Chương 39: Liên Thủ

Diệp Phàm đang suy nghĩ, bất ngờ cảm nhận được ba động mạnh mẽ kéo tới, trầm giọng:

- Rốt cuộc cũng đuổi tới. Xem ra hai người này vẫn còn chưa bỏ lòng cảnh giác với ta a.

Hắn nhìn Tử Linh tiên tử phi hành đến gần, chợt há miệng cười lớn:

- Tiên tử quả nhiên mạnh mẽ, không hổ là tuyệt đại thiên kiêu nổi danh bách vực.

Tử Linh nhíu mày, ngạc nhiên nói:

- Ngươi biết ta sao? Lẽ nào ngươi cũng là người của Hồng Hà vực. Nếu vậy ta và ngươi cùng nhau liên thủ một phen, lợi ích ta tất nhiên chia đều.

Diệp Phàm nghe nàng nói xong liền âm thầm cười lạnh. Cô gái này tâm cơ không nhỏ, rõ ràng là nhìn ra được thực lực của hắn nên mới hạ mình lôi kéo hắn. "Hồng Hà vực, không ngờ thiếu nữ này lại đến từ Hồng Hà vực"

Đúng lúc này Lạc Nha sợ hãi nói.

Diệp Phàm khẽ giật mình, hỏi:

- Vực này rất nổi danh sao?

Tuy đã sống qua vạn năm, nhưng mà đây lại là một thời đại khác xa hoàn toàn. Có đại vực xuất hiện rồi hủy diệt, lại càng có vô số tiểu vực quật khởi như rừng. - Tiểu tử ngươi không biết?

Lạc Nha hiếm khi thấy vẻ mặt mê hoặc của Diệp Phàm, nhẹ giọng giải thích:

- Hồng Hà vực là một tam tinh vực rất nổi danh. Cổ sử khi Hồng Hà vực hình thành, phía sau nó chính là có tồn tại siêu cấp tông phái chống lưng, siêu việt tứ tinh tông phái Hồng Hà cốc.

Lạc Nha sợ hãi nói.

- Tại đại thế giới này số thế lực muốn có thể so sánh với Hồng Hà vực thì rất nhiều nhưng sự thật thì ai cũng rõ phía sau Hồng Hà vực là Hồng Hà cốc, muốn đụng đến vực này liền chính là đắc tội một siêu cấp tông phái. Nội tình của vực này cũng đủ khủng bố a. "Tam tinh vực!"

Diệp Phàm chợt nhớ đến tông giáo mà mình đắc tội khi đoạt lấy Luyện Linh Chung. Định Nam Thiên vực là nhất tinh cấp thì tông giáo này có lẽ không hơn nhị tinh. ...

Thiếu nữ trước mặt thân mang địa phẩm linh bảo một thân vũ kỹ ít nhất đều là Huyền cấp, tại Hồng Hà vực danh tiếng nhất định rất lớn. Bối cảnh sau lưng nàng lại càng thâm hậu.

Mà ngay cả nàng hắn đều không sợ, huống hồ là một tông giáo nhị tinh.

Đắc tội với một tông giáo nhị tinh cấp, lúc trước hắn chưa hiểu rõ lắm về thời đại này tên tự nhiên còn có e dè. Nhưng mà lúc này, Diệp Phàm thầm cười lạnh, sớm muộn gì hắn cũng sẽ đến đó thân mật một phen.

Nghĩ đến đây, hắn hướng mắt nhìn gương mặt xinh đẹp động nhân của Tử Linh, thản nhiên nói:

- Hồng Hà thanh danh tuy lớn nhưng mà vạn đạo độc hành, tại hạ xưa nay vốn đã quen làm việc một mình, thứ tội.

Nói đến đây, Diệp Phàm chợt hạ thấp thanh âm:

- Nhưng nếu cô nương không chê ta thực lực không đủ. Hai chúng ta có thể liên thủ đem tên nam tử kia đánh bại.

Tử Linh lúc đầu thấy Diệp Phàm có ý không muốn liên thủ gương mặt xinh đẹp liền lộ ra vẻ thất vọng. Lúc này nghe hắn nói, nhất thời vui vẻ gật đầu, thanh âm nhẹ nhàng vang lên, nàng nói: - Xem như thành giao. Hơn nữa ta cũng hoàn toàn hiểu ý của ngươi. Lúc này ta và ngươi liên thủ đánh bại nam tử kia, về sau ai có thể đoạt được dị bảo liền phải xem ở vận khí cùng thực lực kẻ đó. "Khụ"

Diệp Phàm ho khan. Thiếu nữ này không hổ là thiên kiêu tam tinh vực, khả năng suy luận của nàng hoàn toàn hơn xa loại thiên kiêu như Thiên Kình Thánh tử. "Đã đến" Diệp Phàm bỗng nhiên trầm giọng. Diện mạo non nớt giấu trong áo choàng hiện lên nhàn nhạt lãnh ý. "Xú quỷ, còn dám trực tiếp bỏ qua ta. Hừ"

Chỉ thỉ Tần Nhất vác Tăng Đầu đao lao tới, man lực chấn động đẩy tới cuồng cuộng đem Diệp Phàm cùng Tử Linh chấn lui mấy bước.

"Cửu đại đầu sư ta trước giờ chưa từng ăn thiệt thòi trong tay người khác. Lũ nhóc các người hôm nay thật quá quách, dám gan đem ta đánh thương lại còn bỏ chạy. Hôm nay ta không báo thù được thì danh tiếng của Cửu đại đầu sư xem như phế a" "Cửu đại đầu sư thanh danh thật sự rất lớn. Nghe nói một trong Cửu đại đầu sư tu vi đã đạt đến Chân Nhân cảnh Tứ tinh, rất mạnh mẽ"

Tử Linh bên cạnh Diệp Phàm nhẹ giọng nhắc nhở.

Nhưng đồng thời nàng cũng có chút bất ngờ vì hành động này của mình. Tu vi của nàng rõ ràng vượt xa Diệp Phàm nhưng bản thân lại lấy hắn làm chủ đạo.

Nghĩ đến đây nàng khe khẽ lắc đầu, có lẽ là do lúc trước Diệp Phàm đánh bại Thiên Kình, biểu hiện có chút quá chói mắt a.

Diệp Phàm nghe vậy khẽ gật đầu, tay cầm Xích Hỏa kiếm, nhạt giọng:

- Ta nhìn xem danh tiếng Cửu đại đầu sư rất lớn. Nhưng mà lúc này chỉ có mình ngươi. Một đấu hai, ngươi nghĩ mình có phần thắng sao. Tần Nhất sắc mặt chợt đổi.