Chương 38: Kiếm Chủ Bát Hoang (Edit)

Nhìn Tề Nghiên chủ động lùi sang một bên, vừa nhìn vẻ mặt bình tĩnh của Tiêu Trần, thành chủ chỉ cảm thấy đầu óc mình không đủ dùng nữa rồi, nàng có ý gì? Để một đệ tử bên ngoài đến giết Độc Giao công tử, đến để tìm cái chết đấy à?”

Không có gì lạ khi thành chủ lại có suy nghĩ như vậy, thực sự là võ giả Hoàng Cực Cảnh không có khả năng giết được võ giả Huyền Nguyên Cảnh, trong toàn bộ Đông Dương vực có mấy tỷ người dân, nhưng khi nhìn toàn bộ khu vực Đông Dương, người ở tu vi Hoàng Cực Cảnh có thể giết chết Võ giả Huyền Nguyên Cảnh, cũng chỉ có bốn người, đó chính là Tứ Đại Tiềm Long.

Trong mấy tỷ người mà chỉ có bốn người có thể làm được, có thể thấy được nó khó khăn như thế nào, sự chênh lệch về đại cảnh giới đã khác biệt lắm rồi, phải biết rằng mỗi lần đột phá đại cảnh giới, có thể nói là cấp độ cuộc sống cũng thăng hoa, cho nên nếu muốn giết địch có đại cảnh giới lớn hơn thì đó là một kỳ tích.

Không hề quan tâm đến sự choáng váng của thành chủ, Tiêu Trần chậm rãi đi đến cổng sân, tùy ý đá mở cổng sân, rồi sải bước vào sân.

Cùng lúc Tiêu Trần đi vào, chẳng bao lâu sau, từ trong phòng, một người đàn ông khoảng ba mươi tuổi bước ra khỏi phòng, nước da trắng trẻo, thoạt nhìn thật giống như một công tử dòng dõi cao quý.

“Ngươi là ai?” Người đàn ông thờ ơ hỏi, nhìn Tiêu Trần với ánh mắt không thể coi là thiện ý.

Tu vi ở mức Huyền Nguyên Cảnh nhập môn, không cần nói cũng biết được thân phận của người đàn ông, đương nhiên hắn ta chính là Độc Giao công tử, trên mặt Tiêu Trần lộ ra nụ cười nhàn nhạt, hắn đáp: “Là người giết ngươi đấy.”

“Ngươi là đệ tử của Đông Kiếm Các sao?” Nghe xong lời của Tiêu Trần, sắc mặt của Độc Giao công tử khẽ thay đổi.

Độc Giao công tử cũng đã biết chuyện Đông Kiếm Các phát lệnh truy nã mình, nhưng hắn ta không ngờ mọi thứ lại đến nhanh như vậy, trầm mặc một hồi, dù sao thì ở trước mặt Đông Kiếm Các, Độc Giao công tử hắn cũng chỉ là một con kiến mà bọn họ có thể tùy ý bóp chết, bất kỳ đệ tử nội môn nào cũng đủ sức giết chết hắn ta.

Vốn hắn định rời Thiên Phong thành vào đêm nay, nhưng rốt cuộc hắn vẫn chậm một bước, trong lòng nhất thời có chút hoảng sợ, nhưng ngay sau khi nhận thấy tu vi của Tiêu Trần, Độc Giao công tử bỗng nở nụ cười khẩy.

“Ha ha, người ở Đông Kiếm Các bị choáng váng hết rồi sao? Thế mà lại phái một con kiến hôi Hoàng Cực Cảnh tiểu viên mãn tới giết tôi, ha ha…”

Lúc đầu còn có chút kinh hãi, nhưng sau khi nhận ra tu vi của Tiêu Trần, Độc Giao công tử không khỏi cười khẩy, Hoàng Cực Cảnh tiểu viên mãn, một con kiến ​​như vậy lại muốn giết hắn ta hay sao?

Cất tiếng cười to, cùng lúc đó, từ phía chân trời đã có Thanh Vũ ưng của Đông Kiếm Các bay tới, chẳng mấy chốc đã tìm thấy Tiêu Trần và Độc Giao công tử, chỉ trong vài chục nhịp thở, đã có hơn ba mươi con Thanh Vũ ưng bay lượn trên trên đầu Độc Giao công tử.

Bọn chúng không hạ cánh nhưng cũng không có ý rời đi, mà chỉ bay lơ lửng trên không trung, trên mỗi mỗi một con Thanh Vũ ưng có ít nhất năm tên đệ tử của Đông Kiếm Các, thậm chí còn có các vị trưởng lão, tiếng cười của Độc Giao công tử đột ngột dừng lại, sắc mặt hắn ta lập tức trở nên tái nhợt, trong lòng không khỏi chửi rủa.

“Con mẹ nó, Đông Kiếm Các điên rồi sao? Điều động hàng trăm đệ tử cùng hơn chục trưởng lão tới để bắt ta sao?”

Hắn ta còn tưởng rằng những người này đều ở đây để bắt hắn ta, sắc mặt của Độc Giao công tử tái nhợt, dưới đội hình như vậy, đừng nói hắn ta chỉ là một gã Võ giả Huyền Nguyên Cảnh, cho dù là võ giả của Thiên giới cũng không có khả năng chạy thoát được.

Không thể nghĩ ra, chỉ với một con tôm nhỏ như mình, Đông Kiếm Các thực sự điều động một đội hình mạnh mẽ như vậy sao? Cái này không phải là quá coi trọng mình rồi sao?

