Chương 22: Viêm Hi Long 1
"Yên Nhu, ngươi nói xem, sáu vị thánh huyền đều lựa chọn hi sinh, vậy tại sao những cường giả khác đều biến mất theo, như ngươi nói, khi đó tồn tại rất nhiều quân hoàng và đế phong, bọn họ đều một hơi biến mất." Võ Huyền đi dọc theo dòng sông, hắn quay sang hỏi Yên Nhu đang đậu trên vai.
Yên Nhu trầm ngâm một lúc lâu không có trả lời Võ Huyền, đi được một đoạn trên dòng sông mới nói. "Tình hình cụ thể ta cũng không rõ, nhưng trước khi chia cắt đại lục ta nghe gia gia cùng mấy vị trưởng bối nói, minh thú là do người tình cầu khác dẫn vào đại lục, đám người này thực lực yếu hơn đại lục chúng ta, nhưng bọn chúng biết cách xe rách không gian."
"Sau khi bọn họ dẫn minh thú sang, thì liền bầy tỏ sự xin lỗi đến đại lục chúng ta, muốn đưa người đại lục chúng ta rời sang bên tinh cầu của họ."
"Song gia gia ta cùng năm vị thánh huyền không đồng ý, đuổi bọn về tinh cầu của mình."
"Các vị thánh huyền vẫn là suy nghĩ thấu đáo." Võ Huyền cảm thán, cái cảnh bị người khác đốt nhà mình, xong họ lại thẳng thừng đứng trước mặt mình nhẫn lỗi, lại còn mời mình sang nhà người ta ở, chỉ cần nghĩ thôi cũng đã lộ khí xung thiên chứ đừng nói cảnh đó diễn ra ngay trước mặt mình.
Song sáu vị thánh huyền không có giết đám người của tinh cầu kia chỉ vì không muốn đối địch hai phía một lúc, để đối đầu với minh thú đã quá khó khăn rồi, chứ đừng nói đến là lại đối đầu với cả một tinh cầu khác, dù tinh cầu kia có thực lực yếu hơn.
"Phải, gia gia và năm vị thánh huyền khác lúc đó nghĩ giống ngươi, nhưng đám người kia trước khi rời đi có để lại vài lời làm cho đám người vốn không quá tha thiết với đại lục nổi lên dị tâm."
"Bọn họ nói minh thú đã xác định con mồi trên một tinh cầu rồi thì sẽ tấn công liên miên không dứt, cho đến khi tinh cầu đó không còn sự sống,"
"Và bọn chúng nói, tinh cầu của chúng ta tuy tính là mạnh, nhưng so với các đại vực thì còn thua kém nhiều, họ hứa nếu cường giả bên chúng ta gia nhập vào tinh cầu của họ sẽ dẫn cường giả của chúng ta đến đại vực." Yên Nhu chán nản nói.
"Đám người đại lục chúng ta tin thật." Võ Huyền ngẩn người nói.
"Có lẽ một đám người đã mất đi sự rằng buộc của gia gia và năm vị thánh huyền thì đã lựa chọn rời khỏi, chuyện cụ thể ta cũng không rõ, ngươi nên về đại lục tìm kiếm thử xem." Yên Nhu nói.
"Ta nghĩ sẽ chẳng có ghi chép nào về họ đâu, cả một đám như chó nhà có tang đi nhờ vả kẻ khác, ta cá đám người đó sẽ không có kết quả tốt." Võ Huyền có phần khinh thường nói.
"Lại còn tin lời của mấy kẻ kia cũng đầy lỗ thủng, sao đám người đó có thể tin được."
Yên Nhu nghi hoặc nhìn Võ Huyền.
"Như lời ngươi nói, đám người kia khẳng định có thể nói thật một số điều, minh thú tấn công vào đại lục đến khi không còn sự sống có thể là thật, vì hiện nay minh thú vẫn tấn công đại lục."
"Và họ nói có đại lục mạnh hơn chúng ta có thể là thật, nhưng họ nói có thể giúp chúng ta đến đại vực tu luyện là giả, nếu bọn họ có khả năng đến đại vực tu luyện thì sớm đã đến, không cần phải mời chúng ta, rồi dẫn minh thú sang tinh cầu của chúng ta làm gì cho mất công, rồi lại còn phải chạy sang xin lỗi."
"Điều ngươi nói cũng có lý, mà thôi không để ý đến đám người đó, ngươi nói xem ở đại lục hiện tại còn người của tinh cầu khác không?"
"Ta làm sao biết được."
"..." Yên Nhu cười cười. "Thực lực của ngươi yếu quá."
"Thì rõ ràng là vậy, ta hiện giờ mới sắp mười ba tuổi."
