"Cảm ơn tổng giám đốc Trương đã coi trọng, sau này tôi nhất định sẽ làm việc tận tụy, đến chết mới thôi!"
Trương Dịch mỉm cười, sau đó dẫn Trương Giai Giai rời khỏi trung tâm thương mại.
Hôm nay mua quá nhiều đồ, Pagani của Trương Dịch không có ghế sau, cho nên cũng không chứa hết được.
Nhưng Chương Thiên Trì lại vô cùng tinh tế, hắn đích thân lái chiếc Mercedes - Benz của mình chở đồ cho Trương Dịch.
Đường đường là tổng giám đốc Hoa Toa, hôm nay không hề để ý đến thân phận của mình, sẵn lòng phục vụ cho ông chủ như một nhân viên bình thường.
Trương Dịch lái chiếc Pagani của hắn đến khu gia viên Uẩn Tú theo địa chỉ mà Tô Minh Ngọc đã gửi.
Bởi vì nằm ở vùng tài chính trọng yếu nhất thành phố, cho nên gia viên Uẩn Tú cũng là khu chung cư cao cấp có tiếng ở Thiên Hải, có thể sống ở đây ít nhất cũng phải là nhân vật chủ chốt của một công ty, hoặc là phú nhị đại cực kỳ giàu có.
Nếu không, tiền thuê hàng tháng hàng chục nghìn ở khu phố này căn bản không phải là thứ người bình thường có thể chi trả!
Mà Trương Dịch tới đây đã trực tiếp mua cho Trương Giai Giai một căn hộ.
Vừa đến cổng khu chung cư, nữ nhân viên do Tô Minh Ngọc cử tới đã đứng chờ sẵn ở đó.
Bởi vì mỗi ngày Tô Minh Ngọc đều phải xử lý đủ thứ công việc lớn nhỏ của công ty, cho nên cô ấy không đích thân đến đây, Trương Dịch cũng không để ý. Dù sao, với mức lương hai mươi triệu một năm, hắn mời người giúp mình quản lý công ty chứ không phải thuê người hầu.
Sau này khi có thêm nhiều người dưới quyền hơn, hắn đương nhiên sẽ để người khác sắp xếp những chuyện vặt này.
“Chào tổng giám đốc Trương! Tôi là trợ lý Điền Tuệ của thư ký Tô, thư ký Tô bảo tôi đưa chìa khóa cho ngài!"
Trương Dịch vừa xuống xe, Điền Tuệ đã tươi cười tiếp đón.
Không cần nhìn thấy Trương Dịch, chỉ cần nhìn thấy chiếc Pagani độc nhất vô nhị ở Thiên Hải kia là biết là Trương Dịch đang ở đây.
Chương Thiên Trì dẫn theo vài người xách túi lớn túi nhỏ đi phía sau.
Trương Dịch gật đầu, sau đó để Điền Tuệ dẫn đường đi trước.
Là khu chung cư cao cấp nổi tiếng của thành phố Thiên Hải, hiển nhiên phải có thẻ ra vào mới có thể vào trong. Điền Tuệ dẫn đường phía trước, sau đó đưa cho Trương Dịch và Trương Giai Giai hai tấm thẻ ra vào.
Căn hộ vừa mua ở tầng 8, là một căn hướng nam đắc địa, ánh sáng rất tốt, vừa mở cửa sổ ra liền có thể nhìn thấy trung tâm tài chính Thiên Hải phồn vinh rộng lớn, bên cạnh còn là tòa nhà khổng lồ 52 tầng của tập đoàn Thịnh Thế.
Điền Tuệ dùng chìa mở khóa điện tử, còn cẩn thận nói với Trương Dịch và Trương Giai Giai: "Đây là ổ khóa điện tử công nghệ cao nhất, tổng giám đốc và tiểu thư Trương có thể nhập dấu vân tay vào đây, lần sau sẽ mở bằng cả vân tay và mật mã.”
Trương Giai Giai tò mò hỏi: "Sao lại phiền phức thế? Không phải cứ trực tiếp mở bằng vân tay là được sao?”
Trương Dịch nhìn ánh mắt ngây thơ của cô, cười nói: "Hay lắm, vậy thì lần sau người ta cứ việc đánh ngất em, trực tiếp dùng ngón tay của em ấn vào là mở khóa được rồi.”
Trương Giai Giai sợ tới mức thè lưỡi, "Vậy thì thôi!”
Đẩy cửa bước vào, khắp căn phòng 120 mét vuông đều tràn ngập ánh sáng, hơn nữa đồ dùng trong nhà cũng mới toanh. Các loại thiết bị gia dụng hiện đại đều có sẵn, ngay cả sàn nhà dưới chân cũng trơn bóng như mới, thậm chí còn có thể phản chiếu bóng người.
Điền Tuệ đứng bên cạnh nhìn Trương Dịch, cẩn thận nói: "Căn hộ vừa được mua vào buổi sáng, nội thất trong nhà đều được chúng tôi liên hệ với bên Hồng Phong gửi tới. Tổng giám đốc Trương, ngài hài lòng chứ?"
Hồng Phong là cửa hàng nội thất cao cấp nổi tiếng của thành phố Thiên Hải, ngoại trừ một số thương hiệu hàng đầu trong nước thì nội thất trong đó đều là hàng cao cấp nhập khẩu nước ngoài.
Trương Dịch liếc nhìn chiếc TV thông minh 100 inch, lại đi qua sờ thử chiếc sofa màu trắng mềm mại, lúc này mới gật đầu hài lòng.
"Không tệ, làm tốt lắm!"
Điền Tuệ lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, đối mặt với ông chủ đẹp trai này, trong lòng cô cũng có chút thấp thỏm. Suy cho cùng thì, gần vua như gần cọp! Một khi bất cẩn một chút, công việc có thể bay màu rất dễ dàng.
"Giai Giai, em thấy sao?" Trương Dịch đưa mắt nhìn em gái mình.
Lúc này Trương Giai Giai rất hưng phấn, nhưng vì bên cạnh còn có cấp dưới của anh trai, cho nên vẫn đang cố gắng kiềm chế cơn kích động này, chỉ trợn tròn mắt nhìn xung quanh, đánh giá khắp nơi.
Nghe được lời nói của Trương Dịch, cô liên tục gật đầu, "Rất tuyệt! Em thích lắm!”
Làm anh trai có ai lại không hiểu em gái mình chứ?
Trương Dịch nhìn ra trong lòng Trương Giai Giai đang nghĩ gì, thế là khẽ mỉm cười, nói với Điền Tuệ: "Vất vả cho cô rồi, Tiểu Điền. Cô có thể về làm việc trước.”
Lại quay đầu nói với mấy người Chương Thiên Trì: "Quần áo cứ để ở phòng khách là được, mọi người cũng mau trở về đi."
Sau khi nghe Trương Dịch dặn dò, mấy người bọn họ lập tức thu dọn đồ đạc, xong xuôi liền rời khỏi căn hộ.
Bọn họ vừa mới rời đi, Trương Giai Giai đã phấn khích nhảy dựng lên.