Chương 5: Hoàng đế thiên cổ cũng từng là một thiếu niên yếu đuối

Cảnh Đức đế và mọi người thấy hình ảnh trên màn sáng đột nhiên thay đổi, chớp mắt biến thành hai công tử trẻ tuổi tuấn tú đang đối ẩm trong đình giữa hồ, trong đó một người thậm chí còn mặc long bào?!

Mà ở góc bên cạnh họ, có một nam tử trung niên mặc quan phục ngự sử đứng đó, đang cầm bút viết gì đó.

Trong hình ảnh, công tử trẻ tuổi mặc trường phục xanh đen mở lời: "Lần này bệ hạ định xử trí Vinh vương như thế nào?"

Nam tử trẻ tuổi mặc long bào cụp mắt nhìn chén rượu trong tay, dung mạo kia rất tuấn tú, mày như núi xa, mắt tựa sương thu, da trắng môi đỏ, khuôn mặt không mang theo chút cảm xúc nào trông chủ nhân lúc này tâm tình có phần uể oải.

"Trẻ con nghịch ngợm, không thế nào xử lý."

"Bệ hạ độ lượng, e rằng trong lòng Vinh vương điện hạ chưa chắc đã lĩnh hội được ý tốt của ngài, thậm chí có thể còn cho rằng ngài muốn hại hắn. Dù sao năm đó, có thể còn từng hạ độc hắn mà."

Lời nói như đùa cợt của hắn, kéo dậy suy nghĩ của Tiêu Lâm Uyên, vài giây sau y đáp: "Ngươi nói chuyện năm xưa trong yến tiệc mùa xuân ta bị phát hiện hạ độc hắn ta, vì thế bị giáng làm thứ dân sao?"

Tiêu Lâm Uyên chậm rãi mở lời: "Nói đến chuyện này, là ta nên cảm tạ hắn."

"Ừm? Sao lại nói vậy?"

Tiêu Lâm Uyên: "Nếu không có người khác hạ độc cho hắn, vừa hay kéo ta ra chịu tội thay, chỉ sợ ta vẫn không thể quang minh chính đại rời khỏi hoàng cung này.

Nhưng năm đó, ta cũng đã giúp hắn thay thế độc dược kiến huyết phong hầu mà người khác hạ cho hắn, chỉ khiến hắn hôn mê vài ngày mà thôi. Ta bảo toàn tính mạng cho hắn, cũng hoàn thành mưu kế của kẻ đứng sau, đổi lấy việc ta rời cung, ta không nợ hắn gì cả."

Mọi người ở trước Tử Thần điện đều kinh ngạc, chỉ một lúc sau, họ đã hiểu được ý nghĩa của những hình ảnh đang chiếu trên màn hình.

Đây có lẽ là kịch bản, biểu diễn do người thật đóng trong tương lai, điều này ở Đại Thần quốc của họ cũng có, không có gì lạ.

Nhưng điều khiến người ta kinh ngạc nhất lại là nội dung cuộc trò chuyện của bọn họ. Người đàn ông được gọi là bệ hạ chỉ sợ chính là Thần Chiêu đại đế Tiêu Lâm Uyên đã lên ngôi, còn người kia vẫn chưa biết là ai.

Từ cuộc đối thoại của hai người không khó để thấy, Tiêu Lâm Uyên quả thật tự nguyện gánh tội, chỉ vì muốn rời khỏi hoàng cung. Trong hình ảnh, người đàn ông mặc thường phục màu xanh đen nghe vậy liền hỏi: "Bệ hạ có biết kẻ thực sự hạ độc muốn lấy mạng người là ai không?"

Bên ngoài màn hình có người nín thở, sắc mặt căng thẳng, sợ rằng Tiêu Lâm Uyên trong màn hình sẽ thốt ra danh tính của hung thủ thật sự vào giây phút tiếp theo. Tiêu Lâm Uyên vẻ mặt bình thản: "Biết. Nhưng đã không cần phải nói đến nữa."

Trong màn hình, Tiêu Lâm Uyên ngẩng đầu nhìn ra ngoài đình, hình ảnh dừng lại ở khoảnh khắc này, ngay sau đó trên màn hình xuất hiện bóng dáng người đàn ông lúc đầu.

Đó chính là chủ kênh Cổ Cổ.

Một số đại thần cảm thấy tiếc nuối, cuối cùng lại không vạch trần được thân phận của hung thủ, haizz...

Lúc này, giọng nói của chủ kênh vang lên trong màn hình.

[Được rồi, mọi người cũng đã xem đoạn video này, tin rằng sau khi xem xong, các bạn cũng không khó để nhận ra rằng Thần Chiêu đại đế lúc đầu thực sự tự nguyện thay thế thân phận hung thủ, để bị đuổi khỏi hoàng cung, còn vì sao? Bất cứ ai cũng có thể hiểu.

Cho dù là làm bình dân bách tính bên ngoài hoàng cung, chẳng phải cũng tốt hơn tiếp tục sống trong lãnh cung sao?

Còn về thân phận hoàng tử này, có còn không bằng không có, dù sao sau này Thần Chiêu đại đế lên ngôi cũng thực sự là từ bên ngoài cung đao thật thương thật đánh lên ngôi vị hoàng đế, chứ không phải đi con đường đấu đá phe phái.]

[Đoạn video này, chủ kênh đã tham khảo các ghi chép trong sử sách, sau đó chọn ra đoạn video ngắn phục dựng lịch sử chân thực nhất, ngay cả đối thoại giữa các nhân vật cũng gần như không khác biệt, nếu có bạn nào thích, có thể cho chủ kênh một lượt thích nhé!]

[Cuối cùng, sau khi Thần Chiêu đại đế nhân cơ hội này xuất cung, cuộc sống sẽ xuất hiện những khó khăn trắc trở như thế nào?

Kỳ tới, chúng ta sẽ nói về cuộc gặp gỡ giữa Thần Chiêu đại đế và vị nữ trạng nguyên, nữ văn sư đầu tiên trong lịch sử nước ta, cùng cái chết của Ngũ vương Tiêu Hồn!]

[Các bạn thân mến, hẹn gặp lại vào lần sau.]

Nói xong, bức màn ánh sáng biến mất, bầu trời hoàn toàn trong xanh, chỉ còn một vài đám mây trắng điểm xuyết, bức màn ánh sáng kỳ lạ và thần kỳ vừa rồi đã không còn nhìn thấy nữa.

Có người trong lòng suy nghĩ về ba chữ "nữ trạng nguyên", chỉ cảm thấy kỳ lạ, rốt cuộc làm sao con gái có thể đỗ trạng nguyên?

Chẳng lẽ đây là một loại phép ẩn dụ? Hay là một kiểu hình dung nào đó?

Nhưng cũng có người ngẩng đầu nhìn về phía Ngũ hoàng tử, ánh mắt tìm tòi nghiên cứu, vị này chẳng phải là người đầu tiên được giải thích cách chết sao.

Ai chết vậy? ? ?

Ngay cả bản thân Ngũ hoàng tử được gọi tên đột ngột cũng ngơ ngác, cái chết của hắn ư? Tại sao lại giải thích cái chết của hắn trước nhất?

Chẳng lẽ cách chết của hắnrất đặc biệt?

Hay là... trong số các huynh đệ đông đảo của hắn, bản thân hắn là người chết sớm nhất?