Chương 13: Thanh Hi

Kiểm tra thêm mấy cái thùng hàng, Diệp Phàm còn phát hiện ra thêm mấy cái Trữ vật giới chỉ cùng một vài kiện binh khí linh phẩm.

Trữ vật giới chỉ nói quý cũng không quý vì hầu hết các tu sĩ tu luyện đều có một cái nhưng giá thành thì mắc vô cùng, ước chừng một cái Trữ vật giới chỉ sơ cấp, giá trung bình khoảng 3 ngàn viên tinh hạch hạ phẩm. Mà cái Trữ vật giới chỉ Diệp Phàm đang cầm trong tay, may mắn thay là giới chỉ trung cấp, diện tích rộng lớn khoảng hơn 100m, giá chừng 10 ngàn tinh hạch hạ phẩm.

Tu luyện một chặng đường dài cần phải có rất nhiều bí bảo hỗ trợ, Trữ vật giới chỉ chính là một trong số đó.

Còn mấy cây binh khí linh phẩm, do chưa có dịp dùng tới nên Diệp Phàm ném hết vào Trữ vật giới chỉ, rồi đem giới chỉ màng vào ngón tay.

Sau khi đã xác định mọi thứ được lấy hết, hắn liền ném Tiểu Phật Nộ đốt cháy hết mấy thùng hàng rồi tiếp tục dùng hỏa diễm đốt xác mấy tên tráng hán. Bọn tráng hán này có xăm hình một con đại tượng húc thiên sơn, chắc chắn là thủ hạ của một tông phái nào đó trong Chung Linh sơn mạch này. Mặc dù hắn không sợ bọn chúng trả thù nhưng như vậy sẽ rất phiền phức, thậm chí còn có thể dẫn đến việc một tông môn truy sát hắn tận cùng ngõ ngách.

Đi đến bên cạnh Hắc lang đang bất tỉnh, Diệp Phàm khẽ cúi người cười mỉm. Hắn đời trước ngao du trăm bể, ác chiến biết bao thần linh, ma vương cái thế thông thiên nhưng chưa từng có một thần thú nào sát cánh cùng hắn. Đời trước hắn thích độc hành tu luyện, có lẽ đời này cũng không khác mấy, tâm cảnh đã định thì rất khó thay đổi. Tuy nhiên hắn mặc dù không mang theo Hắc lang được cũng sẽ cho nó một thiên chi kỳ ngộ rồi sau đó tất cả phải dựa vào chính nó mà thôi.

Cánh tay nhẹ nhàng vuốt ve người Hắc lang, Diệp Phàm âm thâm thi triển hỏa linh vào cơ thể nó. Hắc lang bị cự xà cho một kích nặng nề, thương thế trầm trọng vô cùng, phải cần có linh khí để chữa thương. Hắc lang vốn không tu linh khí, hỏa linh mà Diệp Phàm đưa vào cơ thể nó nếu khống chế không tốt hoàn toàn có thể đem nó bạo chết. Cũng may khả năng khống chế của Diệp Phàm vô cùng chính xác, phút chốc bầu ngực của Hắc lang đã bắt đầu chuyển động đều đặn, chỉ cần thêm vài canh giờ nữa nó sẽ tỉnh lại. "Ta đời trước có kỳ ngộ đọc được một bộ Đế thú chiến quyết, hi vọng nó sẽ giúp được cho ngươi. Xem như một phần giúp ngươi, cũng một phần thực hiện lời hứa mà ta đã hứa trước kia" Diệp Phàm lầm bầm, rồi chậm rãi truyền chiến quyết vào trong linh hồn Hắc lang.

Sau khi hoàn tất hết thảy, Diệp Phàm mới đi lại gần đống tro bụi nơi hắn vừa thiêu chết cự xà, mò mẫm một lúc thì liền tìm được một viên tinh hạch lục sắc có phần ảm đạm, đem nó ném luôn vào trữ vật giới chỉ.

Tinh hạch yêu thú vô cùng quý giá, quả tinh hạch này của cự xà là tinh hạch trung phẩm, đáng giá 100 tinh hạch hạ phẩm, ngay cả Diệp Phàm cũng cảm thấy thèm khát.

Nửa ngày sau, Diệp Phàm mang theo hắc chung trong trữ vật giới chỉ đi vào một cái thạch động rộng lớn. Trong hang có một con Địa thạch tích nhị tinh chiếm cứ, Diệp Phàm tùy tiện ném ra một đóa bạch diễm, Địa thạch tích chỉ trong phút chốc đã bị đốt thành cặn bã, hắn thò tay lượm tinh hạch rồi thong thả đi vào bên trong.

Thạch động cao hai ba thước, rộng cũng hai ba thước, Diệp Phàm đi vào bên trong rồi liền ngồi xuống tu luyện. Trên đường hắn tiện tay giết rất nhiêu yêu thú nhất nhị tinh, thu lượm được hơn chục viên tinh hạch yêu thú, hầu hết là hạ phẩm.

Tinh hạch được dùng làm tiền tệ lưu thông trong thiên địa, nhưng tác dụng chủ yếu vẫn là tu luyện. Bên trong mỗi viên tinh hạch đều có một lượng linh khí rất lớn, chỉ cần dùng linh khí chủ tu tiến vào bên trong dẫn dắt thì lượng linh khí này sẽ theo đó mà đi vào cơ thể, rồi được luyện hóa dần dần thành linh khí chủ tu .

