Chương 7: Dị Hương Đưa Đến Họa Sát Thân.

Chương 7: Dị Hương Đưa Đến Họa Sát Thân.

Trong hang động, một thân ảnh đang đả tọa tại chỗ, nhưng khí thế đang không ngừng lớn mạnh, đây chính là La Minh chứ còn ai, sau khi hắn phục dụng huyết dưa quả đột phá lên thức tỉnh khí đỉnh phong và mở ra huyết mạch của bản thân, thì hắn tiếp tục sử dụng khí châu của ma hổ, làm hắc khí thế của hắn hấp thu khí châu hầu như không còn thì khí châu cũng tiêu tan, khí thế của hắn cũng như dòng lũ tuôn ra xung quanh, khiến không gian trong hang động đen nhánh đưa tay không thấy, như vực sâu thâm uyên nhằm người mà phệ.

‘’ầm, cuối cùng cũng lột xác đột phá, đây là giai đoạn pháp triển kỳ sơ giai sao, đúng là chất lượng khí thế đã thay đổi không thể so với thức tỉnh kỳ giai đoạn được, bây giờ ta có thể tiện tay diệt sát 10 ta của thức tỉnh giai đoạn, thiên cũng sáng lên rồi, đến lúc đi săn giết, tầm bảo rồi’’.

La Minh thu lại khí thế xung quanh, dùng khí thế đang dần ngưng luyện thâm thúy của mình bao bọc lấy toàn thân, huy quyền vài lần cảm nhận sức mạnh và chất lượng của khí thế trong cơ thể, cười nói, bây giờ hắc khí của hắn có sức thôn phệ, ăn mòn càng mạnh mẽ, thậm chí còn có thể làm ảnh hưởng đến sự di chuyển hay sức mạnh của những kẻ có cảnh giới ở thức tỉnh kỳ giai đoạn .

Hắn bước ra hang, nhìn sang hai bên thấy Đại Đản thì đang say giấc còn Tiểu Đản thì khoanh chân ngồi tu luyện ở gốc cây đằng xa, liền tằng hắng một tiếng .

‘’hừm’’.

Tiểu đản chợt mở mắt đứng lên, khi nhìn thấy La Minh thì gật đầu đối với hắn một cái biểu thị đã biết, sau đó đi lại gần cho Đại Đản một chân, nói.

‘’to con, dậy, Minh ca xuất quan rồi’’.

Đại Đản bị đá đau chợt bừng tỉnh ngồi dậy, lay hoay thấy được la minh cùng Tiểu Đản đang nhìn hắn, hắn biết mình đã ngủ say nên cười hì hì đứng dậy, tỏ ra vẻ mặt nghiêm túc, im lặng không dám nói gì nhiều.

‘’ta đã đột phá lên phát triển kỳ giai đoạn, chúng ta cũng nên đi tìm kiếm thiên tài địa bảo cùng công pháp cao giai rồi, hôm nay chúng ta sẽ đi về hướng bắc ta cảm giác được, nơi đó chắc chắn sẽ có thứ đồ ta muốn, tốt chúng ta bắt đầu đi thôi, đừng để có kẻ tới trước ‘’.

La Minh hạ đạt xong chỉ thị, liền vọt tới phía bắc chạy như bay tốc độ bỏ xa hai thủ hạ của hắn, mỗi bước chân đều để lại dấu ấn đi vào lòng đất.

‘’chậc, Minh ca lại mạnh lên rồi, phát triển kỳ giai đoạn có mạnh đến vậy sao, ta cảm thấy ta bị hai người các ngươi bỏ quá xa rồi’’.

Đại Đản vẻ mặt khổ bức, nhìn về phía La Minh bước đi nói, mặc kệ phía bên trái hắn có một đạo ánh mắt vô cùng khinh bỉ hướng tới.

Hắc Họa Sâm Lâm, ngoai vi khu vực phía bắc, một đoàn người đang đứng trước một dị quả có vỏ ngoài đầy gai nhọn, hoàng sắc đang treo ở trên một cành cây, tỏa ra hương thơm vô cùng kinh ngạc, cả khu vực gần dị quả dường như bị vây kín không còn chỗ đứng, ở nơi phụ cận dị quả còn có một đầu hắc ngưu, thân cao 3m, thể trạng như kim thiết, to lớn vô cùng dị đồng của nó huyết sắc tơ máu giăng đầy, nhìn những kẻ lạ mặt xung quanh nhưng không dám lỗ mãng lao lên, tình thế hiện đang ở giai đoạn giằng co.

