng khắp thập đại đế quốc, mà Lăng Phong quốc chẳng qua cũng chỉ là một quốc gia trong số đó mà thôi.

Không những khổng lồ, Đông Kiếm Các tuyển chọn đệ tử còn cực kỳ nghiêm khắc. Người có thể tiến vào Đông Kiếm Các, mỗi một người đều là tinh anh vạn người có một, nếu đặt ở Giác Sơn Tông thì lập tức có thể trở thành người đứng đầu tông môn. Bởi vậy có thể thấy thiên phú của Tiêu Trần mạnh đến mức nào, vậy mà lại được Đông Kiếm Các nhìn trúng.

Nếu nói sự tồn tại của Mạc Kiệt chỉ làm cho Thẩm Cao Nguyên buồn bực, vậy thân phận của Tiêu Trần đã khiến ông ta sinh lòng sợ hãi. Đừng nói chỉ là giết Thẩm Minh, cho dù Tiêu Trần trực tiếp tiêu diệt toàn bộ Giác Sơn Tông thì cao tầng Giác Sơn Tông cũng không dám động tới Tiêu Trần. Giết một đệ tử của Đông Kiếm Các, hậu quả cũng không phải Giác Sơn Tông của ông ta có thể gánh vác.

Sắc mặt Thẩm Cao Nguyên đờ đẫn, nửa ngày sau, ông ta giống như đột nhiên ý thức được điều gì đó, ánh mắt không tự chủ nhìn về phía đám người Mạc Kiệt ở phía sau Tiêu Trần. Mới vừa rồi bọn hắn gọi Tiêu Trần là sư đệ, nói như vậy, bọn hắn...

Đã đoán được bọn hắn đều là đệ tử của Đông Kiếm Các, lần này là đi cùng với Tiêu Trần. Hít sâu một hơi, dưới ánh mắt kinh hãi của mọi người, Thẩm Cao Nguyên vậy mà lại chủ động hành lễ với Tiêu Trần, sau đó nói:

"Tiêu Trần tiểu hữu, việc này là Giác Sơn Tông ta đường đột. Ngươi yên tâm, ngày mai tông chủ tông ta nhất định sẽ tự mình đến tận cửa tạ lỗi...”