Chương 3: Hiểu lầm

Các tỉnh, thành phố lớn trên cả nước thành lập đại học Linh Võ, đồng thời tách các lớp Linh Võ chính là một trong những chính sách.

Giang Nam may mắn trở thành giác tỉnh giả, hơn nữa còn là dị năng hệ không gian hiếm thấy nhất.

Nhưng lại cho hắn thiên phú rác rưởi nhất.

Đó là lý do tại sao một con ô long lớn như vậy đã được tạo ra!

Vốn dĩ Giang Nam suy nghĩ bị đá ra ngoài thì cũng liền bị đá, làm người bình thường cũng rất tốt.

Có tay có chân, cho dù là trẻ mồ côi, tự nuôi sống mình cũng không thành vấn đề.

Nhưng "Hệ Thống Hàng Vỉa Hè Mạnh Nhất" tình cờ lấy được này lại làm cho tâm tư của Giang Nam hoạt động.

"Cái gì Tẩy Tủy Linh Quả kia, hi vọng thật sự hữu dụng!"

Giang Nam nghĩ đến đây, chỉ cảm thấy trên đầu mát lạnh…

Con mẹ nó, đều quên mất bản thân bị trọc!

Cái bình thuốc nhảm nhí đó thật quá hố.

"Hệ thống, tại sao trong phần giới thiệu của ngươi chỉ giới thiệu tác dụng? Không giới thiệu tác dụng phụ?"

"Ngươi đừng có bẫy người như vậy chứ?"

[Không cần để ý những chi tiết này!]

Giang Nam: "What the fuck?"

Dựa theo loại tiểu tính này của hệ thống, Tẩy Tủy Linh Quả kia sẽ không có tác dụng phụ gì đó chứ…

Nghĩ nhiều như vậy làm gì? Về nhà thử liền biết!

Đạp xe hơn nửa tiếng đồng hồ, đi đến một con hẻm nhỏ ở ngoại ô Giang Thành.

Đầu hẻm có một quán thịt nướng, kinh doanh phát đạt, có không ít thực khách, bụng của Giang Nam kêu òng ọc.

Bà dì bưng đĩa lên chào hỏi: "Tiểu Nam, mới dọn hàng à? Đói bụng không! Đến đây, dì Chu xào cho một đĩa mì xào!"

Giang Nam cười nói: "Không cần đâu Chu di, ta ăn bên ngoài rồi, trả cho dì tiền thuê nhà tháng này 2500 đồng, thật xin lỗi, khất nhiều ngày như vậy!"

Chu di nhận tiền thuê nhà: "Ôi choa, một mình ngươi cũng không dễ dàng, vừa đi học còn vừa bán hàng."

"Làm sao còn cạo trọc đầu?"

Giang Nam: " "

"Hắc hắc, đây không phải là muốn mùa hè mát mẻ hơn sao."

"Được, trông khá tuyệt đấy!"

Lại khách sáo hai câu, Giang Nam liền vội vàng về nhà, hắn muốn thử một chút Tẩy Tủy Linh Quả kia đến cùng có thực sự có hiệu quả hay không!

Suốt quãng đường trở về ổ nhỏ của mình, hắn khoá chiếc xe đạp vào bên trên cây hoè già.

Căn nhà cho thuê 25 mét vuông tuy không lớn nhưng được Giang Nam thu dọn rất gọn gàng.

Ngoài ra còn có rất nhiều hàng vỉa hè chất đống dưới gầm giường.

Giang Nam không thèm đếm xỉa đến cái bụng đói cồn cào của mình, đóng rèm cửa lại, trong lòng suy nghĩ một chút, Tẩy Tủy Linh Quả liền rơi vào trong tay.

Nhìn Tẩy Tủy Linh Quả giống như quả mận chín đỏ mọng trong tay, Giang Nam nuốt nước bọt.

"Sợ cái gì! Cũng không có gì để mất!"

Trong khi nói chuyện liền nuốt Tẩy Tủy Linh Quả vào!

Tẩy Tủy Linh Quả tan chảy ở trong miệng…

Sau đó cứ như vậy không còn!

Không còn!

Tẩy tinh phạt tủy đã nói đâu?

