Mạnh Phi không cần phân tích từng bước, hắn trực tiếp gọi hệ thống BUG trong não.
‘Quét tất cả các lỗ hổng có thể làm lộ danh sách tài khoản khách hàng VIP.’
Lúc này, hắn có thể cảm thấy vô số mật mã và logic chạy qua tâm trí mình nhanh như chớp.
Trong những lần đầu hắn sử dụng hệ thống BUG mạnh nhất, hắn không có cảm giác này, mọi thứ trôi qua mà hắn không hề hay biết.
Bây giờ hắn có thể cảm nhận được điều đó bởi vì khi cấp độ tăng lên, sự kiểm soát và hiểu biết của hắn về sức mạnh này từ hệ thống ngày càng mạnh hơn.
Hắn có thể cảm nhận được sức mạnh tính toán mạnh mẽ từ hư không, phân tích từng chút một với tốc độ đáng kinh ngạc.
Cuối cùng, hàng loạt lỗ hổng đã được liệt kê ra ngoài.
Nhìn thấy chúng khiến hắn lắc đầu lia lịa.
Những lỗ hổng này không phải không thể dùng được, mà là muốn dùng chúng cũng chẳng dễ dàng gì.
Nếu có một nhóm phát triển, thì chăm chỉ làm việc vài tháng có thể lợi dụng được một hoặc hai trong số chúng.
Một người quản lý tài khoản VIP “tay không tấc sắt” ngồi đây, một mình chiến đấu, tuyệt đối không thể khai thác những lỗ hổng này để lấy danh sách tài khoản của khách hàng.
Tuy nhiên, kết quả phân tích lần này của hắn chỉ có thể khẳng định rằng máy móc của khách hàng và máy chủ được kết nối lần này không có vấn đề gì.
Hắn không biết liệu những chiếc máy khác có khác không.
Về lý thuyết, phần mềm trên các máy này đều giống nhau.
Nhưng không ai biết liệu các phiên bản vá lỗi khác nhau được cài đặt trên các máy khác nhau có bị biến thành những “con ngựa gỗ” Trojan trực tiếp phá hủy hệ thống bảo mật không?
Hắn dự định phân tích tất cả các máy mà những người quản lý tài khoản VIP sử dụng một lần.
Đây không phải là chuyện cài đặt một phần mềm chống vi-rút và quét một lần là được.
Phần mềm diệt vi-rút chỉ có thể nhận dạng các vi-rút và Trojan mà nó biết. Nếu bạn viết một chương trình trông rất bình thường để "đánh cắp" thông tin đã có trên máy của mình, thì khả năng cao là nó sẽ bị phần mềm diệt virus bỏ qua.
Những gì hắn cần quét là tất cả các mã có khả năng đang được vận hành trên máy, bất kể có phải là virus hay không.
Hắn phải biết nguồn gốc, mục đích hoạt động, hành vi cụ thể của chúng và liệu có lỗ thủng hay không.
Nó tương đương với một bài kiểm tra bảo mật toàn diện cho một số lượng lớn phần mềm không xác định.
Chuyện này dính dáng đến hơn 300 máy tính trong văn phòng của những người quản lý tài khoản ở tầng này.
Trước khi thay đổi, dù không tính thời gian phát triển công cụ quét, thì việc có thể quét được 10 máy mỗi ngày cũng đã rất tốt rồi, như vậy công việc này ít nhất phải được thực hiện trong một tháng.
Nhưng bây giờ hắn có thể trực tiếp sử dụng hệ thống BUG để quét từng cái một.
Tất nhiên hắn sẽ không đi loanh quanh trước từng con máy để thực hiện "ma thuật" của mình trước mặt mọi người, mà hắn cũng không cần gấp gáp đến vậy.
Hắn sẽ làm điều đó khi mọi người đã tan tầm và vào ban đêm khi trời yên bể lặng.
Vì vậy, phần còn lại trong ngày hôm nay, hắn chỉ việc lang thang trên mạng và tán tỉnh các cô gái trên WeChat là được.
...
Giờ làm việc buổi sáng luôn trôi qua rất nhanh. Nhất là khi ngồi cạnh nữ đồng nghiệp xinh đẹp.
Lúc này, hắn nghe thấy tiếng ùng ục.
Hắn cúi đầu nói nhỏ với cô gái bên cạnh: "Bụng cô đang kêu kìa."
Tiêu Hàm đang bận rộn với công việc đến quên cả thời gian nhanh chóng nhận ra điều này, khuôn mặt xinh đẹp của cô bỗng trở nên ửng đỏ.
"A, thật xin lỗi, suýt chút nữa là quên mất giờ ăn!"
"Nhưng tôi không thể làm được cái bảng này..." Tiêu Hàm nói với vẻ sắp khóc tới nơi.
"Để tôi xem."
Tất nhiên, Mạnh Phi sẽ không trì hoãn việc chuẩn bị về Excel, một kỹ năng cần thiết để thăng tiến chốn công sở.
Thành thạo giúp cô ấy hoàn thành công việc rồi đưa người đến nhà ăn ở tầng ba.
Giống như tất cả các công ty khác, bất kể có sạch sẽ như thế nào và trang trí trang nhã như thế nào thì đến giờ ăn vẫn sẽ luôn ồn ào, náo loạn.
Xếp hàng, tranh giành suất ăn, tụ tập...
Mọi người túm năm tụm ba ăn cơm cùng nhau. Có người nói cười ầm ĩ, có người tức giận, cũng có người im lặng.
Tiêu Hàm thực sự rất hạnh phúc, vì cuối cùng hôm nay cũng có người đi ăn cơm với cô.
Một nhóm phụ nữ cùng làm công việc quản lý tài khoản với nhau, những mưu mô quỷ kế trong lúc làm viêc có thể sánh với Châu Hoàn truyện ấy chứ.
Việc tranh giành sự ưu ái trước mặt lãnh đạo, tranh giành khách hàng hay đâm thọt lẫn nhau là điều thường thấy.
Hiển nhiên, tấm chiếu mới trải, Tiêu Hàm, sẽ là người bị ảnh hưởng nặng nề nhất.
Có lẽ là vì chịu quá nhiều thiệt thòi nên đã khiến cô ấy luôn có tâm lý tự bảo vệ mình và ít khi giao du với các cô gái cùng công tác.
Mỗi khi ăn trưa ở căng tin, cô lại tìm chỗ yên tĩnh mà ngồi.
Nhưng khi mang theo một người mới "ngây thơ" cô ấy lại hạnh phúc hơn rất nhiều.