Chương 64: Chỉ Là Hỗ Trợ Điều Tra Mà Thôi

"Ý anh là Mạnh Phi? Người bị xe tông chết trước đây?"

"..."

"Tôi biết."

"Đội trưởng Ngả, chuyện là thế này. Chúng tôi có một vụ án, thầy Mạnh đang hỗ trợ chúng tôi điều tra, không thể về nhà.

Anh ấy cần một ít vật dụng cá nhân, mong cô giúp đưa tới."

"Sao lại không thể về nhà, hỗ trợ điều tra cái gì? Bị giam giữ rồi chứ gì? Cái tên này phạm phải chuyện gì rồi hả?"

Giọng nói bên kia đầu dây càng lúc càng lớn, Mục Sóc nghe thấy cũng dấy lên chút sợ hãi trong lòng.

Anh ta thầm nghĩ, một là chuyên gia cấp tám, một là đội trưởng cấp chín, cả cái nhà này không thể đắc tội với bất kỳ ai.

"Đội trưởng Ngả..."

"Không tiện công khai đúng không? Được rồi, cho tôi địa chỉ. Ngoài ra, hỏi anh ta xem muốn tôi đưa đồ gì."

"Anh cần gì?"

Mục Sóc đặt điện thoại xuống, quay qua hỏi Mạnh Phi.

Mạnh Phi chống cằm suy tư, "Tôi nói, anh ghi nhớ lấy."

Tại Cục Điều tra Hình sự thành phố Ngô Đồng, Ngả Đình vẫn ngồi trên ghế đội trưởng trong văn phòng tổ Điều tra Hình sự số 2.

Hệ thống của Cục điều tra dị năng rất kỳ lạ. Sau khi cô ấy gia nhập Cục điều tra dị năng, danh tính của cô vẫn là đội trưởng điều tra tội phạm của Cục điều tra hình sự.

Bề ngoài cô chẳng thay đổi gì. Cấp công vụ vẫn là cấp chín. Ngay cả trên hệ thống nữ thần.

Nhưng có thêm một số cột "vị trí bí mật, thứ hạng bí mật" trong thuộc tính của cô.

Mặc dù những người khác không thể nhìn thấy nó nhưng cô ấy có thể thấy thứ hạng thực tế của mình đã được điều chỉnh lên cấp mười hai.

Mức quyền hạn của cô trên hệ thống nữ thần cũng tăng mạnh.

Bây giờ cô ấy có thể xem được những thông tin mà trước đây chỉ cục trưởng của bọn họ mới có thể duyệt qua.

Trước đây, chỉ có cục trưởng mới có thể nói chuyện trực tiếp với Bộ trưởng Bộ Tư pháp hình sự, Tổng Thanh tra và những lãnh đạo cấp cao khác, cô bây giờ thậm chí cũng có thể trực tiếp trò chuyện rồi.

Nhìn bề ngoài, tổ điều tra tội phạm số hai của cô vẫn là đội điều tra hình sự số hai nhưng nhân sự bên trong đã âm thầm có sự thay đổi lớn, tất cả người đều bị Lão Lý điều từ nơi khác đến.

Cục trưởng Trịnh vẫn luôn khôn ngoan làm ngơ trước điều này.

Khi cô nghe tin Mạnh Phi bị Mục Sóc thuộc Phòng An ninh Mạng giam giữ, phản ứng đầu tiên của cô là: cái tên này bị bắt vì dùng dị năng trộm tiền ngân hàng rồi sao?

Ý tưởng này quả là trùng hợp với Lưu Cương.

Nhưng cô ngẫm lại thì thấy có gì đó không đúng.

Mạnh Phi là kỹ sư cấp cao của Mantis Software, thu nhập của hắn cao hơn cô ấy mấy lần, hắn còn cần phải làm mấy chuyện này chắc?

Cô nghĩ ngay đến cái gọi là "nhiệm vụ bí mật" mà Mạnh Phi đã nói với mình trong quán cà phê.

Chẳng lẽ khi anh ta đang làm “nhiệm vụ mật” thì xảy ra mâu thuẫn gì với Phòng An ninh mạng?

Thực sự, cô không cần quan tâm. Tối đa là nhốt vài ngày, chỉ cần chờ “phòng ban bí mật” phối hợp giải quyết là xong.

Mạnh Phi không có thân nhân ở Ngô Đồng, đến một người đưa đồ giúp cũng không có mà phải nhờ cô hỗ trợ, điều này khiến cô cảm thấy rất thông cảm.

"Hỏi anh ta xem cần tôi đưa đồ gì qua."

Trong khi hỏi Mục Sóc ở đầu bên kia điện thoại, cô di chuyển con chuột và mở hệ thống Nữ Thần trên máy tính để kiểm tra thông tin của Mạnh Phi.

Ngay khi mở ra, cô thật sự kinh ngạc.

"Thì ra cái tên này là chuyên gia của Học viện chuyên gia! Mình thật sự đánh giá thấp anh ta rồi! Thảo nào anh ta lại nói mình đang làm một nhiệm vụ bí mật."

Nếu là chuyên gia của Học viện chuyên gia thì hiển nhiên bất cứ lúc nào cũng có thể bị nhà nước điều động làm một số công việc bí mật.

“Khục, tôi sẽ đọc nguyên văn.” Mục Sóc nói qua điện thoại.

"Anh đọc đi."

"Trong ngăn kéo áp chót dưới tủ quần áo đầu giường của anh ấy, lấy một bộ đồ ngủ, hai chiếc áo sơ mi và hai chiếc áo vest; trong ngăn kéo cuối cùng, lấy hai chiếc quần lót. Lưu ý: màu xanh lam, không phải màu nâu. Cuối cùng lấy thêm hai đôi tất.

Nhân tiện, ngày mai khi mang đồ qua thì lấy quần áo bẩn của anh ấy về giặt luôn..."

Trên trán Ngả Đình hiện lên ba đường đen.

Cái tên này có hiểu lầm gì về mối quan hệ giữa họ chắc?

Này là quan hệ gì?

Cô là mẹ anh ta hay bảo mẫu đây?

Một giờ sau, cuộc họp phân tích trường hợp thường lệ của Mục Sóc vẫn chưa kết thúc thì Ngả Đình đã tay xách nách mang đẩy cửa vào.

"Người bị nhốt ở đâu?"

Vừa vào cửa, Ngả Đình đã không ngần ngại hỏi lớn. Cô không ngạc nhiên về loại hành xử nhốt người ở ngân hàng này của bọn họ.

Đôi khi, vụ án có tình tiết đặc biệt, đương sự không nhất thiết phải bị giam ở Cục Điều tra Hình hay trại tạm giam.

Nhưng bản chất là như nhau.

"Trong phòng nghỉ ca đêm. Có giường, hoàn cảnh không tồi."

Mục Sóc ân cần trả lời.

Cô và anh ta làm việc trong Cục Điều tra Hình sự, mặc dù Ngả Đình không phải là sếp trực tiếp của mình nhưng cũng được coi là cấp trên của anh.

Sau đó anh ta cười giả lả nói tiếp, "Không thể tính là tạm giam, chỉ là hỗ trợ điều tra mà thôi."