‘’mọi người bình tĩnh một chút, ta thấy nên xử lý con khí ma ngưu này trước tiên, chúng ta chỉ mới là thức tỉnh kỳ giai đoạn, nếu liều sống liều chết với nhau tới cuối cùng ai có thể địch lại con khí ma ngưu này, lúc ấy chẳng phải là công sức của chúng ta làm áo cưới cho con súc sinh này hay sao’’.

Một nam hài tóc dài màu đen, làn da nhợt nhạt cùng ánh mắt băng lãnh nhìn xung quanh mọi người nói một câu, nam hài này rất kì là vì phía sau lưng hắn vác lấy một cổ hắc quan to lớn, nhìn rất quái dị.

‘’ta cũng thấy Triệu Hàn nói đúng, chúng ta cùng nhau xử lý con khí ma ngưu này trước rồi hẵng bằng bản lĩnh tranh giành dị quả’’.

Một nam hài da đen, tóc ngắn đứng ở phía sau Triệu Hàn ra sức hô to, ý muốn đứng bên phía Triệu Hàn bên này.

‘’các ngươi cũng quá không biết xấu hổ rồi, chẳng phải các ngươi đang cố lừa bọn ta cùng nhau tiến đánh khí ma ngưu, để bọn các ngươi lén lút trôm đi dị quả muốn nuốt trọn một mình sao, đừng nghĩ ai cũng ngu như ngươi vậy tên kia, có giỏi ngươi xung phong tuyến đầu công kích khí ma ngưu, nếu làm được coi như Chử Hàm ta sai, thế nào ‘’.

Chỉ thấy đầu đội nón lá, tay cầm một chiếc gậy, đứng tại một gốc tối trong chỗ đông người lớn tiếng chế giễu Triệu Hàn cùng tên nam hài hùa theo.

‘’mấy người các ngươi thật nhiều lời, muốn đánh thì đánh không đánh thì cút về nhà chơi, nơi đây không dành cho kẻ nhát gan, Phùng Ngạo ta đứng ở đây ai thấy không phục có thể lên’’.

Nam hài Phùng Ngạo thân cao 1m6, vạm vỡ to con, tính tình kiêu căng, phách lối lên tiếng .

Khu rừng phía bắc, bọn người La Minh đang cùng nhau chạy nhanh tiến lên, bỗng ngửi thấy một mùi hương vô cùng thơm, làm cho Đại Đản tên thèm ăn này mắt sáng lên không thôi.

‘’a là mùi của thứ gì, sao có thể thơm đến vậy’’.

Nhưng khi mùi hương này lướt thoáng qua, mũi của La Minh hắn biết chắc chắn là dị quả mà lại còn là di quả mà hắn vô cùng quen thuộc, chắc chắn không sai được mùi hương rất quen thuộc.

‘’là mùi của sầu riêng a, không lẽ các loại hoa, quả trong thế giới trước của ta, đều trở thành kỳ hoa dị quả của khí giới này, mặc kệ đi tới xem thử, nếu quả là thật thì coi như lời lớn’’.

La Minh ánh mắt ngờ vực, suy tư, sau đó hai mắt sáng lên, đi đường càng dùng sức, tới gần nơi của mùi hương phát ra, hắn ghé vào một viên đại thụ lớn ra hiệu phía sau ẩn nấp.

‘’đông người như vậy, kia chắc là dị quả cùng khí thú hộ quả, a khí ma thú có cùng cảnh giới với ta, hôm nay ta cũng xem như là hoàng tước tại hậu đi, chờ bọn chúng lưỡng bại câu thương, chỉ xuất hiện gặt đầu người là xong ‘’.

Hắn nhìn xem đông đảo nhân ở phía dưới, trong lòng âm thầm cười lạnh, quyết định làm kẻ thu hoạch, chờ người chiến thắng sinh ra hắn lại xuất hiện cho người đó một cái kinh hỉ, mặc dù hắn mạnh nhưng kiến nhiều cũng có thể cắn chết voi a huống chi, đoàn người ở dưới toàn bộ là khí thế nhân ít nhất cũng 40-50 người, La Minh đâu có dại gì xuất hiện trở thành cái gai trong mắt, cho mọi người nhắm tới, dù gì hắn cũng là cảnh giới cao nhất, diệt cũng nên diệt hắn trước.

‘’mọi người theo ta xông lên giết chết con súc sinh này, rồi cùng nhau tranh giành dị quả, đứng mãi ở đây càng làm nhiều người xuất hiện, tới khi đó tỉ lệ thành công của các vị càng thấp hơn thôi.

