Chương 10: Khi Fan Naruto Và Goku Xuyên Tu Tiên Giới

Sau khi qua một nén hương , bao đại phát dừng lại, cất thiên ma cầm vào bao rồi đeo lên lưng của mình .

Sau vài phút khi bao đại phát ngừng đàn thì triệu vô cực từ trong mê muội tỉnh lại, nhìn lại bao đại phát với ánh mắt cực kì kiêng kị.

Người ta gọi hắn là bất động minh vương, sức phòng thủ cực kì hoàn hảo, miển nhiễm hết các hiểu ứng mê hoặc,

nhưng hôm nay hắn không có lực hoàn thủ nào với thiếu niên trước mặt, thế mà hắn lại tính giáo huấn, lập uy trước mặt thái tuế, may tý nữa toi mạng.

Để đánh tan đi với không khí ly kì này bao đại phát bước ra nói chuyện.

- Triệu lão sư có phải chúng ta đã qua được khảo nghiệm của ngài rồi đúng không.

Triệu vô cực ,cực kỳ để ý mặt mũi, nhưng hôm nay có người làm hắn xấu mặt trước mặt học viên mới vào học viện , khá là mất mặt, nhưng biết làm sao được ,người ta chưa giết hay đánh trọng thương đã là may mắn rồi, bây giờ có người vứt cái cành cho hắn xuống thì hắn không ngại.

- Ah , các ngươi thông qua.

Triệu vô cực đối với đới mộc bạch nói.

--Mộc bạch đưa mấy tên gia hỏa này đến ký túc xã đi.

Đới mộc bạch mỉn cười đối với đám người nói.

- Ừm các ngươi theo ta.

đi xa triệu vô cực đới mộc bạch đối với bao đại phát nói.

--Ha--Haha đại phát ngươi đàn khúc nhạc khi nãy là gì vậy? ta chưa từng thấy triệu lão sư phải ôm hận mà vẫn phải cười với người khác như hôm nay.

Bao đại phát đối với đới mộc bạch cười nói.

- À chẳng qua là một khúc nhạc phổ thông mà thôi, không đáng nhắc đến.

Đới mộc bạch không cho là đúng nói

--Dù sao thì ngươi cũng rất ghê gớm, khiến cho triệu lão sư ăn thiệt thòi như vậy.

Đám người bao đại phát đi đến khu ký túc xá , thì triệu vô cực chạy đến khu nhà của phất lan đức.

----Viện trưởng, viện trưởng.

trong gian phòng phất lan đức nói vọng ra.

--Cái gì mà gấp vậy triệu lão đầu.

--Ta vừa gặp quái vật. Một tiểu gia hỏa sử dụng đàn vô cùng quỷ dị.

ta nghi là người có lai lịch lớn.

--Ngươi nói rõ ràng một chút đi.

--Chuyện là hôm nay có 5 tiểu gia hỏa vào học viện. Ta hôm nay phụ trách kiểm tra kĩ năng thực chiến của đám gia hỏa này.

nói ra thì hơi xấu hổ một chút, lúc đầu ta như bao cát cho chúng nó đánh, đến khi ta vận dụng chút thực lực thì đám tiểu gia hỏa bại lui. Đến khi ta tưởng chừng phần thắng ở trong tầm tay thì ai ngờ tên già hỏa kia lôi ra cây đàn đánh lên một khúc khiến cho lão triệu ta cũng phải ngậm ngùi thua cuộc.

Phất lan đức trầm ngâm một chút hỏi .

- Gia hỏa đó võ hồn là gì?

- Là một con ngựa. Viện trưởng ngươi cũng không biết người này sao?.

- Ta cũng không hẳn không biết, ta không nghĩ ra ngươi này đến chổ chúng ta làm gì mà thôi.

- Nghe viện trưởng nói như vậy thì người này rất có thế lực lớn.

- ưh ta cũng không dám chắc người này, ta nghe nói người này đang phạt đám thủ hạ đi vào Lạc nhật sâm lâm đi đánh giết thú hồn mấy năm nay rồi.

- ặc không lẽ ngươi nói đến tên tiểu quỷ thiếu chủ của võ hồn điện kia, ta nghe nói tên tiểu quỷ kia rất khó chiều.

lại là kẻ thích hành hạ thuộc hạ của mình,

chỉ vì cười hắn trong buổi thức tỉnh võ hồn năm 6 tuổi mà bị hắn chiêu đi lạc nhật sâm lâm đánh giết hồn thú vài năm nay vẫn chưa ngừng nghỉ.

ta còn nghe nói trong sơn lâm đã không chịu nổi độ giết chóc của hắn rồi, đang dịch chuyển ra ngoài biển để đánh giết luôn.

- Ừm chính là hắn, tai mắt trong võ hồn điện của các thế lực có nghe nói lúc còn nhỏ hắn rất có thiên phú đánh đàn, nên lão già thiên đạo lưu làm cho tên tiểu quỷ đó một cái biệt viện cực kì ưu nhã, như thơ như ca cho tên tiểu quỷ này ở.

phất lan đức chuyển đề tài.

- Gác lại chuyện này đi, ta đang hoài nghi hắn có phải tên thiếu chủ của võ hồn điện phải hay không, nếu hắn là phải thì kẻ liệt sát hồn thú kia là ai, nếu hắn không phải thì hắn là ai, nhỏ tuổi như vậy đã có thiên phú giống như tên kia, thì hắn là ai ? sao lại có việc trùng hợp như vậy.

Triệu vô cực nghe một lát hắn rối não quá nói.

- Lão đại ngươi đừng nói nữa, ta là kẻ thô lỗ không có suy nghĩ sâu xa như vậy đâu, cách tốt nhất là ngươi đi hỏi trực tiếp hắn luôn có khi còn nhanh hơn là đoán già đoán non.

Phất lan đức nghĩ nói.

- Lão triệu ý kiến hay. thôi lão triệu ngươi đi về chổ của mình đi để ta đi gặp hắn.