Mặc dù có hiềm nghi Đinh Liễn đang lấy cớ kiếm chác chỗ tốt nhưng những lời hắn nói quả là thật sự. Nhưng nếu chờ 10 đến 20 năm nữa thì không biết sẽ có bao nhiêu thần linh sẽ không chịu nổi mà tiêu vong. Cho nên hai cụ Sơn Tinh và Thủy Tinh cũng luống cuống: "Bệ hạ, như thế này đi, nhân thủ của tộc sơn thần, thổ thần, thủy thần, long thần không nói nhiều nhưng cũng mấy ngàn. Chúng ta tuy không thể làm nhiều việc trần gian nhưng nếu có thể thì bệ hạ cứ giao phó, nhất định sẽ không chối từ"
"Tốt, nếu các cụ đã vui vẻ như vậy thì Trẫm cũng xin nhờ vả các vị. Thứ nhất là công việc vận chuyển đất đá để xây dựng cầu đường nhà cửa, nạo vét kênh mương sông ngòi giúp dân thủy lợi các cụ có làm được không? Nếu làm được thì Trẫm sẽ đặt tên cho con đường ấy, dòng sông ấy, kênh mương ấy tên của các vị. Cũng lập đền thờ và ghi chép công tích của các vị ngay tại chỗ để nhân dân biết đến mà nhang khói. Việc này vừa trọn tình với đất nước và nhân dân lại có lợi ích cá nhân. Các cụ thấy thế nào?" Đinh Liễn dụ dỗ
Hai cụ Sơn Tinh, Thủy Tinh mắt sáng lên "Chúng ta đồng ý, việc gì chứ việc này nằm trong bổn phận và khả năng của chúng ta. Nhưng ta cũng nói trước, chúng ta chỉ có thể dùng pháp thuật dời núi, đất đá, tạo hình thành những vật mà ngươi yêu cầu nhưng không thể tự động biến hóa ra được. Chúng ta biến hóa ra chỉ là tạm thời do tác dụng của pháp lực nhưng không thể giữ nguyên hình dạng đó mãi, khi pháp lực tan hết thì vật biến hóa cũng sẽ biến mất. Nhưng nếu chỉ vận chuyển, gọt đẽo đất đá đã có sẵn thì dư sức.
Thứ hai, chúng ta vì là thần linh, bản thể không thể di chuyển, chân linh lại mang thuộc tính âm nhiều hơn nên chỉ có thể làm lúc đêm tối, trời mát và có dùng pháp thuật để gây mê ngủ cho người phàm. Chuyện ban ngày phải giải thích thế nào cho dân chúng bệ hạ phải phụ trách. Hai tộc của chúng ta quyết định nhận thầu việc xây dựng đường xá, nhà cửa, kênh mương thủy lợi. Thế còn việc thứ hai?"
Đinh Liễn hiểu rồi. Cùng là năng lực điều khiển đất đá nhưng hắn có thể triệu hồi vĩnh viễn còn Sơn thần chỉ là tạm thời. Năng lực khống chế thì như nhau nhưng phạm vi thì hắn không bằng do năng lượng khí vận không nhiều bằng. Năng lực phân giải của hắn quá bá đạo, Sơn thần không làm được. Họ chỉ có di dời ra chỗ khác chứ trực tiếp hủy diệt thì không thể. Điều này chứng tỏ Siêu năng lực Đại Địa Chi Tử của hắn lợi hại hơn, bá đạo hơn. Nếu có một ngày hắn hóa Thần linh thì chắc cũng sẽ lên bậc tổ thàn chứ không nói chơi.
" Việc thứ hai là canh phòng và bảo trì giao thông thủy bộ được thông suốt, phải cảnh báo những chỗ nguy hiểm cho dân chúng qua lại an toàn. Việc này cũng không làm khó các vị chứ?" Đinh Liên hỏi thẳng. Trong bụng hắn thì nghĩ : "Đã nhận thầu xây dựng thì phải nhận thầu bảo trì chăm sóc chứ, ta cũng bớt đi nhân lực và tiền của để duy trì".
