Chương 29: Kích Tình Dụ Dỗ Bang Chủ Hắc Bang

Chương 29

Hôm nay đã là thứ sáu rồi. Vừa đầu tuần làm việc mà qua mấy hôm đã sắp hết một tuần.

Buổi sáng tỉnh dậy, bên cạnh trống rỗng cũng khiến cô nhẹ nhàng thở ra một hơi. Cô nhìn quanh không thấy hắn, có lẽ là tối qua hắn không về. Bây giờ mới là sáu giờ sáng, cô thức dậy, việc đầu tiên là uống một cốc nước ấm cho dịu cơn khát. Trong lòng nghĩ lại cảm giác đêm qua, may quá chỉ là mơ. Bởi vì rõ ràng hắn không trở về. Nhưng hắn làm gì lại không trở về, đột nhiên trong lòng cô có cảm giác không lành.

Chạy thể dục một vòng lại dùng bữa sáng nhẹ với ngủ cốc và sữa chua, cô đi làm. Tiểu Hổ hôm nay không có ở đây mà thay vào đó là nhân viên của khách sạn đưa cô đi làm. Có lẽ được sự phân công của hắn nên nhân viên này không cần cô phải nói đi đâu đã chủ động chào hỏi và nói sẽ đưa cô đi làm. Đến công ty, cô thong thả lên phòng. Hôm nay vẫn còn sớm. Không ngờ trong thang máy gặp lại một người. - Châu Kiệt - phó giám đốc phòng nhân sự.

Cô lịch sự chào hỏi.

-Chào anh, chúc anh ngày mới tốt lành.

Nhìn cô gái nở nụ cười tươi trước mặt, Châu Kiệt đã nhận ra ngay.

-Đi làm thế nào rồi? Đã quen công việc chưa?

-Các chị chỉ dạy rất nhiệt tình, em cũng học hỏi được nhiều rồi ạ.

Cô không ngờ hắn còn nhớ mình thì ngạc nhiên cũng vui mừng trong lòng. Đây là cảm giác vô cùng tự nhiên của con người. Ai cũng mong có người nhớ đến mình. Đặc biệt nhớ càng chi tiết, hỏi thăm chân thành thì người ta càng có thiện cảm, càng vui mừng. Cô cũng như thế, cho dù chỉ gặp qua anh phó giám đốc này một lần mà anh ta nhớ cô tuần này mới đi làm cũng khiến cô tăng hảo cảm lên với anh. Đúng là trưởng phòng nhân sự, cách đối xử với nhân viên cũng khác biệt. Hai người trò chuyện vài câu xã giao về công việc sau đó thang máy đến tầng ba mở cửa ra. Cô chào anh rồi bước ra ngoài. Hôm nay cô đến sớm nhất phòng, còn chưa có ai tới đây. Cô mở cửa sổ đón lấy ánh sáng từ bên ngoài vào, sau đó tưới tắm cho mấy chậu cây nhỏ xinh, lau qua chỗ làm việc của bản thân rồi mở lap lên. Sở dĩ cô không dám động vào chỗ làm của người khác là bởi phòng kế toán mỗi người một phong cách làm việc, nếu sắp xếp sai đồ hay động vào mà chưa hỏi ý kiến sợ là còn bị ghét. Thậm chí có thể làm hỏng cái gì đó thì cô không đền được. Trước cứ làm tốt việc của mình, sau này thông thạo thì giúp mọi người hay tiến gần quan hệ thêm cũng chẳng sao.

Trong máy đã tổng hợp hết thông tin về công ty Thịnh Vượng. Cô mới hỏi dò thêm vài hoạt động gần đây. Sắp tới có một đơn hàng lớn kí kết để xuất khẩu hàng sang châu Âu. Sản phẩm xuất sang là dưa chuột bao tử và cà chua bi. Thế mà đột nhiên nông trang lại có người phá phách. Cô muốn tìm hiểu sâu hơn về chuyện này. Liệu thế lực phá phách kia có phải đám người cô cần tìm và liên quan đến Thanh Long không? Cô muốn tìm rõ ngọn ngành. Cô cũng muốn ông ta phải trả giá. Hắn ta làm ác mà chưa gặp quả báo thì chính là trời cho cô cơ hội để báo thù rửa hận này.