Triệu Hàn thấy tình hình không ổn, liền dùng lợi ích dẫn dụ quần chúng, nhưng hắn chọn đúng mọi người bắt đầu bộc phát khí thế, cùng hắn lao lên hướng về phía khí ma ngưu công kích, còn hắn thì lẳng lặng lùi về phía sau chuẩn bị chờ ngư ông đắc lợi, hắn vừa lui vừa nhìn xung quanh lại bất ngờ phát hiện có một số người, cũng tại giống như hắn đang lui lại phía sau, trong đó có một tên là tên Chử Hàm phá quấy kế sách ban đầu của hắn, tên còn lại làm hắn bất ngờ là tên nói năng vô cùng bá đạo Phùng Ngạo.

‘’các ngươi rất làm ta ngoài ý muốn, có muốn hợp tác chơi chết bọn đần kia ,đến lúc tranh giành dị quả tùy vào khả năng, bản lĩnh, thấy sao?’’.

Triệu Hàn thấy không thể lừa được hai tên này, ánh mắt vừa đảo, đành cùng bọn hắn hợp tác.

‘’ta không ý kiến, ít người ta càng có khả năng lấy được dị quả ‘’.

Chử Hàm không mặn, không nhạt nói xong, liền nằm tựa vào đại thụ, người ngoài nhìn vào có thể thấy hắn đang tựa như ngủ say đồng dạng, nhưng ngay lúc này là trạng thái cảnh giác vô cùng của hắn, thể hiện uể oải chỉ để che mắt người khác.

‘’haha, ta cũng vậy ta không muốn cùng bọn yếu nhớt đánh nhau, ba chúng ta là đủ rồi ‘’.

Phùng Ngạo cũng không ngốc như vẻ bề ngoài của hắn, ngược lại hắn còn rất là gian xảo.

‘’ngưu, rống’’.

Khí ma ngưu bị đàn khí thế nhân chọc giận, gầm lên một tiếng sau đó bộc phát khí thế của nó ra xung quanh, một cổ hoàng sắc trầm trọng như một tòa đại sơn ép xuống tất cả mọi người đang xông lên, khiến bọn hắn không thể nhúc nhích được gì, trọng lực hình như đang dần gia tăng, nó bắt đầu gia tốc đẩy mạnh về phía trước, nơi nó đi qua, người bị khí ma ngưu đụng trúng đều tan xương, nát thịt, còn có người bị nó dẫm bẹp.

‘’mọi người cố lên, thả ra khí thế tập trung công kích vào phần mắt của nó, khí thế quá phân tán không thể nào làm nó bị thương được, cảnh giới chúng ta thấp hơn nó, tất cả cùng nhau phát khí ‘’.

Triệu Hàn thấy tình huống là đơn phương một phía tàn sát, nếu cứ tiếp tục thì có bao nhiêu người cũng không đủ cho nó giết, còn không làm nó bị thương được một chút, hắn nôn nóng hô to.

Tất cả khí thế nhân cùng nhau bộc phát khí thê, cảnh tượng này vô cùng đặc sắc , 40-50 đạo khí thế phóng lên tận trời, đủ các màu sắc.

‘’có hiệu quả, tiếp tục công kích, nó sắp chịu không được rồi ‘’.

Khí ma ngưu khí thế đang dần thu hẹp lại, tất cả mọi người có lại tự do di chuyển liền xuất ra vô số loại công kích hướng về phía, khí ma ngưu, trên người của nó bắt đầu xuất hiện các vết thương, có bị bỏng do hỏa, trói buộc do các rễ cây, đao, thương, kiếm, kích,... máu tươi từ trong cơ thể khí ma ngưu bắt đầu bạo dũng ra bên ngoài, vết thương chồng chất.

‘’rống, rống, ầm’’.

Khí ma ngưu như lâm vào điên cuồng, không màn tới thương thế của bản thân nữa nó đấu đá lung tung, 4-50 khí thế nhân tử thương vô số, trong vòng nữa canh giờ, chỉ còn có 11 tên khí thế nhân chạy trốn ra khỏi cuộc tàn sát của khí ma ngưu, nhưng cũng không còn khí lực gì cả mà nằm xuống dưới đất thở hào hển.

Sau khi tàn sát phần lớn khí thế nhân, khí ma ngưu chín phần mười đã như ngon đèn trước gió, quỳ rạp ở gần phụ cận dị quả đang cố gắng bò tới nơi đó ăn hết dị quả để cứu bản thân nó, thì không đợi tam người ngư ông đắc lợi, chỉ thấy ba đạo bóng đen lóe lên, La Minh cùng đồng bọn xuất hiện tại trên lưng khí ma ngưu, dùng một tay bọc lấy hắc khí vỗ vào đầu lâu của ma ngưu ‘’rắc ‘’ đầu của khí ma ngưu vỡ nát như quả dưa, hắn cười tà nhìn quét mắt ba người nói.

‘’chào mọi người, để mọi người đợi lâu, xin tự giới thiệu một chút ta là.... Thợ Săn....’’.