Chương 41: Kiếm Chủ Bát Hoang (Edit)

Độc Giao công tử đã bị giết bởi hai mươi bảy nhát kiếm, dưới ánh mắt của mọi người, Tiêu Trần chậm rãi thu kiếm vào trong vỏ kiếm, sau đó quay lại bên cạnh Tề Nghiên rồi khẽ cười nói với nàng ta: "Đi thôi..."

Không thấy hắn tỏ ra quá kích động, cứ như thể hết thảy mọi chuyện này nên là như vậy, Tề Nghiên nghe xong Tiêu Trần nói, mãi lâu sau mới tỉnh táo lại, lập tức ‘ồ’ lên một tiếng rồi đi theo hắn rời khỏi đó.

Cuối cùng cũng xuất hiện rồi, mặc dù Tiêu Trần chưa từng đấu với Tứ Đại Tiềm Long khác. Nhưng có một điều không thể phủ nhận được chính là từ trước đến nay, Tiêu Trần đã làm được chuyện mà không một ai trong toàn bộ Đông Kiếm Các có thể làm được, đó là vượt đại cảnh giới giết chết kẻ thù. Mà đây lại vừa khéo là bằng chứng trực quan nhất về tư thái của Tiềm Long. Còn về phần sau này liệu hắn có phải là đối thủ của Tứ Đại Tiềm Long hay không thì thời gian tự nhiên sẽ đưa ra câu trả lời.

Dưới con mắt của không ít đệ tử và trưởng lão tràn đầy sự phấn kích cùng sùng bái, cùng với đó những chuyện diễn ra ở đây nhanh chóng truyền đến tai Tứ đại Cự Đầu khác.

Nghe nói Tiêu Trần lại thật sự vượt cảnh giới giết chết Độc Giao công tử, chưởng môn của Tứ đại Cự Đầu, vẻ mặt của các tông chủ đều trở nên nặng nề, cuối cùng Tiềm Long của Đông Kiếm Các đã xuất thế.

"Sư huynh, huynh không ngạc nhiên chút nào sao? Tên Tiêu Trần kia thật sự đã giết chết Độc Giao công tử đó." Trong Huyết Ma Điện, mỹ nhân áo tím bước tới nhìn về phía Thiên Đao rồi nói với vẻ mặt buồn bực.

Thiên Đao lại tỏ ra rất bình tĩnh với tin tức của tên Tiêu Trần kia, như thể đã biết từ lâu, vì thế mỹ nhân áo tím có chút không vui về điều này, bĩu môi nói.

Nghe thấy những gì mỹ nhân áo tím nói, Thiên Đao khẽ mỉm cười: “Hắn là Tiềm Long của Đông Kiếm Các, cũng chỉ có hắn mới có thể đứng ra chống lại bốn người chúng ta, cho nên kết quả của hết thảy mọi chuyện này đều đã được định sẵn."

Cùng lúc đó, sau khi hai người Mộc Thanh và Lâm Tinh của Vạn Tiên Lầu và Nhạc Sơn Phủ biết được tin Tiêu Trần chém chết Độc Giao công tử, lúc này cả hai đang trò chuyện với ý cười trên gương mặt.

“Ngũ Đại Tiềm Long sao? Có chút thú vị, xem ra cần phải đến Kiếm Ma Sơn Mạch này một chuyến, nhìn thử Tiềm Long bất ngờ xuất thế của Đông Kiếm Các, rốt cuộc có phải là đối thủ của Thiên Đao hay không?”

Sau khi xác nhận rằng Tiêu Trần đã giết chết Độc Giao công tử, hai người Lâm Tinh và Mộc Thanh cũng chuẩn bị tự mình tới Kiếm Ma Sơn Mạch, tận mắt chứng kiến trận đại chiến giữa hai Tiềm Long lớn.

