Chương 4: Ca thật sự không phải loại người như vậy.

Mặc dù uống xong đầu sẽ trọc, nhưng sẽ có lực lượng rất mạnh!

Còn có thể thuận đường kiếm giá trị oán hận!

Rất tốt!

Sau khi hạ quyết tâm, Giang Nam nằm ở trên giường, móc ra điện thoại của mình.

Chuẩn bị chơi điện thoại một lát liền đi ngủ.

Kết quả là tiến vào nhóm chát của lớp Linh Võ.

Cả nhóm đang trò chuyện sôi nổi.

"Này! Các huynh đệ tỷ muội, các ngươi đã xem video gã đầu trọc đánh sinh viên trường đại học Linh Võ ở chợ đêm Giang Thành chưa? Nó đã có hơn 400.000 lượt xem!"

"Tình huống như thế nào? Đăng lên cho ta xem với!"

Kết quả chỉ chốc lát liền có người đăng một đoạn video ngắn lên.

Trong video, một gã đầu trọc người mặc áo ngắn tay Hellokitty cưỡi ở trên người Vương Lâm.

Dùng bàn nhỏ điên cuồng đập!

"Con mẹ nó! Gã đầu trọc này hung dữ quá vậy?"

"Người kia cũng quá thảm rồi! Cách màn hình cũng đều cảm thấy đau!"

"Người bị đánh kia nếu ta không nhìn lầm hẳn là một vị Linh Võ Giả cấp Thanh Đồng hệ lực lượng đúng không?"

"Gã đầu trọc trông không lớn lắm, có thực lực nghiền ép người kia, vậy mà đi bày hàng vỉa hè?"

"Cao thủ tại dân gian!"

Giang Nam cách màn hình cười trộm, không nghĩ tới lại được người vỗ mông ngựa.

"Ta nói này, làm sao nhìn gã đầu trọc này lại hơi giống Giang Nam của lớp chúng ta?"

"Là hắn? Ngươi có thể kéo đến được sao, yếu thành cái dạng kia, còn có thể ngược đãi giác tỉnh giả cấp Thanh Đồng hệ lực lượng?"

"Đúng thế, 3 năm mới đạt dến Hắc Thiết ba sao! Uổng công mỗi tháng phát Linh Châu cho hắn! Còn hệ không gian, Cút!"

"Sau khi thi tháng ngày mai, cũng không còn là bạn học cùng lớp nữa rồi!"

"Đúng thế!"

Nhìn lời nói của các bạn trong nhóm, Giang Nam không nói chuyện, chỉ là nở nụ cười lạnh lùng.

Ngày mai? Giang Nam ta cũng không có dự định rời đi!

Hãy chờ đợi tròng mắt rơi xuống đi!

"Chờ một chút, người đứng đằng sau người bị đánh kia không phải là Lý Mộ Ngôn lớp chúng ta sao?"

"Mẹ nó? Thật đúng là nàng!"

"Ta còn nghe nói nàng có bạn trai học ở đại học Linh Võ!"

"@Lý Mộ Ngôn, tình huống gì vậy Ngôn muội muội?"

"@Lý Mộ Ngôn, làm sao lại đánh nhau? Nói một chút đi?"

"@Lý Mộ Ngôn, đối tượng của ngươi không có chuyện gì chứ!"

[Giá trị oán hận đến từ Lý Mộ Ngôn + 555]

Hệ thống điên cuồng đổi mới giá trị oán hận của Lý Mộ Ngôn.

Trong bụng Giang Nam nở hoa! Lập tức cảm thấy đám bạn học này của mình thật là đáng yêu, hiển nhiên cô nàng này cũng đang xem nhóm chat!

Nàng có thể không tức giận sao? Bây giờ còn đang bồi tiếp Vương Lâm khâu vết thương ở trong bệnh viện

Thế là Giang Nam cũng gửi một tin nhắn.

Nam thần: "@Lý Mộ Ngôn, WIFI ở bệnh viện có phải rất nhanh hay không? Thật hâm mộ các ngươi có thể dùng chùa WIFI! Dung lượng của ta cũng đã sắp hết."

[Giá trị oán hận đến từ Lý Mộ Ngôn + 999]

Lão nương đó là đi dùng WIFI chùa sao?

