Chương 146: Học An Dương Vương Xây Kinh Thành (2)

Đinh Liễn có ý tưởng này vì hắn đã từng du lịch rất nhiều nơi nhưng ấn tượng nhất là bên Trung Quốc và bên Pháp. Hắn rất thích ngồi thuyền đi dạo dưới lòng sông, ngắm cảnh người qua lại hai bên rất náo nhiệt. Bên Trung Quốc thì thịnh hành việc xây khách sạn, lầu xanh và sòng bài dọc các con kênh. Nổi tiếng nhất là con kênh Đại Vận Hà do Tùy Dương Đế Dương Quảng xây dựng nối liền hai miền Nam Bắc Trung Hoa. Nơi đây dân cư san sát, buôn bán sầm uất, cảnh đèn lồng treo dày đặc hai bên vào buổi tối làm say đắm lòng người du khách bốn phương.

Bên Pháp, Kinh Đô Paris được xây dựng hai bên bờ sông Seine, vì vậy có thể thấy ở đây một số lượng lớn những cây cầu. Trong nội ô thành phố, Paris có 37 cây cầu bắc qua sông Seine, 58 cầu khác ngoài sông Seine, 148 cầu hoặc cầu vượt trên Đại lộ vành đai, 49 cầu nhỏ cho người đi bộ. Trong lịch sử, xuất hiện sớm nhất ở Paris là những cây cầu có nhà xây bên trên. Giống như cây cầu nổi tiếng của thành phố Hội An nhưng thay vì xây chùa giữa cầu thì những ngôi nhà trên cầu của người Pháp khi đó là không gian được dành cho các cối xay bột cùng những hoạt động khác.

Ở Pháp có những cây cầu rất đặc biệt. Có cây cầu hai tầng Pont de Bir-Hakeim, tầng trên dnahf cho xe đi, tầng dưới dành cho người đi bộ. Như cây cầu Pont des Arts được biết đến với tên gọi là Cầu khoá tình yêu. Nguyên nhân là do các du khách từ khắp nơi trên thế giới đã móc những chiếc khoá khắc tên đôi tình nhân vào thành cầu. Chính vì vậy, khi dạo bước qua đây du khách dễ dàng cảm nhận hơi thở tình yêu muôn màu muôn vẻ qua từng ổ khoá được mà các cặp đôi móc vào thành cầu rồi ném chìa khoá xuống lòng sông mang theo niềm hy vọng về một tình yêu trường tồn vĩnh cửu.

Việc móc ổ khóa vào thành cầu vốn không phải là truyền thống của người Pháp, song khi những chiếc khoá đầu tiên được móc vào thành cầu, ngày càng nhiều du khách làm theo khiến số khoá xuất hiện trên cầu tăng lên nhanh chóng. Đến năm 2014, người ta đã thống kê được có hơn 700.000 chiếc khoá trên cây cầu này và không ngừng tăng lên. Điều này khiến chính quyền thành phố lo ngại về việc kết cấu của chiếc cầu có thể bị phá hỏng vì sức nặng của hàng tấn khoá.

Đến khoảng giữa năm 2015, Những chiếc khóa đã bị chính thức bị dỡ bỏ để đảm bảo an toàn cho cây cầu khỏi sức nặng của những ổ khoá. Biểu tượng tình yêu của biết bao cặp đôi theo đó hoà mình xuống dòng sông Seine vẫn chảy đều lơ đãng. Dù có tiếc nuối nhưng rõ ràng việc dỡ bỏ những ổ khoá hai bên thành cầu là điều cần thiết. Và phải chăng điều này cũng minh chứng cho quan niệm “trên thế giới này đâu bao giờ có tình yêu vĩnh cửu”?

“Cây cầu đó làm bằng sắt nên sợ nặng chứ Đinh Liễn hắn làm cầu bằng đá thì chắc không sợ. Và nếu như khóa nhiều quá thì hắn có thể cho người ra gỡ bớt đem về đúc lại sung công. Dù sao cái thời đại này kim loại cũng vẫn rất quý hiếm”. Nghĩ vậy, Đinh Liễn tự sướng ha ha.

Bên cạnh chức năng giao thông, các cây cầu của Paris còn là những công trình lịch sử, kiến trúc quan trọng. Đó chính là văn hóa và hơi thở thời đại. Kiếp này, Đinh Liễn cũng muốn tạo ra cảnh quan như vậy. Hắn muốn những khách du lịch khi đến Kinh Đô Hoa Lư sẽ phải ấn tượng, yêu thích và nhớ mãi không quên. Kiến trúc, hoa văn, điêu khắc, hội họa, ẩm thực, văn hóa đậm chất Việt Nam sẽ níu hồn du khách thập phương. Phải làm cho du khách khi mới đến túi tiền đầy đủ, khi ra về một xu cũng không có. Đây mới chính là nghệ thuật móc túi cao minh.