Ban đầu, nếu Tiêu Trần không bất ngờ xuất thế, vậy thì ba người Mộc Thanh, Lâm Tinh cùng Triệu Vô Vân chắc chắn sẽ không chú ý đến dãy núi này. Dù sao trong mắt họ, một Đông Kiếm Các không có Tiềm Long không đáng để họ bận tâm, hơn nữa nếu Thiên Đao ra tay thì tự nhiên không ai có thể ngăn nổi bên ngoài cửa của Đông Kiếm Các.

Nhưng bây giờ thì khác, việc Tiêu Trần đột ngột xuất thế, đồng nghĩa với việc Đông Kiếm Các cũng có được Tiềm Long của riêng mình. Hai rồng tranh đoạt, tất nhiên chuyện này đáng để họ tự mình tới đó. Hơn nữa Tiêu Trần xuất thế không lâu, họ cũng muốn tự mình xác nhận một chút. Rốt cuộc liệu người này có đủ tư cách để xếp vào Ngũ Đại Tiềm Long của Đông Dương vực hay không. Hay nói cách khác, kể từ hôm nay Đông Dương vực có Ngũ Đại Tiềm Long hay vẫn giữ mức Tứ Đại Tiềm Long như cũ.

Tên tuổi của Tiêu Trần có thể nói là đã hoàn toàn lan truyền khắp Ngũ đại Cự Đầu, ngay cả những đệ tử bình thường cũng đều nghe nói đến tin tức Đông Kiếm Các có Tiềm Long xuất thế.

Một chuyện đáng để nhắc tới là, trong Vạn Tiên Lầu, Trần Mộ Tuyết người ban đầu được vị phu nhân xinh đẹp kia nhận làm đệ tử cũng nghe thấy tin tức này.

Nàng ta gia nhập Vạn Tiên Lầu hơn nữa còn được một vị trưởng lão thu nhận làm đệ tử, Trần Mộ Tuyết có thể nói là cá chép vượt long môn. Ngoài ra sau khi nàng ta được kích phát mị cốt thì càng thêm mê người, thậm chí còn được mệnh danh là một trong ba đệ nhất mỹ nhân của Vạn Tiên Lầu.

Nàng ta vốn tưởng rằng với những kỳ ngộ mà mình gặp được có thể hoàn toàn đè bẹp được Tiêu Trần, lửa giận trong lòng lại bùng cháy, nhưng sau khi nghe xong tin tức của hắn, nàng ta lại ngây người.

Sao có thể chứ? Tiềm Long, Trần Mộ Tuyết người đã gia nhập Vạn Tiên Lầu hiểu rất rõ hai chữ này có ý nghĩa như thế nào. Chẳng hạn như Tiềm Long Mộc Thanh Vạn Tiên Lầu của họ, địa vị kia chỉ kém một bậc so với tông chủ của nơi này, ngay cả đệ tử hạch tâm đều phải tỏ ra khách sáo khi gặp hắn ta.

Không ngoa khi nói rằng chỉ cần được mệnh danh là Tiềm Long, vậy chính là đại diện cho niềm hy vọng của môn phái.

Tại nơi ở của mình, Trần Mộ Tuyết không ngừng lắc đầu tự an ủi: "Không thể nào, chắc chắn không phải là hắn, có lẽ chỉ là người trùng tên họ mà thôi, đúng thế nhất định là như vậy. Hắn mới gia nhập Đông Kiếm Các bao lâu chứ, nhất định không phải là hắn..."

Trần Mộ Tuyết không muốn chấp nhận sự thật này, trước khi tận mắt nhìn thấy Tiêu Trần thì có đánh chết nàng ta cũng không tin hắn sẽ trở thành Tiềm Long của Đông Kiếm Các.

Nàng ta không ngừng tự nhủ bản thân, nhưng đúng lúc này, một thanh niên tuấn tú chậm rãi bước vào phòng của nàng ta, hắn ta thấy Trần Mộ Tuyết đang ngơ ngẩn, khẽ nở nụ cười sau đó bế nàng ta đi về phía giường.