"Mới gần tuổi trưởng thành của nhân loại, mà đã đi tìm sủng thú thứ hai, xem ra ngươi còn hơn cả đám con cháu tinh anh của ba vị thánh huyền." Yên Nhu khen ngợi Võ Huyền, song nàng đổi sang giọng nghiêm túc, hỏi hắn. "Vậy ngươi tu luyện từ mấy tuổi, rõ ràng có thể tu luyện sớm sao giờ mới có nhị cấp sơ kỳ."
Võ Huyền cảm khái nói. "Nói ra thì cũng dài, là như vậy..."
Võ Huyền kể một loạt các sự việc trải qua của mình từ năm tuổi cho Yên Nhu nghe.
Yên Nhu nghe xong liền cười lớn, song trong tiếng cười lại đầy vẻ chua xót. "Không ngờ đại lục sau nhiều năm loạn lạc, đến cả cách thức nâng thể chất cho nhân loại cũng đánh mất."
"Yên Nhu, ý ngươi là?"
"Còn sao nữa, cách thức mạo hiểm của ngươi ở kỷ nguyên Nạn không hề hiếm gặp, rất nhiều thiên tài nhân loại đều gặp trường hợp giống ngươi, họ đều muốn sủng thú đầu tiên của mình mạnh mẽ, nhưng thân thể yếu đuối của nhân loại lại có hạn, nên họ đã nghĩ ra cách nâng thể chất của chính mình sánh ngang với hung thú."
"Và mục đích chỉ để chứa sủng thú có huyết mạch cao cấp mà thôi, ta nhớ cách thức nâng cao thể chất của nhân loại lúc đó rất phổ biến, gần như nhân loại ai cũng biết."
"Nhưng cách thức này cũng có giới hạn là ngươi chỉ nâng cao thể chất được một lần, và vĩnh viễn không dùng được lại nữa."
"Nhưng ta thấy ngươi không cần quá để ý việc mất sáu năm nuôi dưỡng con Tuyết Băng Tằm, vì nó không lãng phí đâu, đợi đến khi nó trưởng thành nó sẽ báo đáp ngươi xứng đáng, không cần phải sợ thiệt."
"Đến rồi!" Yên Nhu nhìn ngọn núi lửa trước mặt nói. "Lãnh địa sinh sống của tộc Hỏa Long, Viêm Hi Long đang tu luyện phía trên kia."
Ngay khi Võ Huyền vừa bước chân chạm vào khu vực núi lửa, mười mấy cái bóng màu đỏ khổng lồ từ hai bên xuất hiện ngăn Võ Huyền lại, chúng gầm lên, chất vẫn Võ Huyền, như muốn cảnh cáo Võ Huyền đang xâm nhập vào lãnh địa của chúng.
Yên Nhu đậu trên vai Võ Huyền bay ra trước mặt hắn, thân hình lập tức biến lớn, so với mấy con hỏa long đang chắn trước mặt Võ Huyền còn lớn hơn, mấy con hỏa long nhìn thấy hình dạng của Yên Nhu thì vội cúi đầu cũng kính chào, rồi tất cả chủ động nhường đường cho Yên Nhu.
Yên Nhu trở lại hình dáng nhỏ bé lúc trước, đậu lên trên vai Võ Huyền nói. "Đi thôi, cứ đi thẳng lên núi lửa phía trên."
Võ Huyền nghe lời Yên Nhu liền đi một mạch lên trên, hắn không rõ núi lửa này ra sao, mà hắn dù ở dạng thực thể linh hồn cũng cảm thấy linh hồn của mình đang bị hỏa diễm thiêu đốt.
Yên Nhu như hiểu Võ Huyền đang làm sao, một dải quang mang liền bao phủ lấy hắn.
Võ Huyền được dải quang mang bao phủ thì trở lại trạng thái bình thường, hắn hỏi Yên Nhu. "Yên Nhu, bên dưới núi lửa có thứ gì mà lại nóng như vậy?"
"Bên dưới là tổ của mấy nghìn con hỏa long." Yên Nhu nhè nhẹ nói. "Ta cũng không thích nơi này, nhưng ta cần mượn hỏa long đan."
Khi cả hai đi đến gần miệng núi lửa, thì Võ Huyền thấy ở dưới núi lửa một con hỏa long cực lớn, nó dài đến mười trượng, toàn thân che phủ bởi lớp vẩy đỏ, trên đầu có hai chiếc sừng dài, mũi của nó liên tục thở ra hỏa diễm.
Con hỏa long lao đến trước mặt Võ Huyền thì dần thu nhỏ lại thành hình dáng của một người trung niên râu đỏ, Yên Nhu nói. "Hắn gọi là Viêm Hi Long, tộc trưởng hiện tại của Hỏa Long tộc, thực lực ngang bằng với ta, quân hoàng cửu chuyển."
"Cả Thiên Thú giới cũng chỉ có tên này ưa thích hóa thành hình người, vì khi còn bé, hắn thần tượng nhất chính là Mộ Dương Thánh Huyền, nên khi vừa đạt đến bát cấp liền độ kiếp thành nhân loại."