Chương 298: Thú triều đột biến.

Đỉnh đỉnh đại danh đệ nhất Ma Tông, Ma Kiếm Tông ngày thường chính là cấm địa. Được bao phủ bởi tầng tầng lớp lớp tu sĩ thủ đoạn kinh thiên, chỉ cần ngoại nhân xuất hiện ý đồ bất chính ngay tức khắc họa diệt thân sẽ tìm tới nơi hắn.

-Bình Địa Sơn đệ tử cùng ta xông lên quyết không để lũ súc sinh kia vượt qua phòng tuyến.

Viên Thành Lực hóa thân thành hình dạng bán yêu, hình thể to lớn nắm trong tay ngân côn hùng dũng đi đầu. Không hỗ danh là “tông môn chi thuẫn” đệ tử Bình Địa Sơn trực tiếp nhảy vào đại dương yêu thú quyền đấm cước đá dùng cách thức nguyên thủy nhất xé xác bọn chúng.

Ma Kiếm Tông hôm nay thập phần nhộn nhịp, đệ tử của mười một sơn phong toàn bộ xuất đầu lộ diện. Từ Luyện Khí Kì nhỏ yếu đến Trúc Cơ Kì đệ tử phi hành trên pháp bảo lao người xuống chân núi, trực tiếp xông thẳng ra ngoài sơn môn.

Suốt chiều dài lịch sử ngàn vạn năm tồn tại Ma Kiếm Tông chưa từng diễn ra tình trạng này, trên đỉnh Ma Kiếm Sơn thập đại trưởng lão thần sắc nghiêm nghị cùng nhìn về phía yêu khí nồng đậm nhất.

-Không ngờ chỉ là một tiểu hình thú triều nho nhỏ thoáng chốc lại trở thành trung hình thú triều khiến chúng ta không kịp trở tay.

Độc nhãn Đại Trưởng Lão gương mặt già nua không khỏi than thở.

-Lần này tổn thất của tông môn sợ rằng so với ba lần thú triều trước cộng lại cũng không bằng. Trung hình thú triều không thể nào làm ra thanh thế lớn tới vậy, phía sau khẳng định có kẻ thâu tóm.

Trung hình thú triều mạnh mẽ gấp mười lần tiểu hình thú triều nhưng lại diễn ra chậm chạp, lại còn vô cùng dễ dàng phát hiện. Các thế lực có thừa thời gian để nghĩ ra kế sách ứng phó. Nhưng lần này thú triều lại âm thầm sinh sôi, tiểu thế lực dưới trướng Ma Kiếm Tông không hay không biết bị diệt sát gần như toàn bộ. Ngay cả tu sĩ được cắt cử canh phòng sâu trong Ma Kiếm Lâm cũng bặt vô âm tính.

-Thất Trưởng Lão, đại trận hộ tông của ngươi đã bài trí thế nào?

-Dù là Tam cấp yêu thú dưới độc trận của ta cũng sẽ độc sát mà chết.

Thất Trưởng Lão mĩ mục nheo lại, nàng cùng hơn ba ngàn Thiên Độc Sơn đệ tử dùng vạn vạn độc trùng, độc dược luyện nên Luyện Thần Độc Trận. Đừng nói Nhị cấp yêu thú, sợ rằng Tam cấp yêu thú cũng bị nàng luyện chết bên trong đó.

-Ha ha ha Thất Trưởng Lão đã bỏ ra vốn gốc như vậy lão phu không ra tay há không phải mất mặt lắm sao?

Cửu Trưởng Lão bật cười ha hả, lão phóng ra vô số phù chú lập thành trận kì khổng lồ. Không hỗ là đệ nhất Luyện Phù Sư, Ma Kiếm Tông bán kính hơn cả trăm dặm vậy mà bị bao bọc toàn bộ. Một bút này để Trần Duyên thấy được cũng chỉ có thể tắc lưỡi thở dài.

-Loạn Tung Huyền Trận này khiến kẻ thù mất đi phương hướng, kẻ tâm trí yếu đuối sẽ bị vĩnh viễn kẹt lại. Nghĩ tới diễn cảnh bọn súc sinh kia bị giam giữ mười ngày nữa tháng trong độc trận của Thất Trưởng Lão thôi cũng đã khiến lão phu huyết quản rạo rực rồi.

-Tứ Trưởng Lão e rằng còn mất một khoảng thời gian nữa mới có thể xuất quan. Ta nhận được tình báo từ các tam đại tông môn khác bên phía bọn chúng vẫn chỉ là tiểu hình thú triều. Ta e rằng bên yêu tộc không muốn nhìn thấy nhân tộc chúng ta xuất hiện thêm một Nguyên Anh cường giả nữa nên mới rấp tâm đánh chiếm.

Bát Trưởng Lão tâm hỏa bộc phát, yêu tộc cùng nhân tộc mấy vạn năm không ngừng chém giết lẫn nhau. Nhân tộc cường giả vì tài liệu khan hiếm nên săn tìm cường đại yêu thú còn yêu thú mạnh mẽ lại thèm khát huyết nhục tràn đầy linh khí tinh thuần từ tu sĩ. Hai bên cứ chém chém giết giết thành ra cường giả muốn đột phá phải triệt để ẩn mình, chỉ cần nữa điểm tia tin tức lộ ra sẽ phải hứng chịu vô hạn truy sát.

-Trường hợp này rất khó có thể xảy ra, đừng nói là trung hình thú triều, dù là đại hình thú triều đánh tới cũng khó lòng lung lay căn cơ của Ma Kiếm Tông. Thế lực thâm căn cố đế từ thời viễn cổ tích trữ được, cường giả yêu tộc hẵn phải biết rất rõ.

