Biểu hiện của hắn từ lâu đã thu vào toàn bộ trong mắt Trần Duyên, hắn đối với Lôi Lâm kẻ vô ơn vô nghĩa này đã sớm không thuận mắt.
-Khà khà khà quả nhiên Ma Kiếm Sơn này đối với đệ tử bao che không nhỏ a.
Lôi Lâm động tĩnh vô cùng gây chú ý nhưng 5 tên đệ tử thủ vệ gần đó một chút cũng không có ý định ra tay, thậm chí lực tập trung còn đổ dồn về phía Trần Duyên. Rõ ràng bọn chúng muốn nhân cơ hội Trần Duyên đáp trả liền ra tay chấn áp hắn.
-4 tên Trúc Cơ trung kì, tên râu quai nón kia lại là Trúc Cơ hậu kì tu sĩ hàng thật giá thật. Những kẻ này mà ra tay cũng là phiền phức không nhỏ.
Trần Duyên nhận thấy không khí xung quanh không phải là thời cơ thuận lợi để ra tay, hắn cũng không có tông chủ chống lưng. Tại chổ này hạ sát Lôi Lâm chính là trần trụi bất kính, chỉ cần bị hạ cái danh tàn sát đồng môn sợ rằng sư phụ cũng khó lòng che chở.
-Các ngươi trong Cấm Địa có nhìn thấy Hà Diệu sư muội không?
-Hà Diệu sư tỉ lúc nãy có cùng chúng tỉ muội trở ra Cấm Địa nhưng ngay sau đó lại nhanh chóng theo chân vị tiền bối nào đó rời đi.
Bạch Long ngẫm nghĩ nói ra.
-Hời…ắt hẵn là Thất Trưởng Lão a.
Thở dài chán chường, Trần Duyên đối với tiểu cô nương năm xưa nhớ mong da diết. Cứ ngỡ rằng lần này tới đây chính là cơ hội để nàng cùng hắn hàn huyên sau nhiều năm bị chia tách không ngờ Thất Trưởng Lão đối với Hà Diệu sau khi đột phá Trúc Cơ quản sự nàng còn kín kẽ hơn trước.
-Không được gặp lại vị sư tỉ kia sư huynh có lẽ rất thất vọng đi.
Trần Duyên lạnh gáy quay lại nhìn thấy Tưởng Niệm sắc mặt có chút không đúng.
-Ha ha ha ta cùng Hà Diệu sư muội vốn là hài nhi cùng trưởng thành tại Ma Kiếm Tông. Đã mấy mươi năm không gặp lại quả thật cũng muốn cùng muội ấy hàn huyên tâm sự a.
-À, có vẻ thông cáo đã ban ra chúng ta không thể để những sư huynh đệ khác chiếm ưu thế.
Trùng hợp thay tuần sơn đệ tử đã dán thông cáo gần đó làm cho hàng trăm Ma Kiếm Tông đệ tử một phen xôn xao. Đối với cành cây cứu mạng thập phần đúng lúc này Trần Duyên làm sao có thể dễ dàng bỏ qua, hắn mừng ra mặt nhanh chân hô hào mọi người làm cho Tưởng Niệm sao nhãn.
-Vị sư đệ này có thể nhường đường cho ta không?
-Cái gì mà nhường đường, người tới thì lên trước.
Quan cảnh vô cùng hỗn loạn, tờ thông cáo quá nhỏ mà kẻ nào cũng nôn nóng muốn biết trên đó lưu lại những gì làm gây ra không ít vụ cự cãi.
-Tình hình này chúng ta khó mà chen chân vào trong rồi, Như Phong sư huynh đành phải làm phiền sư huynh ra tay.
Bạch Long tinh quái liếc qua Như Phong ẩn ý nở nụ cười.
Thân người cao lớn tiến lên, hữu thủ nắm chặt lấy chuôi cự kiếm.
-Keeng…
Cự kiếm được kéo ra khỏi vỏ chỉ khoản một đốt tay tạo ra một tiếng thanh minh sắc bén.
-Kiếm khí.
Trần Duyên đối với kiếm tu cũng có một chút môn đạo, tùng tia kiếm khí tuy không hướng vào hắn nhưng đối với đặc thù thủ đoạn này Tứ Trưởng Lão từng một lần thi triễn. Chỉ là so với Như Phong chênh lệch một trời một vực.
