"Phải xưng hô với anh thế nào đây?" Mạnh Phi khoanh chân ngồi trên giường, trên mặt lộ ra vẻ khinh thường nhưng trong lòng lại khá sợ.
Khuôn mặt của con rối giần giật, đôi mắt silicon đơn tinh thể hơi nhấp nháy vì ánh sáng phản chiếu.
Âm thanh trong giọng nói của nó cũng giống như nguyên lý vận động, là do khung xương trong cơ thể phát ra, hơi nhẹ, giống như có cái gì đó vo ve nhưng Mạnh Phi vẫn có thể nghe thấy rõ ràng.
"Nếu không phiền, cậu có thể gọi tôi là X."
"Tên ‘thật trân’ vậy? Anh cũng quá không có thành ý rồi?"
"Danh tính cũng giống như thể xác, chẳng qua chỉ là thứ rác rưởi có thể bị thay thế bất cứ lúc nào. Cậu biết nó thì có ích lợi gì?"
"Được rồi, anh X."
Mạnh Phi vẫn luôn tập trung kéo dài thời gian thăm dò. Hắn muốn đánh giá giới tính của X bằng cách gọi ‘anh X’ và xem phản ứng của đối phương.
Nhưng con mèo đồ chơi không có phản ứng gì, chỉ tiếp tục nói chuyện tự nhiên.
“Cậu rất giỏi, rất thông minh, tôi cũng rất thích cậu.
Cậu sẽ thấy rằng chúng ta hợp tác với nhau sẽ có lợi ích hơn nhiều so với đối đầu.
Vụ nổ trên sân thượng Vân Thâm chỉ là một phản ứng bản năng do tôi sắp đặt, chứ không hề có ý định mạo phạm gì.
Hơn nữa, lúc đầu tôi không biết cậu là Hành Hình Giả.
Nếu tôi biết trước, cũng sẽ không dùng Âu Dương Thông sao chép cậu làm gì.
Bởi vì tôi chưa từng thấy một Hành Hình Giả nào trẻ tuổi như cậu cả, cho nên mới xảy ra hiểu lầm như vậy thôi, haha."
X tiết lộ nhiều thông tin mà Mạnh Phi không tưởng tượng tới. Hắn lập tức tổng kết một hồi.
Đầu tiên, có nhiều hơn một Hành Hình Giả, hơn nữa X cũng đã từng gặp phải những người đó.
Thứ hai, hầu hết các Hành Hình Giả đều có tuổi khá cao.
Thứ ba, khi tổ chức của X chạm trán với Hành Hình Giả, phản ứng đầu tiên là nổ tung xóa sạch dấu vết. Phản ứng thứ hai là nói về sự hợp tác trên cơ sở đảm bảo an toàn cho chính bọn chúng.
Vì đối phương muốn nói chuyện với hắn, vậy thì hắn cũng nên nói chuyện cho thật tốt. Cuộc trò chuyện càng dài càng có lợi cho hành động của Ngả Đình.
"Anh nói rằng không có ý định đối phó với tôi?" Mạnh Phi cười cợt.
"Chẳng phải vụ chuyển khoản trái phép tại Ngân hàng Kim Quy này mục đích duy nhất là dẫn dụ tôi ra ngoài sao?"
"Ồ? Tại sao cậu lại nghĩ như vậy?" Con rối có vẻ hơi ngạc nhiên.
"Tôi đã xem ảnh của tất cả các khách hàng bị thiệt hại trong vụ án này.
Mỗi người trong số họ đều có một con rối bên cạnh máy tính của mình. Tuy kiểu dáng khác nhau nhưng tất cả đều có một con."
Những bức ảnh này là thứ mà Mạnh Phi muốn Mục Sóc gửi cho mình xem. Hắn chỉ muốn xem liệu những khách hàng bị mất tiền có con rối nào ở bên cạnh máy tính của họ hay không.
Câu trả lời đúng như hắn dự liệu.
Chỉ là những con rối này có hình dáng, chất liệu và phong cách khác nhau, hơn nữa còn chẳng có vẻ gì thần bí nên không thu hút được sự chú ý của tổ điều tra.
"Cũng vì vậy mà anh không dùng bất kỳ thủ đoạn tin tặc nào.
Anh sử dụng các con rối nhìn khách hàng chuyển tiền, ghi lại mật khẩu rồi sau đó sử dụng chính bọn chúng để thực hiện việc chuyển tiền như thể do con người làm.
Anh đã sử dụng Tiêu Hàm cung cấp tiền cho tổ chức của mình không chỉ một hai lần, đúng chứ?
Tuy nhiên, dù trước đây số tiền mà các anh chiếm đoạt nhất định là rất lớn.
Nhưng với dị năng của Tiêu Hàm, Cục điều tra hình sự trước đây chắc chắn không thể điều tra ra được chuyện gì.
Cuối cùng, cho đến giờ chuyện đó vẫn tiếp diễn, chỉ là mỗi lần đều có người cõng cái nồi này cho các anh.
Tôi đoán kẻ cõng nồi không phải là công ty tài chính bị oan uổng, mà chính là tin tặc, kẻ mà không ai có thể bắt được trên Internet.
Tôi đã kiểm tra rất nhiều vụ án thất thoát tài sản chưa được phá trong lịch sử của thành phố Ngô Đồng, án không ít.
Anh chắc chắn không ngu ngốc đến mức chuyển tiền vào cùng một tài khoản đen bị giám sát nhiều lần, hơn nữa lần nào cũng đều là một số tiền nhỏ.
Mà tình trạng này bắt đầu từ hai tuần trước, khi tôi biến mất khỏi bệnh viện và không ai biết tôi đã đi đâu.
Vì vậy, tôi đoán việc này có liên quan đến tôi.
Anh hẳn đã biết việc tôi trở thành một chuyên gia thực tập của Viện Chuyên gia.
Có thể đó là những gì Âu Dương Thông nghe được từ quản lý cấp cao của công ty Mantis trước khi chết?
Mặc dù nói là bảo mật nhưng Âu Dương Thông hoàn toàn có thể dò hỏi dựa vào quan hệ thượng tầng của mình trong công ty.
Mặc dù anh biết tôi đã trở thành chuyên gia, chỉ cần tôi tiếp tục trốn không chịu ra mặt thì các anh cũng không thể làm gì.
Vì vậy, anh đã sử dụng Tiêu Hàm để tạo ra chuỗi vụ án này và thông qua ngân hàng, anh đã yêu cầu Cục Điều tra Hình sự mời một chuyên gia trẻ từ thành phố Ngô Đồng, người thông thạo hệ thống an ninh Mantis đến điều tra.
Chuyên gia đáp ứng các điều kiện này, chẳng phải là tôi sao? Vì vậy, tôi không thể không xuất hiện ở Ngân hàng Kim Quy để rơi vào cái bẫy giăng sẵn của anh."