“Không vấn đề. Bệ hạ cứ triệu tập nhân thủ lót gạch, xây tường kè, trồng cây, làm công viên. Việc xây cầu và mang cây đến để cho tộc ta làm”. Hai cụ Sơn Tinh Gật đầu

“Vâng, vấn đề sông và cầu đã xong, bây giờ là xây đường đi và các khu Phố. Mọi người nhìn đây” Đinh Liễn bắt đầu nắn lại địa hình trên sa bàn. Lấy cửa Hoàng cung làm điểm xuất phát, các con đường rộng rãi bắt đầu xuất hiện như Ô bàn cờ nối liền tất cả các khu vực. Sau đó, hắn cầm cây chỉ điểm: “Phía Bắc và Phía Đông Bắc của Hoàng Cung sẽ xây dựng khu hành chính của Kinh Đô. Các tòa nhà này là trụ sở làm việc của các Nha môn như Bộ Quốc Phòng, Bộ Tài Chính, Bộ Ngoại Giao, Bộ Y Tế…Các quan lại sẽ hàng ngày đến đây làm việc. Chỉ khi Hội triều hoặc được triệu tập mới vào trong Hoàng Cung gặp trẫm.

Khu Đất phía Đông giáp sông Sào Khê xung quanh núi Mã Yên sẽ xây dựng các căn nhà cho gia quyến quan lại ở. Khu này cũng gần chỗ đóng quân của Thiên Tử Quân nên sẽ tương đối an toàn. Khu này phải xây gấp để cho gia quyến các quan lại từ thành Ngoại trong Hoàng Cung di chuyển qua đây. Thành Ngoại trẫm làm việc khác.

Khu đất lớn Phía Đông Bắc gần chỗ ngã ba sông gọi là Gián Khẩu sẽ làm một cái cảng lớn. Chỗ này cần xây dựng nhiều kho hàng để chứa hàng hóa cho các thương nhân đến đây làm ăn thuê mướn. Chú ý là xây nền đất cao lên, tránh lúc ngập lụt cuốn trôi hết tài sản của dân.

Phía trong là các khu dân cư buôn bán. Các dãy phố để mở cửa hàng, các khu chợ bán đồ sinh hoạt hàng ngày. Chỗ kia là khu ăn uống, chỗ kia là khu nhà Nghỉ, khách sạn, chỗ kia là khu lầu xanh, sòng bạc…Tất cả các nhu cầu từ ăn, uống, ngủ, nghỉ, mua sắm, kinh doanh, vui chơi, giải trí đều phải được xây dựng. Có khu bình dân và khu sang trọng để cho phù hợp với nhu cầu từng người.

Các khu vực này là khu dân cư tập trung, trẫm gọi là Chung cư (ở tập trung) với các tòa nhà cao 9 tầng, mỗi tầng có hàng chục căn hộ, mỗi căn hộ có nhiều phòng như phòng ngủ, phòng khách, phòng ăn, phòng bếp, phòng vệ sinh…Với thiết kế như vậy sẽ chứa được rất nhiều người ở cùng một lúc. Đi cùng các khu dân cư này là học đường, y quán, công viên, quán ăn…

Tiếp tới là các nơi sinh hoạt tâm linh như chùa, đạo quan, đền, miếu cũng được xây dựng ở gần các dòng sông hoặc ngọn núi. Những chỗ này vừa là nơi thờ phụng, vừa là nơi tham quan vãng cảnh, vừa là nơi tu hành của các vị đệ tử Phật Môn, Đạo Môn và Sơn – Thủy hai tộc”. Nói tới đây, Đinh Liễn nhìn qua các vị đại sư hai nhà Phật – Đạo.

“Các con đường đi dù lớn hay nhỏ đều sẽ được đặt tên các vị thần linh hoặc các Anh linh có công lao với đất nước. Với các cây cầu, các dòng sông, các kênh rạch, các địa điểm như phố phường cũng tương tự như vậy. Điều này sẽ giúp cho hai tộc Thần Linh gặt hái hương hỏa để nhanh chóng phục hồi thần lực”. Tới đây, hai cụ Sơn – Thủy tinh cũng tươi cười gật đầu.

