Cho nên những chiếc xe này đáng giá bao nhiêu, hắn đại khái cũng có thể đoán được, cộng lại thế nào cũng phải bốn đến năm trăm triệu!
Nhưng với giá trị tài sản ròng của hắn hiện tại, có một gara như vậy là chuyện hết sức bình thường.
Trương Dịch đi vòng quanh gara, toàn là xe sang trọng, nhìn mà choáng váng.
Sau khi ngắm qua một lần, hắn chọn một chiếc Pagani Zonda.
Con siêu xe hàng đầu thế giới này tiêu tốn 50 triệu nhân dân tệ để chế tạo, là một trong những siêu xe đẳng cấp nhất toàn cầu hiện tại!
So với chiếc Stephen và Rolls Royce Phantom bên cạnh, Trương Dịch thích loại xe thể thao tạo hình khoa trương, tràn đầy phong cách hiện đại này hơn. Đây mới là thứ người trẻ tuổi yêu thích!
Nặc Nặc giúp Trương Dịch lấy chìa khóa xe, sau đó hắn mở cửa lên xe.
Vừa ngồi vào trong chiếc Zonda, lúc này Trương Dịch mới hiểu được vì sao lại có người sẵn sàng vung 50 triệu để mua một chiếc xe!
Cực phẩm, quả thực không có từ nào để miêu tả ngoài cực phẩm!
Hệ thống lái có thể sánh ngang với một chiếc xe đua, không gian trong xe tao nhã, còn cả dàn âm thanh trị giá ba triệu tệ. Ngồi trên xe mà thoải mái như nằm trên giường!
Trương Dịch lên xe, sau đó nhấn ga rời khỏi trang viên Hemingway, chạy về phía đại học tốt nhất thành phố Thiên Hải - đại học Hải Phong.
Chiếc xe trị giá nửa tỷ chạy bon bon trên đường phố Thiên Hải.
Trương Dịch lái chiếc xe sang trọng này, trong lòng không khỏi nổi lên chút sung sướng. Bất cứ ai có thể lái được chiếc xe này đều sẽ có một loại cảm giác hưởng thụ không thể diễn tả.
Giảm xóc và âm thanh cao cấp của chiếc xe có thể so với hệ điều hành của xe đua F1. Ngồi trên xe lại khiến cho người ta cảm giác như đi trong gió.
Càng sảng khoái hơn nữa là, bởi vì hắn đang lái chiếc Pagani Zonda huyền thoại, cho nên ngay cả vấn đề kẹt xe trên đường cũng biến mất.
Giao thông ở thành phố Thiên Hải vốn cũng không tính là quá tốt, bởi có hơn hai mười triệu người dân tụ tập trên mảnh đất nho nhỏ này.
Nhưng đi trên đường, bất cứ ai nhìn thấy xe của Trương Dịch cũng đều liều mạng tránh sang một bên!
"Trời ạ, đó... không phải đó là chiếc Pagani Zonda từng thấy trên mạng đấy sao? Nghe nói một chiếc có giá nửa tỷ lận, tránh ra mau lên! Nếu đụng phải một cú thôi cũng đủ táng gia bại sản luôn đấy!"
"Ôi trời, trước đây tôi mới chỉ thấy qua trên mạng, chưa thấy ai lái chiếc này ngoài đời bao giờ, hôm nay mới được mở rộng tầm mắt!"
Rất nhiều người vội vàng lấy điện thoại ra chụp ảnh, bởi vì cơ hội có thể nhìn thấy Pagani Zonda thật sự là quá ít, lúc này vừa hay lại có tư liệu tuyệt vời để đăng lên dòng bạn bè.
Nghe nói trên cả nước nhiều nhất cũng chỉ có năm chiếc Pagani Zonda này!
Bởi vì chiếc xe này đã còn không là xe sang theo nghĩa thông thường nữa, mà phải nói là xa xỉ của xa xỉ!
Đối với người bình thường mà nói, một chiếc xe hai ba triệu đã gọi là sang trọng.
Nhưng chỉ riêng con Pagani Zonda này giá bán đã lên tới năm mươi triệu!
Mua xe thì dễ nuôi xe mới khó, chi phí bảo trì của nó càng là một con số trên trời.
Cho nên chỉ những đại gia giàu có nhất mới mua và bảo dưỡng được.
Mà những người siêu giàu thường thường đều là người lớn tuổi, cho nên họ càng thiên vị những chiếc xe cổ như Lincoln và Rolls Royce hơn. Vì vậy trong nước, người muốn mua thì không có tiền, người già có tiền lại không thích mua.
Bởi vậy, mới tạo thành cục diện vô cùng thưa thớt của nó ở trong nước. Ngay cả trung tâm kinh tế nước Hoa Hạ như Thiên Hải, mỗi lần nó xuất hiện cũng đều thu hút rất nhiều sự chú ý!
Lúc này, Trương Dịch mới lái xe ra đường chưa được bao lâu, trên các phương tiện truyền thông xã hội lớn và nền tảng truyền hình trực tiếp đã xuất hiện tin tức về chiếc xe này.
“Chấn động! Một chiếc Pagani Zonda trị giá nửa tỷ nhân dân tệ bất ngờ xuất hiện trên Phố Vân Lộ thành phố Thiên Hải!”
"Thần hào xuất hiện, phàm nhân mau tránh ra! Chỉ một cú va chạm cũng có thể làm một gia đình trung lưu phá sản, có tàn khốc quá rồi không?"
"Giá trị nửa tỷ, gần như bằng năm năm lợi nhuận của một công ty xe hơi, chủ nhân thần bí của nó có thể là ai đây?"
Trương Dịch được hưởng thụ đãi ngộ như một vị vua, dọc đường đi bất kể là người đi đường hay xe cộ cũng đều lũ lượt tránh sang hai bên.
Ngay cả những đại gia ven đường nhìn thấy chiếc xe này cũng nhanh chóng đứng dậy, bởi vì bọn họ biết có thể lái con xe này chắc chắn là người không dễ chọc vào!
Khi đang trên đường đến đại học Hải Phong, bỗng chuông điện thoại của Trương Dịch reo lên.
Hắn nhìn thoáng qua, thì ra là Tô Minh Ngọc gọi đến.
Trương Dịch bình thản bật bluetooth của xe lên, "Alo, Minh Ngọc à.”
Giọng nói ngọt ngào thấu xương của Tô Minh Ngọc phát ra từ dàn âm thanh: "Trương Dịch, anh đi đâu rồi?”
Lúc không có những người khác trong công ty, Trương Dịch thích để cô trực tiếp gọi thẳng tên mình.
Trương Dịch cười nói: "Tôi đến đại học Hải Phong đón em gái tôi! Làm sao vậy, có chuyện gì à?”
“Đương nhiên rồi, bây giờ anh đã là tổng giám đốc của Thịnh Thế. Tôi gọi là để mời anh tới tập đoàn tiếp nhận công việc! Ngoài ra, về tình hình kinh doanh mấy năm gần đây của tập đoàn, cũng cần phải báo cáo với anh một chút.”