"Thế nào?".
Bay theo phía sau Dương Thiên cùng Liễu Mộc, Bạch Linh quay đầu hỏi Trúc Ly.
"Hắn là người đến xem đấu giá Dưỡng Nhan đan lần thứ nhất do hắn dùng phòng Địa cấp nên không thể sai".
Trúc Ly khẳng định nói.
"Vậy Dưỡng Nhan đan không phải hắn luyện thì cũng là của sư phụ hắn".
Bạch Linh nhớ lại lúc nói chuyện với Diệp Thiên thì có nghe hắn nói hắn có sư phụ, tài nghệ cũng từ đó mà ra.
"Nếu của sư phụ hắn thì người đó chắc chắc là một vị luyện đan sư tài nghệ thâm sâu, nếu do hắn luyện ra thì người này có thể nói là thiên tài khó có cho dù ở Trung Châu đi nữa muốn kiếm một người ở tuổi này song tu hai loại nghề nghiệp, một cái ít nhất Tam giai, một cái Ngũ giai thì chỉ có những thế lực lớn mới lấy ra được".
Trúc Ly nói.
"Không những thế, lúc nãy ta có thăm dò hắn một chút nhưng chỉ cảm nhận được sự mờ mịt, cơ bản không dò ra cái gì, trên người hắn hẳn là có bảo bối che giấu khí tức phẩm giai không thấp, thân phận sợ là không tầm thường".
Nàng là một Đan Linh cảnh cường giả, có thể qua mặt nàng thì không phải phàm vật.
"Thật là thú vị, chỉ một cái vương quốc nhỏ nhỏi lại có thể một lúc nhô lên hai tên kì tài".
Bạch Linh khẽ cười nói.
“Mà Trúc lão à, ngươi có thấy họ của hai người họ đều là họ Diệp hay không?”.
“Thiên hạ to lớn trùng tên trùng họ chỉ là chuyện thường, nếu có quan hệ thật thì ta nghĩ hai người là huynh đệ thì rất hợp lý”.
Trúc Ly nói, nàng thử so sánh dung mạo của Diệp Thiên cùng biến thân của hắn thì cảm thấy có vài nết tương đồng.
Hai người họ không hề nghĩ đến tất cả đều là một mình Diệp Thiên vì hai người nghĩ Diệp Thiên chỉ là một đứa bé cho dù thiên phú tốt đến đâu cũng không thể cư xử như một người trưởng thành được.
“Xem ra sau khi về phải để người chú ý đến 2 tên này, cả Vân gia cùng Dương gia cũng phải giúp đỡ một hai”.
Bạch Linh nói.
“Oh… tiểu thư muốn nâng đỡ Vân gia cùng Dương gia?”.
Trúc Lý quay đầu sang hỏi.
“Ta muốn nhìn xem hai gia tộc này có gì kì lạ lại có thể khiến 2 tên kia đồng ý cùng một chiến tuyết dù biết hai gia tộc này có thể sẽ bị diệt trong nay mai”.
Bạch Linh híp mắt nói.
“Đúng là rất thú vị, lão bà ta cũng thật tò mò”.
Trúc Ly cười đáp.
“Đan Linh cảnh quả nhiên không tầm thường”.
Diệp Thiên nhìn hướng 4 người Liễu Mộc rời đi thở dài.
“May mà skill biến thân này cũng không phải tầm thường nếu không thì thật rắc rối”.
Skill biến thân này nếu không phải có gì đặc thù thì không thể xem xét được chân thân của hắn, bình thường cho dù muốn dò xét thì cũng có thể tay không ra về.
“Ít nhất có thế xác nhận cảm giác ngày trước của ta là do lão bà Trúc Ly kia”.
Diệp Thiên lẩm bẩm.
Lúc nãy Trúc Ly thăm dò hắn thì hắn lập tức cảm nhận được cảm giác quen thuộc, cảm giác đó xuất hiện lúc hắn chiến đấu cùng Lý Thông.
