Chương 22
Nhìn gương mặt cô thản nhiên như không có chuyện gì, hắn cảm thấy lòng tự hào của mình giảm xuống vài bậc. Cơn khoái cảm sung sướng vừa đạt được khi nãy tắt ngúm. Không lẽ cô nàng không cảm thấy khó chịu khi có người phụ nữ khác ngưỡng mộ hắn, nhìn ngắm hắn như thế sao?
Nhìn lên tiết trời trong xanh hôm nay khác hẳn với vẻ âm u hôm qua, hắn cảm thán trong lòng, thở dài một hơi. Mọi người không hiểu biểu hiện này của hắn là sao, chỉ ngoan ngoãn đi theo hắn vào trong nhà hàng. Một phòng ăn riêng được chuẩn bị sẵn. Bởi vì có ý định từ hôm qua nên bữa ăn này vốn dĩ được sắp đặt trước. Phòng riêng rộng rãi, menu đã lên, mọi người lựa chọn thoải mái. Đến lượt hắn hắn từ chối vì cảm thấy đã đủ. Quan trọng là mỗi món cô gọi hắn yêu cầu tăng lượng thức ăn lên gấp đôi.
Trong lúc chờ thức ăn, mấy cốc nước uống được mang lên. Cô biết bản thân không nên để không khí im lặng thế này. Nên chủ động tạo màn mở đầu để mọi người giới thiệu.
-Mọi người giới thiệu đi nhé. Hôm nay bạn tôi muốn mời mọi người một bữa. Đây là đồng nghiệp vào cùng đợt với tôi. – cô quay sang anh nói.
-Tôi là bạn trai của Cố Thắng Ninh, hôm nay mời mọi người mọi người mong mọi người giúp đỡ bạn ấy. –hắn đạm mạc nói một câu không hạ thấp cũng không kiêu ngạo.
Cô đang uống cốc nước cam ép suýt chút nữa thì phun nước ra. Vì cố gắng nuốt vào thế nên trở thành ho sặc sụa. Hắn nhìn cô ho đỏ bừng gương mặt, trong lòng cười to thế nhưng bên ngoài vẫn giữ nguyên như thường, bàn tay to lớn vuốt vuốt sau lưng cho cô. Một lúc sau mới hết cơn ho, chẳng ai để ý đến biểu hiện của ba người còn lại trên bàn. Cô lườm hắn một cái. Lần đầu tiên cô lườm hắn ý hỏi “Em là bạn gái anh khi nào?”. Hắn cũng trừng mắt lên nhìn cô ý nói: “Không là bạn trai thì giải thích thế nào cũng chẳng ai tin.”
Mọi người nhìn hành động của hắn thì cảm thấy ngưỡng mộ.
-Tình cảm anh chị thật tốt! –Yến Nhi cảm thán.
-Anh không biết đấy, tụi em đều cùng vào với chị thôi. Em là Hoài Ngọc, đây là Yến Nhi còn đây là anh Sơn. Nói ra thì tụi em cũng đều là người mới phải học hỏi nhiều.
-Đúng vậy, chúng em còn cần học hỏi chị nhiều. Chị ấy còn là thần tượng của em.
Yến Nhi cũng hùa theo vào nói. Trường Sơn lúc này cũng lên tiếng, chủ động đứng lên bắt tay giới thiệu. Không khí trở lên thân thiện, vui vẻ hơn. Mọi người trò chuyện từ món ăn, bình phẩm thưởng thức từ món trên bàn ăn cho đến món ngon mà mình từng ăn. Chẳng mấy chốc chủ đề đã biến thành phê bình ẩm thực rồi.