-Không sai, ta lại cho rằng yêu tộc không tiếc hao binh tổn tướng cưỡng chế con cháu phát động thú triều mục đích chỉ có một. Giam cầm chúng ta tại Ma Kiếm Tông, lượng yêu khí kia ước tính ít nhất phải hơn mười đầu Tam cấp yêu thú tụ tập lại một chổ a.

Nếu có mặt Trần Duyên tại đây hẵn sẽ nhận ra phương hướng mà các vị trưởng lão nói tới. Bởi đối với hắn nơi đó không đâu xa lạ, năm xưa chính hắn tự tay mình khai mở động phủ kia… Tử Tọa Kim Phật mộ địa.

Có lẽ chính Trần Duyên cũng không dám tin tưởng, cái nơi mà chỉ tồn tại một vài đầu tiểu yêu thú không đáng nhắc tới trước kia lại bị bao vây bởi hàng trăm thân ảnh cự đại. Hắc Ảnh Vũ Lang, Hỏa Vân Yêu Hổ, Nộ Thiên Cự Ngạc… chỉ cần một trong những danh tính này xuất hiện cũng đủ khiến một vùng đất rộng lớn trở thành cấm địa, không chỉ với nhân loại mà những đầu yêu thú khác cũng liệu đường tránh xa.

-Động phủ… này là mộ… huyệt của nhân loại… cường giả sao?

Từ Nộ Thiên Cự Ngạc không ngờ lại phát ra thanh âm của nhân loại, tuy có chút khó nghe nhưng quả nhiên đầu yêu thú này đã bước tới cảnh giới bán bộ tứ cấp yêu thú. Chỉ cần gặp được cơ duyên đủ lớn, Nộ Thiên Cự Ngạc một bước thăng thiên có thể hóa hình.

-Còn… muốn ta nhẫn… nại bao lâu nữa? Lang tộc ta gần… như đã tận diệt, nếu… càng kéo dài… sợ rằng lang tộc sẽ lụi… bại từ đây.

-Không sai, còn… có tộc nhân… Hỏa Vân Yêu Hổ ta đi… những lão bất… tử kia hèn nhát… còn ta thì không. Lang huynh, ta và huynh cùng xông vào… mang tên nhân loại… cường giả ra ngoài… sớm kết thúc trận chiến… vô nghĩa này.

Xuất hiện tại nơi đây bọn chúng không kẻ nào có thực lực yếu kém, mang trong mình huyết thống cao đẵng cùng hung khí được nuôi dưỡng suốt mấy ngàn năm một mình độc đại sớm đã không còn kiên kị tiểu tiết. Bên trong động phủ ngay cả một tia khí tức cũng không phát hiện làm cho những đầu đại yêu này nghi ngờ liệu có đúng như lời đồn đại.

-Ta không… nhẫn nại được nữa… nếu các ngươi không muốn… giương mắt nhìn hậu đài của… các ngươi lao đầu vào chổ chết… liền theo ta xông vào.

Lang tộc nổi danh về tính bầy đàn rất cao nên cũng không lạ gì lang vương Hắc Ảnh Vũ Lang là kẻ đầu tiên mất kiên nhẫn. Cự lang thu nhỏ thân hình xuống bằng kích cỡ với phàm lang thông thường, tứ chi đạp mạnh xuống đất làm cho thân hình lao đi như mũi tên vừa thoát li khỏi cánh cung.

Sự tình diễn ra quá nhanh khiến cho các yêu vương khác cũng không khỏi nội tâm dao động, không ít yêu vương chực muốn theo bước lang vương tiến vào. Mỗi đầu yêu thú ở đây thực lực vốn đã đạt đến cực hạn, chỉ có đột phá tứ cấp yêu thú là con đường duy nhất. Nếu quả thật trong đó ẩn chứa cơ duyên há chẳng phải bọn chúng đã tự tay mình dâng lên cho kẻ khác hay sao.

-Gru… gru…

Tiếng tru thảm thiết từ bên trong động phủ vọng ra.

-Không đủ, bao nhiêu huyết nhục đây còn không đủ để lão phu nhét kẻ răng huống chi giấc mộng khôi phục đến thời kì toàn thịnh.

Ẩn sâu trong động phủ tối đen như mực, một khối thân thể… gần như chỉ còn da bọc xương hì hục lao đầu vào thi thể lang vương tham lam cắn nuốt huyết nhục. Cảnh tượng thảm thiết tới nỗi dù có là kẻ gan dạ nhất cũng không tránh khỏi buồn nôn.

-Khà… khà… khà bên ngoài còn có rất nhiều thực vật a, cắn nuốt hết các ngươi lão phu sẽ tiếp tục tìm đến nơi khác thôn phệ càng nhiều huyết nhục.

Động phủ khai mở hơn mười đại yêu hít thở không thông chú mục tới kẻ sắp xuất hiện. Nhân loại bước đi từng bước vô lực không khác gì cương thi, khí tức phát ra lại vô cùng yếu ớt. Nhưng những đại yêu kia không vì đó mà khinh thường, bởi vì bọn chúng đã phát hiện trên tay nhân loại lại là cái đầu rướm máu của lang vương.

Hống… yêu vương linh trí vốn đã không thua kém nhân loại, vừa thấy bộ dạng của hắn tất cả yêu vương không hẹn mà gặp đồng thời tung ra tuyệt chiêu mạnh nhất. Lang vương vốn cùng bọn chúng khó lòng phân định thắng thua nhưng lại chết bất đắc kì tử trong tay kẻ lạ mặt kia đủ để hiểu rằng bọn chúng không có khả năng che giấu thực lực.