Nghĩ nghĩ cũng ổn, hai cụ Thần linh cũng gật đầu đồng ý: "Được, việc này là tất nhiên rồi, cũng tốn không bao nhiêu công sức, chỉ cần có hương hỏa đầy đủ thì tất cả đều dễ bàn."
"Các cụ yên tâm. mỗi việc đều sẽ ghi chép và công bố công khai cho tất cả nhân dân cả nước được minh bạch rõ ràng. Trẫm sẽ làm bảng phong thần, tổ quốc ghi công ở mỗi xã, mỗi huyện để cho dân chúng già trẻ lớn bé hàng ngày đến tham quan và chiêm ngưỡng và ca ngợi chiến tích của các vị". Đinh Liễn lập tức cam đoan
Hai cụ Sơn Tinh, Thủy Tinh gật đầu hài lòng. Đinh Liễn được thế tiếp lời.
"Thứ ba, các cụ đi mây về gió, lại thông thạo núi non sông ngòi, kẻ thù bên ngoài sẽ tìm cách xâm nhập vào nước ta họa loạn nhân gian. Kinh xin các cụ cử người kiểm tra, giám sát và gửi thông tin tình báo về cho chúng ta. Nếu là người siêu phàm thì xin mời các cụ ra tay, nếu là người trần gian, triều đình sẽ xử lý.
Tất cả thôn tin tình báo và chiến công đều sẽ ghi chép và xếp hạng hàng năm cho chư vị thần linh. Chiến công càng nhiều thì miếu thờ, đền thờ, đình thờ càng nhiều, càng lớn, càng đẹp, càng nhiều hương hỏa.
Trẫm có thành lập một nha môn tên là Tổng cục An Ninh Đặc Biệt bao gồm kỳ nhân dị sĩ của Đạo – Phật nhị môn, nay mời thêm Sơn – Thủy hai tộc gia nhập vào cơ cấu. Các cụ thấy thế nào?"
"Chúng ta đồng ý. Những việc này trước nay vẫn là việc của hai bộ tộc Sơn – Thủy nên không ngoài tầm với của chúng ta. Chỉ cần có hương hỏa, cái gì cũng dễ bàn". Hai cụ già gật đầu cam kết.
"Thứ tư, trẫm yêu cầu các cụ xây dựng một hệ thống thần linh có cấp bậc và địa vị tách biệt chứ không lộn xộn như bây giờ. Cũng giống như Phật – Đạo hai nhà sẽ thành lập cơ cấu Giáo Hội Phật Giáo và Giáo Hội Đạo Giáo chăm lo tín ngưỡng người dương gian, hại tộc Sơn – Thủy nhận hương hỏa âm phần, triều đình nhận khí vận quốc gia. Tất cả các bên không mâu thuẫn về lợi ích lại hỗ trợ khăng khít cho nhau, dân chúng tộc ta là người được lợi nhất".
Cụ Sơn Tinh ngạc nhiên: "Ồ, tại sao lại như vậy chứ? Bây giờ đều là anh em không có tốt sao?"
Đinh Liễn giải thích : "Coi nhau như anh em đó là tình cảm cá nhân, còn khi làm việc thì phải có sự công bằng. Mà sự công bằng ở đây là làm theo năng lực, hưởng theo thành quả. Người càng chăm chỉ, chịu khó, chỉn chu, hiệu quả công việc tốt cần được khen ngợi và thụ hưởng nhiều thành quả hơn người khác, đấy chính là công bằng. Nếu chúng ta chia đều thành quả cho tất cả mợi người thì đó là sự cào bằng. Mà cào bằng sẽ khiến cho người chăm chỉ không còn động lực cố gắng, người lười biếng biết mình được hưởng nhiều hơn năng lực thực sự thì lại càng lười biếng." (*)
"Chế độ phân cấp bậc hệ thống là giúp cho mọi người có mục tiêu để hướng tới, có động lực để bước đi, có ý chí để vượt khó, đủ kiên nhẫn để thành công. Người cũng thế, thần linh cũng vậy. Trần làm sao thì âm làm thế. Những vị thần linh có công lớn đều xứng đáng được thờ cúng trong cung vàng, điện ngọc, kim thân xứng đáng được đúc to, đẹp với chất liệu sang quý. Chỗ ngồi cũng cao hơn, trung tâm hơn, thoáng hơn các tượng thần khác. Hương hỏa của nhân dân tiến cống cũng sẽ vì thế mà nhiều hơn. Ngược lại những thần linh yếu kém, lười biếng thì phải được hưởng thành quả ít hơn. Đó chính là sự công bằng".