Lúc chiến đấu với Lý Thông hắn luôn có cảm giác có người nào đó trong bóng tối quan sát hắn, hiện tại có thể xác nhận là Trúc Ly, người của Thiên Nguyệt các.
“Haiz… vẫn là tu vi không đủ, người ta theo dõi cũng chỉ mơ hồ cảm giác được”.
Diệp Thiên thở dài.
“Vẫn là chăm chỉ tu luyện thôi”.
Hắn lẩm bẩm rồi thả bước thong dong đi trở vào nhà.
…
Thượng Vân lâu sau khi khai trương mỗi ngày khách đến khách đi đếm không hết, ngay cả người của nơi khách cũng nghe tiếng mà tìm đến, mỗi ngày dù đã chia phần ra nhưng Diệp Thiên vẫn kiếm được một hai trăm vạn huyền thạch.
Hắn dùng huyền thạch để tăng tốc độ tu luyện, đồng thời mua đồ dự trữ trong Thương Thành cho Thượng Vân lâu.
Đây chỉ mới là bắt đầu, hiện tại chỉ mới khai trương nên mọi thứ đều rẻ hơn giá chuẩn, còn nhiều nơi chưa cho thuê, đấu trường thú cùng trường đua cũng chưa mở.
Đến sau này chỉ một đấu trường thú thôi cũng đủ so ngang với thu nhập hiện tại.
12 đảo bay hiện tại đã có vài đảo có chủ, là Diệp Thiên, Thiên Nguyệt các, Đan các, Linh khí các, Trận pháp sư công hội, Vân gia cùng Dương gia.
Những đảo còn lại vẫn còn đang bị nhiều gia tộc tranh giá thuê, mỗi đảo không chỉ cảnh đẹp mà huyền khí còn đậm đặc hơn mấy lần chỉ việc thả vài tên thiên phú không tồi trong gia tộc vào tu luyện thôi đã là một thu hoạch không nhỏ rồi, nếu có thể từ nhỏ ở lâu sau này căn cơ cũng tốt hơn người thường.
Chính vì những thứ này mà các đại gia tộc trong ngoài vương thành đều tranh nhau đến đổ máu vì để có thể thuê đảo bay một thời gian dài.
Trong lúc vương thành dao động vì Thượng Vân lâu thì bên trong Lý gia, một phòng lớn với một cái bàn tròn xung quanh ngồi hơn mười người.
“Hiện tại Thượng Vân lâu làm ăn tiền lời ngày càng nhiều đã sắp vượt qua cả Đông khu cùng Nam khu”.
“Không chỉ thế, Thiên Nguyệt các cùng Trận pháp sư công hội có dấu hiệu ẩn hiện hỗ trợ cho Vân gia cùng Dương gia”.
“Tình hình càng ngày càng lệch khỏi kế hoạch của chúng ta”.
Trên bàn không ngừng có tiếng bàn tán.
Tất cả người ở đây đều là người của Lý gia cùng Thạch gia.
“Ngươi thấy thế nào?”.
Trên hai chiếc ghế lớn nhất một lão nhân quay đầu hỏi người bên cạnh.
Người này là Thạch gia tộc trưởng Thạch Minh, là một vị Ngũ giai luyện đan sư, bên trong Đan các cũng có quyền hành không nhỏ.
Người kế bên hắn là Lý Thương Lý gia tộc trưởng, bề ngoài râu tóc dài nhưng vẫn còn đen hẳn là còn chưa đến tuổi.
“Nếu cứ tiếp tục như vậy sợ là Vân gia cùng Dương gia sẽ tìm được hy vọng, đó là thứ chúng ta không hề mong muốn thấy được”.
“Chính vì thế kế hoạch không thể chờ thêm, để người đến Vạn Thú tông thông báo cho con trai ta phải thực hiện kế hoạch nhanh nhất có thể”.
Lý Thương ánh mắt sát lạnh nói.
“Đồng ý”.
Tất cả người có mặt ở đây đều ra dấu tán thành.