Ngươi còn có thể lại đê tiện hơn một chút không?

Ai là thủ phạm trong lòng còn không tự biết sao!

Từ đầu đến cuối, nàng cũng không nói chuyện, chỉ là hệ thống vẫn một mực đổi mới giá trị oán hận.

Thẳng đến trước khi Giang Nam ngủ vẫn còn đang đổi mới.

Nữ nhân thù dai thật…chậc chậc chậc.

Ngày hôm sau, Giang Nam tâm trạng thật tốt vừa ra cửa liền con gái chủ nhà, đang đeo cặp sách chuẩn bị đi đến trường.

"Vũ Tình tiểu muội, hôm qua ta…"

Chu Vũ Tình nhìn thoáng qua Giang Nam, khuôn mặt lại đỏ lên, e thẹn nói: "Giang Nam ca ca, buổi tối nên nghỉ ngơi sớm và chú ý thân thể nhiều hơn!"

Nói xong liền mang theo bím tóc đuôi ngựa chạy ra ngoài, rất là nhanh.

Giang Nam khóc không ra nước mắt: "Ta đây xem như không nói được sao?"

Em gái à, ngươi hãy nghe ca nói!

Ca thật sự không phải loại người như vậy.

Ca chỉ là kiểm tra thân thể, thật sự không có làm loại sự tình kia?

Giang Nam đội mũ lưỡi trai che khuất đầu trọc cưỡi xe đạp, ở dưới nhạc đệm "leng keng leng keng". Một đường đi tới trường học.

Thi tháng đã sắp bắt đầu rồi!

Theo Giang Nam đi vào phòng học.

Phòng học vốn dĩ vì sắp đến thi tháng mà có vẻ hơi huyên náo đột nhiên an tĩnh mấy phần.

Khuôn mặt đẹp trai nhẹ nhàng khoan khoái vẫn như cũ dẫn tới sự chú ý của không ít nữ bạn học.

Nhưng nhớ tới sau khi thi tháng, Giang Nam liền không phải bạn học của mình.

Còn có một chút hơi mất mác.

Giang Nam phối hợp đi đến bên chỗ cửa sổ ngồi xuống, tiếng nghị luận của các bạn học náo nhiệt lên một lần nữa.

"Đại nam thần của ta làm sao lại đội mũ? Đây là muốn làm gì?"

"Đoán chừng là biết mình sắp bị đá ra, không có mặt mũi nhìn người? Ha ha!"

Giang Nam phối hợp nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ.

Ba năm trước đây, danh xưng nam thần vang vọng toàn bộ Giang Thành!

Bây giờ hai chữ nam thần đã là một trò cười.

Hôm nay, có lẽ mọi thứ sẽ khác!

Đúng lúc này, lớp trưởng Lý Hưởng đi đến trước mặt Giang Nam.

"Giang Nam, ngươi cũng không cần nhụt chí, bị đá liền bị đá!"

"Linh Võ Giả có lẽ không thích hợp với ngươi, nhưng dị năng hệ không gian cua ngươi vẫn có tác dụng! Ít nhất có thể mở ra dị độ không gian để chứa đồ vật!"

"Cha ta là mở công ty hậu cần, sau khi ngươi tốt nghiệp, ngươi có thể làm việc tại công ty của bố ta!"

"Một tháng 3 vạn, còn có thể cung cấp Linh Châu cho ngươi tu luyện, thấy thế nào?"

Lời nói của Lý Hưởng hấp dẫn sự chú ý của không ít bạn học.

"Con mẹ nó? 3 vạn? Trả quá nhiều rồi? Ba ngàn thì không sai biệt lắm! Ha ha!"

"Không hổ là Hưởng ca của ta, lớp trưởng này làm không có tệ!"

Giang Nam liếc mắt nhìn Lý Hưởng, cười xán lạn nói: "Ngươi đây là muốn ta đi làm chuyển phát nhanh?"

Lời này vừa nói ra, toàn bộ bạn học cười vang, Lý Hưởng cười nhún vai.

"Ha ha, Linh Võ Giả hệ không gian đi làm chuyển phát nhanh, rất phù hợp chuyên ngành nha!"