Chương 18: Tiệc tối (2)

Nghe hắn nói lòng cô có chút nhẹ nhàng, liền lại nghe Giang Tử Kiêu nói: “Anh vận dụng lực lượng trong bóng tối bồi dưỡng An gia, không sao cả, đây vốn chính là quy tắc trò chơi, nhưng là anh không thể cho phép một ngày nào đó An gia sẽ dẫm đến trên đầu Giang gia. Giang gia đã ở đây từ lâu đời, cũng vì thành phố này trả giá quá nhiều, cứ như vậy tùy ý mà bị đẩy xuống, ba anh không đồng ý, anh sẽ càng không.”

“Nếu như anh cảm thấy anh ta lợi hại như vậy, thì làm giống như An gia đi đấu giá có thể xong rồi a!” Giang Vãn không thể tiếp thu, “Chuyện này cùng với em có quan hệ gì ?”

Giang Tử Kiêu ngước mắt, đôi mắt đen nhánh bình tĩnh mà lạnh băng: “Yêu cầu của chúng ta chính là tuyệt đối, trăm vạn không thể sai xót.”

“A, anh cùng đại bá xem trọng em như vậy. Nhưng trong mắt anh ta, em so ra vẫn kém với những cái đó tiền.”

Giang Vãn nói xong liền thẳng tay kéo ra cửa xe rời đi. Những gì Giang Tử Kiêu nói quá lớn, cũng cách cô quá xa, cô không nghĩ hiểu, càng không muốn hiểu.

Thứ cô muốn không nhiều lắm, chỉ mong muốn xoay chuyển kết cục kiếp trước, sau đó sống một đời giản không phân tranh.

Cũng may mấy ngày sau đó, Giang Tử Kiêu không đến tìm cô, chỉ là không biết hắn cùng Trì Trì nói ra cái gì, làm mỗi lẫn Trì Trì thấy cô, đều một bộ dáng áy náy muốn nói lại thôi.

Ngày mai là 17 tháng 10, đêm nay có buổi diễn tập cho tiệc tối ngày kỷ niệm thành lập trường.

Vì chiếu cố cho học sinh cao tam đang thời điểm cuối cấp áp lực học tập, thầy cô đem toàn bộ hoạt động giao cho cao nhất cao nhị, ngoài ra, còn có các học tỷ học trưởng ở Giang đại đối diện đến hỗ trợ.

Giang Vãn đương nhiên sẽ đến xem tình hình, hoàn toàn là bởi vì không yên tâm cho Trì Trì.

Tiểu nha đầu kia, đã chịu chi tiền, còn bị kéo tới làm cu li, người xấu người tốt còn không biệt a, cô thay đổi thành giám chế, cùng thầy cô giáo trong trường đến giám thị.

Giang Vãn cầm quyển sách ngồi phía sau khán đài, kiếp trước chết quá thảm, cô muốn tham khảo một số thành phố khác tìm đường lui cho mình, cần phải trả giá toàn bộ tinh lực.

“Giang Vãn?”

Giang Vãn theo tiếng gọi ngước mắt, người tới thế nhưng là em gái An Vân Hân, An Vân Noãn, mà nữ sinh ngây ngô bên người cô ta…

Giang Vãn đột nhiên nắm chặt quyển sách trong tay, không rõ ngọn nguồn khẩn trương kinh sợ.

Gặp phải nữ chính, không phải tình huống gặp mặt này sẽ xuất hiện khi cô học đại học sao? Vì cái gì sớm như vậy đã phát sinh?

Ánh mắt An Vân Noãn xẹt qua quyển sách trong tay cô, cười nhạo nói: “Giang gia đại tiểu thư muốn vào Giang đại còn không phải dễ như trở bàn tay, có cần thiết giả dạng bộ dáng tri thức như vậy sao?”

Giang Vãn thu hồi ánh mắt nhìn chằm chằm nữ chủ, khép lại sách điềm đạm nói: “Tôi ngồi ở đây nhàm chán.”

Đối với An Vân Noãn, Giang Vãn vẫn là có chút hiểu biết, không xấu, nhưng tật xấu của thiên kim tiểu thư lại không kém, còn có chút ngu ngốc, đã không quen nhìn gia thế so với cô tốt, càng không quen nhìn gia thế so cô kém, lại một mình đối với xuất thân cửa nữ chủ có hảo cảm, trừ bỏ chịu sự ảnh hưởng của nam nữ chủ, Giang Vãn thật sự không tìm thấy lý do hợp lí hợp tình để giải thích.

“Tiền của Giang Trì Trì có phải hay từ chỗ anh họ cô lấy đến?” An Vân Noãn ra tiếng chất vấn.

Giang Vãn nhìn về phía sân khấu: “Không phải.”

An Vân Noãn tức khắc không vui: “Tôi và cô đang nói chuyện, cô lại nhìn đi chỗ nào? Như vậy là không lễ phép! Hôm nay cô cần phải nói rõ ràng tiền kia từ đâu ra, nếu không…”

“Nếu không như thế nào?” Giang Vãn tầm mắt rơi xuống trên người An Vân Noãn, lạnh giọng hỏi lại.

An Vân Noãn tức điên, vị kia bên canh cô ta vội lôi kéo, tiến lên ôn thanh nói: “Học tỷ, chuyện là như thế này. Hiện tại thầy giáo bảo chúng ta cung cấp tên công ty tài trợ, Vân Noãn tỷ có hỏi Trì Trì, nhưng Trì Trì cự tuyệt trả lời, vì vậy chúng ta mới không thể không tới quấy rầy cô. Bởi vì vừa lúc là 90 năm ngày kỷ niệm thành lập trường, các thầy cô còn liên hệ đài truyền hình địa phương, cùng với một số học tỷ học trưởng ưu tú đã tốt nghiệp, nếu tiền là từ Giang gia tài trợ , kia…”

“Là Lục giáo sư ở tọa đàm lần trước tài trợ.” Giang Vãn không muốn nhiều lời, lại mở sách ra xem.

An Vân Noãn căn bản không cho cô cơ hội này: “Sao có thể? Thầy ấy không duyên không cớ cho cô tiền làm cái gì?”

Giang Vãn kinh ngạc nhìn An Vân Noãn kích động vượt mức bình thường, vừa ngẩng đầu, liền thấy trong mắt cô ta toát ra ghen ghét cùng không tin.

“Cô không biết sao? Anh ta là tân tiểu cữu cữu của tôi nha.”

“Thầy, thầy ấy là em trai mẹ kế cô?” An Vân Noãn kinh ngạc mà trợn to hai mắt, những cảm xúc ban nãy nháy mắt bị vui mừng thay thế, “Dịp đó anh trai mang tôi đi du lịch, vừa lúc bỏ lỡ hôn lễ. Thầy giống như không thường ở Giang đại…Đêm mai thầy sẽ đến sao?”

Lời của tác giả: Các bạn có muốn cho Giáo sư Lục chương sau ăn thịt không?

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~