Chương 83: Ma pháp trận Dịch Chuyển

“Đinh!”.

“Kí chú thăng cấp 42!”.

“Hô…”.

Diệp Thiên thở ra một hơi đứng dậy từ giường.

“Haiz… tốc độ tu luyện ngày càng chậm”.

Diệp Thiên cảm nhận sức mạnh của mình thở dài.

Nếu có người nghe hắn nói thế sợ là sẽ chém hắn thành muôn mảnh.

Hắn từ một người bình thường đến hiện tại chỉ 3-4 thàng lại có thể tu luyện đến cấp 42, tốc độ như lôi đình đánh ngang mà còn chê chậm thì không biết thế nào mới gọi là nhanh.

“Còn một hộp quà chưa mở, mở thừ một chút thay đổi tâm trạng xem”.

Diệp Thiên mở Túi đồ nhìn trong góc có hộp quà thì nhớ ra.

Không đợi nữa hắn lập tức dùng hộp quà.

“Đinh!”.

“Kí chủ nhận được Ma pháp trận Dịch Chuyển!”.

- Ma pháp trận Dịch Chuyển (Cố định): có thể dịch chuyển qua lại giữa hai ma pháp trận. Mỗi lần dùng tối đa 5 người.

“Haha… đang buồn ngủ thì có người đưa gối”.

Diệp Thiên cầm quyển trục trên tay cười cười.

Hắn đang sầu não vì tốc độ tu luyện chậm, hiện tại có thứ này hắn có thể dịch chuyển đi lại giữa nơi này và Vạn Thú sơn mạch để chém giết huyền thú tăng lên tốc độ tu luyện.

Mặc dù chém giết huyền thú ở đẳng cấp ngang với hắn kinh nghiệm không quá nhiều nhưng tích tiểu thành đại, Vạn thú sơn mạch nhiều nhất chính là huyền thú nên hắn có thể tích cực thu thập EXP.

Ngoài đó ra sau khi giết huyền thú còn được thưởng Linh tệ, thi thể của huyền thú cũng là của hắn, cơ thể huyền thú mỗi nơi đều có tác dụng, có thể xem như một cách cung cấp nguyên liệu cho Thượng Vân lâu.

Huyền đan của huyền thú hệ lửa đối với hắn có tác dụng rất lớn, Kim Viêm chi hỏa đến hiện tại vẫn chưa thể thuế hóa một lần nào, nếu thuế biến rồi thì hỏa lực càng tăng cao càng có lợi cho hắn luyện thể.

Bên trong Vạn Thú sơn mạch thiên tài địa bảo thì càng là ngập tràng, nếu có thể tìm đến vài thứ có tác dụng tăng chiến lực cho hắn thì không thể tốt hơn.

“Xoạt… định”.

Diệp Thiên không chừng chừ mở quyển trục ra, bên trên có hai vòng ma pháp bị phong ấn vào, hắn để tay lên quát khẽ một tiếng.

Một vòng ma pháp màu xanh lam từ trang giấy bay ra trôi nổi trên không trung, dần dần hạ xuống giữa căn phòng của hắn rồi in dấu lên sàn nhà, ánh sáng từ ma pháp trận biến mất mọi thứ trở lại bình thường.

“Xong một cái, hiện tại chỉ cần chọn nơi đặt cái thứ hai là có thể dùng”.

Diệp Thiên cười hài lòng.

Đã quyết định việc cần làm, Diệp Thiên không do dự đi ra ngoài lấy ra sợi dây chuyền đeo lên cổ phi người rời đi.

Mặc dù bay nhưng cũng phải mất không ít thời gian Diệp Thiên mới đến được khu vực của huyền thú tu vi Huyền Quang cảnh.

Huyền thú Huyền đan cảnh đã không còn một chút uy hiếp gì đến hắn rồi, có chém giết cũng không thể tăng lên kinh nghiệm chiến đấu.