Nhưng hành động ra sao đây? Kế hoạch này muốn làm cũng không phải dễ. Làm sao để có cơ hội tiếp cận với đối tác kia hay phá hoại. Nông trang này có thể sẽ được giải quyết trong ngày mai. Hoặc nếu không thì ông ta chẳng lẽ không xoay sở được nguồn cung nông sản. Không, là một công ty hoạt động nhiều năm như thế một cái nông trang hay một vài vụ thế này không thể lay đổ được công ty. Phải tìm ra hồ sơ về vụ hàng hóa ngày xưa. Điều mà anh cô nói lần đó nghe trộm được. Tức là trong thực phẩm có chứa chất cấm nào đó. Chỉ không biết chất cấm kia có còn đang ở trong thực phẩm này hay không và nó là thuộc mặt hàng nào. Nếu không còn sản xuất nữa thì cô sẽ dùng cách của cô để khiến ông ta - chú ruột của cô khuynh gia bại sản. Dù công ty có lọt vào tay người ngoài cô cũng không muốn ông ta được sống tốt. Ông ta phải - trả - giá.

Ngày mai thôi, ngày mai bắt đầu hành trình rồi. Mọi người lục tục đến, Yến Nhi và Hoài Ngọc mang theo chiếc bánh mì đến ăn. Trông hai đứa tuổi trẻ nhiệt huyết, cuộc sống bình yên mà cô thầm ao ước. Vừa mới nghĩ vậy xong, điện thoại của Yến Nhi vang lên. Nhìn màn hình điện thoại Nhi chạy ra hành lang nghe, cô nghe thoáng qua giọng nói lanh lảnh của Nhi:

-Mẹ, sáng sớm thế này mẹ gọi cho con làm cái gì? Sáng nào mẹ cũng gọi không mệt nhưng con mệt lắm...

Là mẹ ư, được gọi một tiếng mẹ thật hạnh phúc. Tiếng nói nhỏ dần vì người đã đi xa. Nghe câu nói đó mà cô cảm thấy xót xa trong lòng. Người thì mẹ hỏi thường xuyên, còn mẹ của cô, cô chỉ có thể gặp ở trong mơ mà thôi. Mẹ! Con cũng muốn được mẹ gọi con thường xuyên, mỗi ngày, dù là trách mắng con cũng được.

Một ngày này làm việc nhanh chóng trôi qua. Thứ sáu là một ngày mệt mỏi. Không phải chỉ vì những ngày trước đã làm tận bốn hôm vất vả tích tụ lại mà còn vì chờ đợi ngày mai làm xong nhanh để còn được nghỉ nên mọi người uể oải hơn hẳn. Cô đọc được trên tạp chí nào đó rằng thứ sáu là ngày mà hiệu quả làm việc kém nhất. Nhưng cô cũng không để ý đến thứ ngày tháng nào, mục tiêu của cô là nhanh chóng tiếp cận dữ liệu của công ty. Nên cô nỗ lực không ngừng. Giờ cô đã bắt đầu được nhập liệu hóa đơn vào phần mềm kế toán.

Chị Hoàn nhìn cô ghi chi tiết tỉ mỉ lời dạy, còn quay lại camera màn hình các bước để thực hiện thì trong lòng yên tâm. Chị Liên tuy ngồi đằng kia nhưng cũng chú ý đến thái độ làm việc mỗi nhân viên trong phòng. Nhìn về phía này khẽ khẽ gật đầu hài lòng. Chị phải đánh giá lại cô gái này. Rất chăm chỉ, cầu tiến trong công việc. Mọi người thường không quan tâm đến những chi tiết nhỏ của bản thân trong công việc lại không biết rằng những người sếp tinh tế tỉ mỉ sẽ quan tâm rất nhiêu đến thái độ làm việc thay vì năng lực đầu vào. Đơn giản là đi làm thì cần kinh nghiệm, mà học lực ở trường có giỏi chưa chắc đã đáp ứng được điều này. Nhưng một thái độ tốt, cầu tiến thì dù học lực không được ổn nhưng chỉ cần có thời gian và môi trường, người đó chắc chắn sẽ trở lên xuất sắc, vượt trội. Đặc biệt là đối với công việc như làm kế toán. Cái gì cũng có thể học, chỉ có thái độ mới là thứ quyết định làm lên thành công của một con người trong sự nghiệp.

p/s: Cảm ơn mọi người đã ủng hộ truyện. Mình đang chỉnh sửa lại câu chữ những chương trước cho bớt lặp từ và diễn đạt cố gắng hay hơn nữa. Cảm ơn các bạn đã ủng hộ. Mỗi ngày mình sẽ ra hai chương trong này nha. Chỉnh xong sẽ bão chương cho mọi người. Đề cương chi tiết có rồi chỉ việc viết thôi mà đọc lại thấy văn mình chán quá. May mà vẫn có mọi người ủng hộ hihi.