Trần Mộ Tuyết cũng không giãy dụa khi được người thanh niên đó ôm trong lòng. Người này tên là Vương Văn, là núi dựa của nàng ta ở Vạn Tiên Lầu. Đồng thời hắn ta cũng là thân tín bên cạnh Mộc Thanh, rất được Mộc Thanh trọng dụng, cũng chính vì thế địa vị của Vương Văn ở đây không hề thấp, cho nên Trần Mộ Tuyết mới trao thân cho hắn ta.

“Sư huynh, huynh đã hứa sẽ trở về Lĩnh Sơn quận thành cùng muội, khi nào thì chúng ta xuất phát...”

“Lại chờ thêm chút nữa, Đông Kiếm Các có Tiềm Long xuất thế, su huynh Mộc Thanh muốn tự mình đến Kiếm Ma Sơn Mạch kêu ta đi cùng. Chờ ta trở về rồi hẵng đi. Mộ Tuyết cứ yên tâm, chỉ là một thế gia nho nhỏ ở Lĩnh Sơn quận thành mà thôi, ta tiêu diệt họ thay muội là được, cho dù Đông Kiếm Các cũng không dám nói gì.” Vương Văn cười nói khi nghe thấy những gì Trần Mộ Tuyết nói.

Vương Văn đã hoàn toàn bị Trần Mộ Tuyết mê hoặc nên hứa sẽ tiêu diệt nhà họ Tiêu giúp nàng ta từ lâu. Biết nhà họ Tiêu có người gia nhập Đông Kiếm Các, nhưng đối với hắn ta thế thì đã sao, với địa vị của mình ở bên cạnh Mộc Thanh tiêu diệt một thế gia bé nhỏ. Cho dù Đông Kiếm Các biết được thì họ cũng không dám nói gì cả.

Tất nhiên trong lòng Vương Văn, hắn ta tưởng Tiêu Trần vẫn là một đệ tử bình thường của Đông Kiếm Các, chứ không hề biết hiện giờ hắn đã là Tiềm Long của nơi đó.

Có được sự hứa hẹn của Vương Văn, Trần Mộ Tuyết mỉm cười quyến rũ, ngay sau đó chủ động ôm lấy cổ Vương Văn, tiếp theo hai người họ...

Tiêu Trần người hoàn toàn không biết chuyện của Trần Mộ Tuyết, sau khi quay lại Đông Kiếm Các, hắn không chút bận tâm đến sự thay đổi của thế giới bên ngoài, cho dù mỗi ngày đều có rất nhiều người đến xin gặp hắn, trừ khi là những người quan trọng còn lại tất cả đều không gặp.

Chớp mắt ba ngày đã trôi qua, trải qua ba ngày tin tức không hề hạ nhiệt, bởi vì Đông Kiếm Các có Tiềm Long xuất thế, cho nên trận chiến giữa Đông Kiếm Các và Huyết Ma Điện lần này diễn ra ở Kiếm Ma Sơn Mạch đã thu hút được rất nhiều sự quan tâm, dù gì đây cũng là lần đầu tiên Tiềm Long của hai nơi chính thức đụng độ.

Đúng hôm xuất phát, lần này sẽ do Thương Huyền dẫn đầu, cũng không có mấy người, tất cả đệ tử cũng chỉ có ba người Tiêu Trần, Tề Nghiên cùng Tần Hằng. Ngoài ra còn có bốn vị trưởng lão đi cùng, cả đoàn tổng cộng có tám người.

Họ cưỡi trên hai con Thanh Vũ ưng bay lên, người trong Huyết Ma Điện, Lạc Sơn Phủ, Vạn Tiên Lầu cũng như Hỏa Vân Tông đều ngồi lên yêu thú bay xuất phát cùng một thời gian với Tiêu Trần, mục tiêu của họ đều là Kiếm Ma Sơn Mạch.