Trong, Yến Nhi quan sát hai người bọn họ ăn uống, bản thân thì dừng đũa sớm. Nhìn Cố Thắng Ninh ăn nhiều như lợn trong lòng ghen ghét. Nết ăn thô tục như thế, bên ngoài lại không xinh đẹp quá, nét đẹp phổ thông tìm đâu cũng có, học vấn chỉ hết lớp 12 thế nào lại có người yêu cực phẩm như thế. Mọi người nói chuyện vui vẻ về công việc, hắn đương nhiên không biết nên thi thoảng hỏi một chút về cảm nhận trong công việc thế nào rồi chuyên chú gắp thịt cho cô. Cô nghĩ không hiểu hôm nay hắn ăn gì mà lại có thể dịu dàng biết điều thế. Hoài Ngọc chăm chỉ ăn uống, lấy đâu ra cơ hội sinh viên được ăn uống no nê như thế, trong lòng cảm thấy hôm nay đúng là gặp vận may. Mà vận may này là phải cảm ơn chị Ninh cơ. Trường Sơn cũng lịch sự, thầm nhủ sẽ quan tâm giúp đỡ cô nhiều hơn. Có một người bạn trai cỡ này có lẽ sau này lại tạo được mối quan hệ tốt.
Sau khi dùng cơm, mọi người trở về với công việc của mình. Đương nhiên mấy người sẽ không khỏi tò mò chuyện của cô. Con gái mà ai không muốn hỏi. Thế nhưng lại không ai dám xen vào chuyện người khác.
Trong thang máy, Yến Nhi cuối cùng không kiềm được nói:
-Bạn trai chị đẹp trai thật, trông rất xứng với chị. Hai người làm sao mà quen được nhau vậy?
Cô chỉ coi như đây là một lần cơ hội để thân cận với nhau, hơn nữa chủ đề này cũng bình thường nên chẳng ngại lấy ra để nói chuyện thân thiết với mọi người. Đương nhiên cô sẽ không nói thật. Chỉ nửa đùa nửa thật nói:
-Thật ra là chị tiếp cận anh ấy, đẹp trai mà ai chả mê, nên chị cố tình tiếp cận. Sau đó thì thật sự chẳng may lại thật sự thành công rồi thành người yêu luôn. Anh ấy luôn thích phụ nữ chủ động.
Lúc nói ra câu này không ngờ cô lại có cảm xúc tự hào mờ mờ hiện lên trong lòng. Dường như là hắn ta đúng là người yêu hoàn mỹ trong mắt mọi người nhưng lại thuộc sở hữu của cô.
-Chị tiếp cận á? Em cảm giác không thể tin được, nhìn chị hiền hiền làm sao ấy mà cũng có dũng khí này? – Hoài Ngọc nói.
-Mày thì biết gì, người ta gọi là tiếng sét ái tình, sức mạnh tình yêu. Có tình yêu việc gì chả dám làm. – Yến Nhi như thông não giúp mọi người.
-Ha ha, đúng thế. Đúng là có tình yêu trong người thì việc gì cũng dám làm.
Nói xong cô lại nghĩ thực ra là có hận thù có mục tiêu thì sẽ dám làm chứ không phải là tình yêu. Sức mạnh của thù hận còn lớn mạnh hơn nhiều sức mạnh quyến rũ của tình yêu.
-Chị tiếp cận anh ấy thế nào?
-À, chị thuê người đánh anh ấy một trận sau đó đang lúc nguy khốn thì chị xông ra đánh tan bọn họ. Sau đó thì dìu anh ấy vào chăm sóc, rồi đưa anh ấy đi viện, sau đó thì anh ấy cảm ơn chị mà xin số điện thoại. Sau đó thì chị bám lấy không buông, kết quả là ăn luôn anh ấy rồi. Hahahaha.
Hai cô gái vừa mới trong môi trường đại học thật sự không thể ngờ được nhìn Cố Thắng Ninh lại có thể sử dụng cách này. Cô cũng không thể ngờ được Trần Yến Nhi lại coi đây là thật mà bật ghi âm trong điện thoại suốt từ nãy đến giờ, âm thầm ghi lại. Không biết cô ta ghi lại có việc gì, nhưng e rằng chẳng phải là mục đích tốt.