Coi như ăn một quả mận cũng có thể cảm nhận được vị hơi ngọt, phải không?

Kết quả sau năm phút đồng hồ, Giang Nam đột nhiên cảm giác được linh khí càng ngày càng rõ ràng, điên cuồng tụ tập về phía thân thể của mình.

Trong nháy mắt tu vi liền bị tăng vọt tới Hắc Thiết bảy sao!

Giang Nam có thể cảm giác được, thiên phú thật sự được đề thăng!

Mặc dù không biết thiên phú tăng lên tới đẳng cấp gì, nhưng tuyệt đối sẽ không còn là cấp E.

Trong lòng không khỏi hưng phấn!

Tay cũng đều run rẩy!

Nhưng Giang Nam lấy lại tinh thần vội vàng sờ lên trên người xem có thiếu cái gì thiếu không.

Còn may là không có thiếu linh kiện gì!

Uống thuốc sinh lực lớn kết quả biến thành trọc đầu.

Có trời mới biết thứ Tẩy Tủy Linh Quả này sẽ có tác dụng phụ gì.

Giang Nam vẫn là không yên lòng, thế là bắt đầu kiểm tra cẩn thận!

Ngay vào thời điểm Giang Nam cúi đầu kiểm tra phần quan trọng nhất!

"Giang Nam ca ca, trở về muộn như vậy, nhất định là chưa ăn cơm đúng không?"

"Ta nấu mì cho ngươi rồi này!"

Cánh cửa được đẩy ra, một cô gái xinh xắn buộc tóc đuôi ngựa mặc chiếc váy hoa xinh xắn đang bưng một bát mì đứng ở cửa.

Những gì xuất hiện trong tầm nhìn là Giang Nam đang cúi đầu kiểm tra cái gì!

Cô gái há to miệng, lộ ra vẻ mặt không thể tin!

Chợt cô hiểu ra điều gì đó!

Khuôn mặt xinh xắn đỏ bừng.

"Ầm" một tiếng đóng cửa lại.

"Mì...mì ta để ở ngoài cửa cho ngươi, chờ Giang Nam ca ca xong việc lại ra lấy ăn!"

Giang Nam: "? ? ?"

Này này này!

Vì sao lại nói xong việc lại ra lấy ăn?

Có phải ngươi đã hiểu lầm gì đó?

Có phải hay không cho rằng ta đang làm chuyện kỳ quái?

Không đợi Giang Nam giải thích, tiểu cô nương đã đỏ mặt chạy ra.

Mì ăn rất ngon, nhưng hơi mặn.

Đừng hỏi tại sao, bởi vì đó là vị của nước mắt!

Chỉ có thể đợi đến khi có thời gian lại giải thích, dù sao cũng là con gái của chủ nhà, lại còn học cùng trường, cũng dễ liên hệ.

Giang Nam đã ổn định cảm xúc bắt đầu cẩn thận nghiên cứu hệ thống.

Nhìn về phía giá trị oán hận, khoảng chừng hơn 11 vạn.

Bởi vì đánh Vương Lâm ra bã, kiếm được đầy bồn đầy bát, mà Lý Mộ Ngôn cũng cung cấp không ít.

Đầy đủ để rút thưởng mười lần liên tiếp nữa!

Nếu như lại ra Tẩy Tủy Linh Quả cái gì đó, chẳng phải sẽ rất tuyệt?

[Vòng quay may mắn! Bắt đầu rút thưởng mười lần liên tiếp!]

[Cảm ơn vì đã chiếu cố!] Giải an ủi một bình thuốc sinh lực lớn!]

[Cảm ơn vì đã chiếu cố!]

Sau mười lần rút thưởng, mặt của Giang Nam đen thui!

So với than đá còn đen hơn.

Cảm ơn vì đã chiếu cố em gái ngươi? Vì sao cái tuỳ chọn cảm ơn vì đã chiếu cố này sẽ xuất hiện ở bên trên vòng quay may mắn?

Là bởi vì đầu ta trọc sao?

Trong hòm vật phẩm lại nhiều thêm mười "bình" thuốc sinh lực lớn.

Mình có thể bày quầy hàng bán thuốc sinh lực lớn luôn rồi!