Keng Keng...
Tiếng chuông dồn dập vang vọng khắp trường trung học số một, thành thị Việt Minh. Các phụ huynh đang đứng hoặc ngồi trên bãi cỏ ngoài trường thi, lo lắng chờ đợi, lập tức đều đứng lên. Nhìn vào sân trường qua lan can của bức tường.
Thí sinh nhốn nháo cùng ra khỏi trường thi.
Cuộc thi đại học năm 2050 ở thành phố Giang Nam đã kết thúc.
Sau đây, các thí sinh phải chờ đợi một tháng mới có kết quả kỳ thi đại học.
Không thể, tuyệt đối không thể!
Hoa Như Ngọc, mới từ trường thi ra ngoài, trước mặt ba mẹ mình trở nên rất nóng nảy
Đại Việt sao có thể xỉu tại trường thi chứ. Hắn hôn mê à? Không thể. Cái khác không nói, chứ với tố chất tâm lý của Đại Việt, cho dù có ở giữa Hội Quán thì cũng được giáo viên tán dương đó.
Như Ngọc, còn giả sao? Chúng ta tự mắt thấy mà. ba của Đại Việt, còn có anh trai hắn, lúc đó suốt ruột đưa hắn đi bệnh viện rồi.
Ba của Hoa Như Ngọc nói ngay.
- Bệnh viện? Hẳn là là bệnh viện gần đây. Cha mẹ, con đi thăm Đại Việt cái đã, cơm trưa lát nữa mới ăn.
Nói rồi, bất chấp mọi việc, Hoa Như Ngoc để lại giấy tờ thi cho cha mẹ, lao vội về phía bệnh viện.
Trong bệnh viện khu thành thị Việt Minh
Đại Việt đang nằm trên giường bệnh, mở mắt ra Đại Việt cảm thấy đầu óc mình có chút đau đớn nhưng cũng nhanh phát hiện mình có thể chất tăng cao hơn nữa, hơn hết cảm thấy bộ phận tinh thần của mình sản sinh ra nhanh chóng giống như 1 biển đại dương mênh mông, lại không có chút tạp chất nào.
Đại Việt từng nghe nói những người có tinh thần mạnh thì có cách không khống vật thể, điều khiển binh khí, các loại vv,...
Ta thử xem, có thể không vật được không, qua 1 lúc ta có thể có thể khống chế được vật thể, hahaha, những người có tinh thần lực là những viên ngọc quý của nhân loại địa cầu, vì sao lại là viên ngọc quý? tại vì những người có tinh thần có hiệu suất giết quái thú mạnh hơn những chiến sĩ bình thường gấp 10 lần.
Đại Việt cố nặn ra một nụ cười với cha, anh trai rồi cùng họ đi ra khỏi cửa đại sảnh bệnh viện. Lúc này Đại Đinh và Đại Minh đều có chút lo lắng, sợ Đại Việt gặp đả kích quá lớn.
Ba, con không sao đâu. Đi, chúng ta về nhà ăn cơm.
Đại Việt có vẻ rất thản nhiên. Mặc dù trong lòng có chút không cam nhưng hắn biết việc đã xảy ra không thể thay đổi, chỉ có thể chấp nhận thôi!
Đại Việt,Đại Việt....
Từ xa truyền đến một thanh âm.
Đại Việt ngẩng đầu, chỉ thấy xa xa có một bóng người đang chạy tới cổng bệnh viện, chính là người bạn thân của mình Hoa Như Ngọc
Thấy Hoa Như Ngọc vội vàng chạy tới, áo quần mồ hôi đầm đìa, Đại Việt có chút cảm động, như chợt nghĩ ra, vội hỏi:
Như Ngọc, ba bài thi toán cuối trong phần đề tính toán khó khăn như thế nào?
Mình căn bản chưa kịp làm ba đề này, nếu chúng quá khó, mọi người không làm được thì tốt.
Thành tích của mình còn có chút hy vọng.
Quá khó!!!
Như Ngọc gật đầu nói:
Năm nay đề toán rất khó. Năm đề trong phần đề tính toán, chỉ có đề thứ ba hơi dễ một chút, còn bốn đề kia đều rất khó.
Cũng may.
Đại Việt thở phào một hơi.
Mình còn có chút hy vọng...
1 tháng sau, trong phòng của Đại Việt ở khu Việt Minh
Sau khi thi đại học, 12 giờ tối ngày 10 tháng 9 , có thể thông qua điện thoại hay hệ thống mạng để xem kết quả thi đại học. Hơn nữa, điểm chuẩn vào hệ chính quy cũng sẽ có.
Ngày 12 tháng 9, 12 giờ tối.
Tại nhà Đại Việt, trong phòng của hai anh em chỉ có một mình Đại Việt. Hắn đang ngồi trên máy vi tính, trong tay cứ liên tục thay đổi trang web (F5 . Tuy nói là có điểm thi đại học vào 12 giờ tối, nhưng thông thường sẽ sớm hơn một chút.