Nên hắn bắt đầu ở lãnh địa huyền thú có tu vi Huyền quang cảnh, nếu chạy thêm sâu vào trong sẽ là nơi của huyền thú Huyền Ấn cảnh, huyền thú ở cấp bậc đó thì phải do chân thân Diệp Thiên ra mặt còn phân thân thì khó mà ăn lại nếu huyền thú ở Huyền Ấn cảnh tầng cao vì phân thân sức phòng thủ quá yếu chỉ một lần trúng chiêu là biến mất ngay.

Đã vào khu vực này Diệp Thiên đáp xuống cẩn thận đi trên đất, tiêu hao thêm một chút thời gian hắn rốt cuộc tìm được một hang động nhỏ phía sau một con thác.

“Xoạt… định”.

Diệp Thiên nhanh chóng lấy ra quyển trục cố định ma pháp trận ở giữa hang.

Ma pháp trận chỉ hoạt động lúc sử dụng còn bình thường thì không khác gì một đạo hoa văn nên Diệp Thiên không cần làm gì để che giấu cả.

“Bụt…Bụt…”.

Làm xong ma pháp trận, Diệp Thiên phân thân ra 12 cái phân thân.

“Thu thập tài nguyên vào đây”.

Diệp Thiên lấy ra vài chiếc Trữ giới vật đưa cho 4 cái phân thân sau đỏ để 4 cái phân thân này chia làm 4 tổ bắt đầu càng quét xung quanh.

Còn bản thân Diệp Thiên thì đi đến ma pháp trận.

“Khởi”.

Khẽ quát một tiếng, ma pháp trận sáng lên ánh sáng dịu nhẹ, Diệp Thiên bước vào bên trong, chỉ trong nháy mắt thân hình Diệp Thiên biến mất trong ánh sáng.

“Ừm… tốt”.

Mở mắt ra Diệp Thiên đã trở về phòng của mình, hắn hài lòng với kết quả rồi đi đến nhà tắm bắt đầu luyện thể.

“Cốc cốc…”.

Chưa kịp bước ra khỏi phòng Diệp Thiên nghe thấy tiếng gõ cửa.

“Người đến có chuyện gì?”.

Diệp Thiên mở cửa hỏi Vân Phong đứng phía sau cánh cửa.

“Phụ hoàng nói 3 ngày nữa sẽ tổ chức sinh nhật cho hoàng muội ở hoàng cung, đến lúc đó mời ngươi đến tham dự”.

Vân Phong cười nói.

“Oh…Hình như hơi sớm thì phải?”.

Diệp Thiên ngẩm nghĩ nhớ đến sinh nhật của Vân Ngọc còn một thàng mới đến làm sao lại tổ chức sớm như thế.

“Thì lần trước ngươi nhắc nhở trước khi hoàng muội ta đột phá Huyền đan cảnh thì sẽ có dị biến cần chú ý, dị biến thế nào hiện tại vẫn chưa biết, tu vi của hoàng muội sớm muộn gì cũng bị người biết nên tranh thủ lúc chưa có chuyện gì xảy ra chúng ta ra bài bất ngờ, vừa để thị uy vừa tránh sau này bọn họ nhân dịp thế này mà giở trò”.

Vân Phong giải thích.

“Ừm… có lý, vậy đến lúc đó ta sẽ đến”.

Diệp Thiên suy nghĩ thấy đúng, gật đầu nói.

Ngũ Hành Tuyệt thể lúc kích hoạt sẽ xảy ra dị biến, còn thế nào thì hắn cũng chỉ đọc qua mô tả trong cổ mộ của người trước chứ không biết chính xác sẽ thế nào.

Nếu Vân Ngọc lúc kích hoạt thể chất bị người biết rồi sau đó làm sinh nhật không phải là cho người ta cơ hội ám sát nàng sao.

Hiện tại làm sớm sẽ làm người khác hiểu lầm là tranh thủ trước khi bệnh tình nàng phát tác làm một cái sinh nhật cuối cùng như vậy người khác lúc đến có biết tình hình hiện tại của nàng đi nữa cũng đã mất cơ hội.

Vân gia có thể nghĩ cẩn thận như vậy cũng đỡ cho hắn, việc cần làm hiện tại là tìm quà cho nàng, dù sao cũng là sinh nhật của đồ đệ đầu tiên của hắn, không thể mất mặt được.