Trong lòng thầm nghĩ, nhưng mà Độc Giao công tử không hề biết, mọi người đến đây không phải để tiêu diệt hắn ta, mà để tận mắt chứng kiến ​Tiêu Trần có phải là Tiền Long mà Đông Kiếm Các đã chờ đợi hay không.

Nhìn thấy suy nghĩ trong Độc Giao công tử, vẻ mặt Tiêu Trần hờ hững, hắn rút Thanh Vân Kiếm ra khỏi vỏ, mũi kiếm chĩa xiên xuống đất, hắn bình tĩnh nói:

“Không cần sợ, bọn họ sẽ không ra tay với ngươi, đối thủ của ngươi chỉ có ta mà thôi, đánh bại ta, hôm nay bọn ta có thể thả ngươi đi.”

Vì sợ Độc Giao công tử sẽ kiêng nể mà không chịu dùng hết sức chiến đấu, Tiêu Trần còn cố ý hứa hẹn, nghe vậy, vẻ mặt của Độc Giao công tử càng thêm phần nghi ngờ.

Đây là tình huống gì đây? Rất nhiều người được phái đi, nhưng cuối cùng chỉ có một gã Hoàng Cực Cảnh tiểu viên mãn xông lên đánh nhau, đây là đang đùa cợt mình sao?

Lúc đầu, hắn ta nghĩ rằng Đông Kiếm Các làm như vậy là đang đùa giỡn với mình, nhưng không có lý do gì cả, với vị thế của Đông Kiếm Các ở Đông Dương vực, thì có lý do gì để chơi với một con kiến hôi tu vi mới ở Huyền Nguyên Cảnh nhập môn là mình chứ?

Hắn ta không đoán ra được, ánh mắt nhìn chăm chú vào Tiêu Trần, thật lâu sau, trong lòng Độc Giao công tử hiểu rõ phần nào, tu vi của Tiêu Trần là Hoàng Cực Cảnh tiểu viên mãn, nói cách khác, hắn là một đệ tử ngoại môn của Đông Kiếm Các.

Như vậy, kết hợp với tình hình chung của Đông Dương vực, lời giải thích duy nhất là hắn dùng bản thân mình để chứng minh, chứng minh rằng Đông Kiếm Các cũng có Tiềm Long xuất thế.

Chính là nguyên nhân này, nếu không thì làm sao có nhiều đệ tử và trưởng lão ở đây, bọn họ đều tới để chứng kiến ​​giờ phút này.

Sau khi nghĩ xong mọi chuyện, vẻ mặt của Độc Giao công tử dần dần bình tĩnh lại, nhìn Tiêu Trần, nói từng chữ một: “Tứ Đại Tiềm Long của Đông Dương vực đều có thành tích đánh chết Võ giả Huyền Nguyên Cảnh, tuy nhiên, ở Đông Kiếm Các lại không có Tiềm Long xuất thế, hôm nay, ngươi ở đây là muốn dùng ta để chứng minh cho thiên hạ rằng Tiềm Long cũng sắp xuất thế ở Đông Kiếm Các, đúng không?”

“Đúng vậy.” Đối mặt với câu hỏi của Độc Giao công tử, Tiêu Trần trả lời không chút che giấu.

Nghe được câu trả lời của Tiêu Trần, sắc mặt của Độc Giao công tử trầm xuống, sau đó hắn ta hỏi tiếp: “Ngươi vừa mới nói, chỉ cần ta đánh bại ngươi thì ta có thể rời đi đúng không?”

“Đúng vậy, ta có thể đảm bảo chuyện này, chỉ cần ngươi có thể đánh bại ta, hôm nay ngươi có thể đi bất cứ lúc nào. Về phần sau này ngươi có thể thoát khỏi sự truy nã của Đông Kiếm Các hay không thì tuỳ vào khả năng của chính ngươi.” Tiêu Trần nói.

“Đây là do ngươi nói...”

Lời nói của Tiêu Trần dường như đã cho Độc Giao công tử một viên thuốc an thần, ngay lập tức, trong cơ thể Độc Giao công tử, một làn sóng linh lực Huyền Nguyên Cảnh nhập môn không ngừng khuếch tán ra.

Trận chiến sắp bắt đầu rồi. Nhìn mọi thứ bên dưới, tất cả đệ tử và trưởng lão bên trên đều nín thở, không biết hôm nay Tiềm Long ở Đông Kiếm Các có xuất thế hay không, hay mọi thứ chỉ là hoa trong gương, trăng trong nước, không hề xảy ra.

Đại chiến sắp nổ ra, đồng thời, chuyện của Thiên Phong thành nhanh chóng truyền đến tai của Tứ Đại Cự Đầu khác, thám tử từ Tứ Đại Cự Đầu vội vã đến Thiên Phong Thành và chuyển tin tức trở lại ngay lập tức.

“Trời ạ, đây chính là Tiềm Long của Đông Kiếm Các sắp xuất thế, tin tức sẽ gửi về cho môn phái...”

“Hừm, cái gì mà Tiềm Long, đã ba năm, không có dấu hiệu nào của Tiềm Long xuất thế. Bây giờ đột nhiên xuất hiện, hãy giết Độc Giao công tử trước đã.”

“Dù sao đây cũng là một việc lớn, và tin tức phải được gửi về càng sớm càng tốt.”

“Mẹ kiếp, ngươi còn thả một con chim bồ câu đưa tin. Khi chim bồ câu bay trở về thì cũng đã muộn rồi, nên sử dụng Truyền m Phù luôn đi.”

Đông Kiếm Các muốn có Tiềm Long xuất thế, thám tử của Tứ Đại Cự Đầu liên tục gửi tin tức về cho môn phái, thậm chí còn dùng Truyền m Phù để môn phái này nhận được tin tức càng sớm càng tốt.