Hai cụ Sơn Tinh - Thủy Tinh nghe như vậy thì cũng ngẫm nghĩ. Sau đó gật đầu đồng ý. Đạo lý này hai cụ đều hiểu, có điều xây dựng hệ thống thế nào thì một chữ cũng không thông: “Vậy, bệ hạ gợi ý thử cho chúng ta nên xây dựng hệ thống cấp bậc như thế nào?”
“Các cụ có thể dựa vào tiêu chí thần lực mạnh yếu để xây dựng cấp bậc, cũng có thể dựa vào sự cống hiến của thần linh trước kia để xếp hạng tạm thời. Mỗi năm sẽ tổng kết lại một lần, thần linh nào có công lớn thì thăng chức, thần linh nào có ít công thì tạm thời không thăng không giáng. Thần linh nào lười biếng chểnh mảng thì bị phê bình khiển trách. Nếu làm ác gây hại cho nhân gian thì giáng chức. Nếu phản bội nòi giống, bán nước cầu vinh thì tước thần vị, đánh tan chân linh, vĩnh trấn cửu u”. Đinh Liễn dựa theo mô hình triều đình mà tạm thời gợi ý
-------
P/s:
(*) Công bằng và cào bằng
Nhiều người hay than thở "Cuộc sống thật không công bằng!". Nhưng tôi cho rằng điều đó là hoàn toàn sai, cuộc sống luôn luôn công bằng, đối xử như nhau với tất cả mọi người mới là không công bằng!
Một bạn học sinh ở nông thôn, có hoàn cảnh khó khăn, bạn ấy được động viên và khuyến khích cho sự nỗ lực vượt khó bằng những điểm cộng, đó là công bằng. Còn nếu áp một mức điểm chuẩn đối với tất cả các thí sinh như nhau, đó là cào bằng.
Một bạn sinh viên ở trên lớp hăng hái phát biểu ý kiến và đặt ra những câu hỏi để xây dựng bài, bạn ấy được cô giáo thưởng điểm , đó là công bằng. Nhưng cả lớp muốn được cô giáo cộng điểm cho tất cả mọi người như nhau, thì đó là cào bằng, vì nỗ lực của mọi người không giống nhau.
Những người có thu nhập cao hơn, có điều kiện hưởng nhiều lợi ích từ hàng hóa công cộng của xã hội hơn nên phải đóng thuế cao hơn, đó là công bằng. Nếu đánh thuế đối với tất cả cá nhân trong xã hội như nhau mới là không công bằng.
Những người có những thói quen và lối sống không khoa học hợp lý, dẫn đến bệnh tật, nghèo đói, khó khăn, họ trách cuộc đời không công bằng với họ. Trong khi đối xử như nhau với những nỗ lực khác nhau mới là không công bằng!
Nhân viên làm việc tích cực, có nhiều đóng góp cho công ty, nên được lương thưởng cao hơn những nhân viên hay đi làm muộn, hay ăn bớt thời gian của công ty, không hoàn thành công việc của mình, đó là công bằng. Còn trả lương như nhau cho tất cả mọi người, đó là cào bằng.
Bàn thêm một chút, ở nước ngoài, lương của lãnh đạo cao hơn của nhân viên gấp mấy chục lần, nên lãnh đạo luôn cảm thấy mình được trả lương xứng đáng, tích cực cống hiến cho công ty, và không có động cơ để tham ô, ăn hối lộ.