Chị Liên trưởng phòng kế toán nhìn cô chăm chỉ làm việc dù nghiệp vụ cũng không có nhưng lại rất cẩn thận sắp xếp. Đặc biệt là trí nhớ không tồi, cách làm việc lại khoa học. Khi bất kỳ ai hỏi đến hóa đơn của đơn vị nào vào tháng nào cô có thể trong 1-2 phút tìm ra cho mọi người trong tủ hồ sơ hóa đơn dày chất đống mấy chục nghìn tờ kia. Bây giờ là sắp cuối quý thứ 3 nên phòng kế toán cũng tương đối bận rộn. Cuối năm nay e rằng còn có một lần kiểm toán của cục Thuế cũng không chừng. Do nhận được tin mật từ trước của bạn làm bên Thuế nên mọi người đều muốn chuẩn bị thật tốt.
Sổ sách hồ sơ – những tài liệu thực tế này là vô cùng quan trọng. Có lẽ để sắp xếp đống hóa đơn của 5 năm nay thì cũng phải mất vài tuần. Nhưng nhìn tốc độ làm việc của cô, ngày mai sẽ tiếp tục giao việc này cho cô. Chị thật sự muốn đào tạo cô gái này rồi. Kiếm được một người có thái độ tốt và bình tĩnh, tỉ mỉ và yêu thích với nghề kế toán không hề dễ dàng.
Buổi chiều, khi tan làm, trong thang máy có rất nhiều người của các phòng ban khác nhau. Một người không biết ở phòng ban nào nói khe khẽ:
-Mày đã thấy giám đốc marketing mới chưa?
-Nghe nói mai có giám đốc mới, phòng nhân sự báo lên chứ tao nào biết gì. – một người khe khẽ nói lại.
-Tao được cái Ngân phòng nhân sự cho xem ảnh rồi, đẹp trai phải thuộc hàng cực phẩm. Còn chưa lập gia đình. Không biết có bạn gái chưa.
Cô gái này nói lên trong giọng nói còn không khỏi trầm trồ khen ngợi tựa như thiếu nữ 18 tuổi đang mơ về hoàng tử của mình.
-Thôi đi mày ơi, trong công ty còn thiếu trai đẹp à? Phó tổng giám đốc không đẹp trai à? Mà cho dù có đẹp trai cũng không đến lượt mày đâu.
-Thì tao cứ nói thế. Ngắm trai đẹp đâu ai cấm.
Thang máy lúc này ting một tiếng mở ra, đã đến tầng một, cô bước ra khỏi cửa tất nhiên đã thấy chiếc xe quen thuộc đỗ dưới tàng cây ngoài cổng rồi. Yến Nhi, Hoài Ngọc tạm biệt cô rồi rời đi.
-Mày nói xem, chị Ninh này số tốt thật. Chẳng tài cán xinh xắn gì cũng có người yêu giàu và đẹp trai như thế. Trong khi tao cũng đẹp như thế này mà chưa thấy có bạn trai.
-Tao thấy chị ấy đẹp mà. Nét đẹp tự nhiên không vướng bụi. Mày đương nhiên cũng cao cũng xinh nhưng là thuộc kiểu sắc. – Hoài Ngọc công tâm mà lên tiếng nhận xét.
Thế nhưng lời nhận xét này vào trong tai Yến Nhi lại giống như chê bai mình vậy. Nhìn lại bản thân đúng là khí chất không bằng. Còn là sinh viên, tiền chưa có thì lấy đâu mua quần áo đẹp. Thế là trong đầu cô đã lập ra một kế hoạch tiết kiệm chi tiêu để làm mới bản thân, thay đổi phong cách, trở lên trưởng thành và chín chắn hơn. Nghĩ là làm, trong đầu cô không ngừng mường tượng và chi tiết chi tiêu và cắt giảm một số khoản của mình.
Nhìn theo bóng lưng thon dài người đàn ông điển trai kia bước sang mở cửa cho người phụ nữ trông tầm thường ngốc nghếch này, cô lại càng xiết chặt nắm tay hơn.
Ps: Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ! Cảm ơn các bạn đã ủng hộ mình thời gian khó khăn nhất này!