“Nhưng trẫm cũng nói trước, tất cả mọi thứ từ viên gạch hay hòn đá đều phải chạm khắc hoa Sen chín màu và hình ảnh Thánh Long để Trẫm thu năng lượng khí vận. Tín đồ thuộc về hai nhà Phật – Đạo, hương hỏa thuộc về hai tộc Sơn – Thủy, năng lượng Khí Vận thuộc về Trẫm, thuế má thuộc về triều đình và các gia tộc, sự giàu có thoải mái thuộc về dân chúng.

Tất cả lợi nhuận đều phân chia rõ ràng, rành mạch và theo như nhu cầu cho nên khi đất nước có biến, có kẻ thù xâm phạm lợi ích thì tất cả mọi người phải đoàn kết chống lại. Chúng ta trước thử nghiệm tại kinh thành, khi ổn định sẽ mở rộng ra khắp nơi trên cả nước, khi đó lợi nhuận thu về cũng theo cấp số nhân mà tăng lên. Chư vị thần linh và các đại sư hài lòng chứ?” Đinh Liên giọng trầm xuống hỏi.

Hai cụ Sơn Tinh và các đại sư, đạo sĩ gật đầu. Đinh liễn phân chia lợi ích rất công bằng, công chính lại hợp lý. Không có gì phải phàn nàn cả.

Đinh liễn gật đầu hài lòng. Hắn bắt đầu trở thành một vị Hoàng Đế hợp cách và muốn an ổn làm Hoàng Đế thì bắt buộc phải hành xử cho hợp chức năng, quyền hạn. Bản chất của một vị Hoàng Đế là gì? Đó chính là quyền sở hữu và quyền phân phối lợi ích. Trong một đất nước cũng như một gia đình, một xã hội luôn có nhiều phe phái, thế lực từ quản lý địa bàn, dân chúng, đất đai, vật chất đến các thế lực tâm linh, tôn giáo. Lợi ích luôn đan xen và gút mắc với nhau.

Một người làm Hoàng Đế xuất sắc là phải biết làm người Phán Xử hợp cách, phân chia quyền lực và lợi ích (quyền lợi) hài hòa và hợp lý trong từng thời điểm thì những thế lực kia mới vui vẻ phục tùng, cái ghế Hoàng đế mới an ổn vững chắc.

Nhìn trong lịch sử nhân loại, các cuộc khởi nghĩa, các cuộc nổi loạn, bạo động, các cuộc thay triều đổi đại đều có nguyên nhân chí tử là mất công bằng trong phân phối quyền lợi. Khi thì do các thế lực quý tộc cát cứ. Khi thì do các tổ chức tôn giáo, tâm linh thúc đẩy. Khi thì do các giai cấp, tầng lớp trong xã hội hậu thuẫn làm cách mạng. Khi thì do mâu thuẫn giữa các quốc gia, đế quốc hùng mạnh cũ và mới. Tất cả đều do hai chữ quyền lợi mà ra. Chế độ chính trị chủ nô - nô lệ, phong kiến quân chủ, tư bản hay xã hội đều không quan trọng bằng người hoặc chế độ phân phối quyền lợi.

Ngươi làm chủ một gia đình, chủ một gia tộc, chủ một công ty, chủ một nha môn, hay chủ một quốc gia thì ngươi phải thấu hiểu tận cùng hai chữ quyền lợi và cách phân phối chúng hay nói cách khác ngươi phải trở thành một NGƯỜI PHÁN XỬ đủ tư cách. Nếu không làm được, ngươi sẽ nhanh chóng bị lật đổ xuống đài. Đây là quy tắc ứng xử của xã hội dành cho những người trưởng thành. Kiếp trước, hắn từng làm cán bộ lớp, ra đời cũng làm quản lý cho các bộ phận, có thời gian thì kinh doanh riêng làm ông chủ, nhìn thế sự xã hội xoay vần mà ngẫm đến các quy tắc vận hành. Bao nhiêu lần vấp ngã, bao nhiêu lần bị xã hội đánh đập, cuối cùng hắn cũng ngộ ra được chân lý này.

Mọi người quay sang nhìn Đinh Liễn, các cụ Sơn – Thủy Tinh cũng nhìn hắn. “Bệ hạ, việc xây dựng Kinh Đô chúng ta hai tộc bụng làm dạ chịu, cũng tự nguyện tham gia. Bệ hạ cứ hợp tình, hợp lý mà phân phối. Xưa nay trần làm sao, âm làm vậy. Người sống thì cần cơm ăn, thần linh thì cần nhang khói, quy tắc thiên địa đã vậy, chúng ta thuận thế mà tuân theo, cũng quyết cùng bệ hạ chung một con thuyền. Bệ hạ cứ an tâm mà phân phó.

--------