Những kẻ quanh đó cũng vì áp lực Như Phong thi triển đều nghi kị tránh xa tạo thành lối đi để đoàn bốn người bọn họ dễ dàng vượt qua.
-Từ bên trong Ma Kiếm Lâm nội vi, thu hoạch 10 trái tim cấp 2 yêu thú. Kẻ nào mang về trái tim một đầu yêu thú Giáp đẵng sơn phong chính thức đăng đàn đệ nhất.
Thông cáo không thể nào ngắn gọn hơn, tin tức nhanh chóng được truyền ra ngoài khiến cho không ít kẻ phải lắc đầu ngán ngẫm. Bọn chúng tu luyện chưa tới trăm năm, có thể đột phá Trúc Cơ đã là vạn hạnh gần như chín thành vẫn còn kẹt tại Trúc Cơ tầng 1 chưa thể đột phá. Những tên nội môn đệ tử này có thể chính diện cùng yêu thú song đấu đã không dễ đằng này tông môn còn muốn mỗi kẻ phải lấy mạng 10 đầu yêu thú. Không biết những lão giả kia thật sự muốn ấy mạng ai đây.
-10 đầu cấp 2 yêu thú, quả nhiên là thử thách không nhỏ. Không biết 3 vị có hứng thú cùng chúng ta liên hợp, vi huynh thập phần tin tưởng Ma Kiếm Sơn sẽ không khiến các sư đệ, sư muội Phong Ma Sơn thất vọng.
Vạn Vân Phi lịch luyện không đơn giản, nhận ra Phong Ma Sơn thực lực ở đây chiếm ưu thế hơn cả, hắn nhanh chân tới trước đưa ra gợi ý liên minh. Ba người sắc mặt nổi lên một vòng hứng thú, 10 đầu cấp 2 yêu thú chính là không nhỏ vấn đề. Ngay cả với ba người họ có thể đơn phương độc đấu với cấp 2 yêu thú mà không thụ thương là điều không dễ.
Nhất là Ma Kiếm Lâm hiện nay thú triều vẫn còn diễn ra mạnh mẽ, chỉ cần một bước sai lầm chính là rơi vào hoàn cảnh bản thân bị vây công cầm chắc cái chết. Còn về phần Giáp đẵng yêu thú bọn chúng không người nào dám nhắc tới, nếu thật sự không may đụng phải đó chính là chết không có chổ chôn.
-Nhưng chúng ta lại không muốn mang thêm gánh nặng.
Hắn cố ý ném ánh nhìn hướng về Trần Duyên phía sau, trong mắt Vạn Vân Phi tên kia chỉ là hạng vô danh tiểu tốt. Nếu không có ba người Tưởng Lệ ra tay kịp thời thì đã bị Lôi Lâm diệt sát. Hắn không tin ba người bọn họ lại vì Trần Duyên bỏ qua cơ hôi thuận lợi này.
-Khà khà khà chỉ cần tên kia bị cô lập thì trong Ma Kiếm Lâm ai cũng có thể không hay không biết mất mạng a.
Hắn một phần vì muốn Lôi Lâm nợ một ân huệ đồng thời cũng không muốn đối với những thiên chi kiêu tử kia trở mặt.
-Không hứng thú.
Trần Duyên nữa ánh mắt cũng không nhìn đến hắn quay lưng rời đi, theo sau đó là Tưởng Lệ, nàng chán ghét ra mặt bám theo sau Trần Duyên. Bạch Long cùng Như Phong hai người ngơ ngác nhìn nhau có chút chần chừ nhưng cũng bám theo hai người họ để lại Vạn Vân Phi sắc mặt cực kì khó coi.
-Được, được lắm các ngươi đừng trách ta ra tay độc ác.
Xung quanh không ít người nghe thấy câu chuyện vừa rồi, ai nấy cũng đều cảm thán hắn thủ đoạn cao cường. Nào ngờ Phong Ma Sơn đệ tử chỉ ném lại ba chữ “không hứng thú” không chừa cho hắn chút liền mặt mũi bỏ đi làm không ít kẻ cười thầm.