Hắn lấy một viên tinh hạch hạ phẩm, đặt nó trong lòng bàn tay rồi bắt đầu tu luyện. Vừa tu luyện không bao lâu, hỏa linh nhàn nhạt xung quanh cơ thể hắn dần dần hóa đậm, có vẻ như sắp thăng cấp.

__

"Uy, ở đây có rất nhiều tro tàn"

Giữa rừng, một âm thanh ngạc nhiên chợt vang vọng. Ngay lập tức có mấy bóng người áo trắng xuất hiện, tất cả đều là thiếu niên thiếu nữ nhỏ tuổi. Một thiếu niên khá cao lớn, da vẻ khỏe mạnh xung phong đi lên phía trước rồi quỵ người nhìn đám tro tàn, nhìn kỹ liền sợ hãi kêu lên: - A. Giống như có người vừa quyết chiến với yêu thú ở đây, rồi bị nó thiêu chết vậy.

- Thiên Nam, ngươi xem đó là yêu thú gì vậy?

Một thiếu nữ nghi hoặc nhìn cái đống tro khổng lồ, thè lưỡi sợ hãi lên tiếng hỏi.

Thiếu niên tên Thiên Nam lắc lắc đầu, hắn tuy tuổi nhỏ nhưng kinh nghiệm lịch duyệt lại đứng đầu trong đám đồng bạn. Tuy vậy nhìn đống tro này, hắn cũng không rõ đây là yêu thú gì, tình trạng một con yêu thú bị đốt thành tro như vậy là lần đầu hắn nhìn thấy. "Là Lục Ảo Linh Xà"

Đúng lúc này có thiếu nữ bình thản lên tiếng. Mọi người xoay đầu nhìn, thiếu nữ chậm rãi đi lên phía trước. Thiếu nữ này xinh đẹp động lòng người, thân thể thon dài dấu trong lớp áo trắng không thể che dấu nổi dáng người lồi lõm của nàng, khuôn mặt nàng như được vẽ ra, mi mục thanh tú như thần tiên, đặc biệt khí chất của nàng vô cùng khác những thiếu nữ bình phàm khác, nàng có cái gì đó lạnh nhạt khó gần, tự tin kiêu ngạo hiếm thấy. Nàng thản nhiên nhìn cái đống tro tàn khổng lồ, chậm rãi giải thích, âm thanh nhẹ nhàng: - Kích thước cùng độ trải dài của đống tro tàn, nhìn là biết. Hơn nữa...

Nói tới đây nàng vươn ngón tay xinh đẹp chỉ về phía xa, trên mặt đất có một chiếc vảy rắng lục sắc ảm đạm.

- Đó là vảy của Lục Ảo Linh Xà. Với lại tất cả đều bị một người giết chết.

Nàng nói chắc như đinh đóng cột.

"À"

Đám thiếu niên nghe xong liền sáng tỏ suy nghĩ, có điều sớm biết vị thiếu nữ này hiểu biết cao siêu nên cũng không tỏ vẻ quá ngạc nhiên, chỉ là trong nội tâm đối với nàng càng ngày càng sùng bái. Vị thiếu nữ này không chỉ xinh đẹp, hiểu biết sâu rộng mà tu vi còn rất kinh người, hơn nữa địa vị của nàng trong tông môn, đồng thế hệ không có ai có thể sánh được.

Có điều nghĩ đến thủ pháp thâm độc của thần bí nhân, mọi người trong lòng đều cảm thấy sợ hãi. Tuy bọn họ có thể độc chiến với Nhị tinh yêu thú, thậm chí là đánh bại nó nhưng thủ pháp kinh khủng đốt cháy xác ra tro kia, vẫn quá đáng sợ.

Bên này Thanh Hi không để tâm tới ánh mắt của mọi người, mỹ mâu lướt nhìn chung quanh. Chợt thân thể xinh đẹp chuyển động, khẽ cất bước đi lên phía trước, khi đi bên cạnh một cây tiểu thụ gãy nát, nàng nhíu mày khẽ khom người nhặt lên một thanh đao nằm trong bụi cây gần gốc tiểu thụ: - Đao này?

Nhìn thoáng qua thanh đao to lớn, nàng chợt cau mày, trên đao có khắc hình một con đại tượng đầu húc thiên sơn, điều này làm cho nàng nhớ tới lời nói của trưởng lão trước khi ngài rời đi. "Đây lẽ nào là người của Man Minh giáo?"

Nếu thực là người của Man Minh giáo, vậy thì trách nhiệm của nàng chính là truy tìm ra hung thủ đã giết bọn họ. Có như vậy quan hệ giữa hai phái mới được kéo lại gần nhau, nàng cũng có thể chiếm được niềm tin của các trưởng lão, từ đó gầy dựng lên một con đường bẳng phẳng cho sau này.

Nghĩ vậy nàng liền xoay người, giải thích vắn tắt tới đám thiếu niên, thiếu nữ. Bọn họ nghe vậy ngay lập tức gật gật đầu, mặc dù biết thần bí nhân rất mạnh mẽ, nhưng bọn họ tất cả đều có thực lực đối chiến Nhị tinh yêu thú, một khi hợp lực lại trừ khi là cường giả Đại sư cảnh trung hậu kỳ trở nên, còn không không ai có thể là đối thủ của họ cả. Đặc biệt vị thiếu nữ mà bọn họ sùng bái kia, tu vi sớm đã bước nửa bước vào Đại sư cảnh, thực lực mạnh mẽ khó tin.