Chương 38: Âm dương hồi mộng đan
Chúa ơi, cái này… rốt cuộc là chuyện gì xảy ra, Thích thiếu ẻo lả cảm giác đại não không đủ dùng, cả người ở trong trạng thái sụp đổ.
Tần Dương đứng dậy đóng cửa phòng, sau đó lấy con dao nhỏ trong tay Thích thiếu âm nhu, còn nhạo báng nói hắn: "Thứ này quá nguy hiểm, không thích hợp cho trẻ con chơi, ta bảo quản trước cho."
"Ngươi, các ngươi làm cái gì vậy?"
"Các ngươi không phải làm chuyện kia sao?"
Thích thiếu ẻo lả biết bị Tần Dương lừa, nhưng còn không biết Tần Dương làm là như vậy là có dụng ý gì.
Tần Dương kéo hắn ngồi xuống giường, lúc này mới cười giải thích: "Nói thật, vẫn luôn cảm thấy cậu rất đàn bà, nhưng hôm nay biểu hiện của cậu đích thật là chuẩn đàn ông, hoàn toàn."
Thấy nhị ca vẫn là không nói lời nào, Tần Dương vừa cười nói: "Thế nào, thật sự cho rằng chúng ta vừa rồi hôn nhau, còn làm chuyện mờ mờ ám ám đó hả."
Nói xong, Tần Dương vung tay lên, vời cô em dâu tới: "Tới, làm mẫu lại cho tên tiểu tử thầm mến cô."
Nói, hắn một thanh kéo cô em dâu qua, sau đó liền biểu diễn cùng cô em dâu trước mặt Thích thiếu ẻo lả.
Chẳng qua, mới nhìn qua hai người này thật giống như hôn nhau, nhưng nếu nhìn từ khoảng cách xa, đây quả thực là cấp bậc ảnh đế nha!
Cuối cùng, Tần Dương buông cô em dâu vô cùng ngượng ngùng ra, thở dài với Thích thiếu nói: "Biết không, vì luyện màn kịch hôn nhau này, mấy ngày nay ta thế mà phải quan sát vô số vua màn ảnh diễn xuất đấy, xem đến độ hư hoả bùng nổ, cuối cùng chọn trúng một màn tư thế này.”
Nói Tần Dương còn chỉ về một màn kịch bi tình đang phát trên TV!
"Các người đang diễn trò gạt ta."
Nhị ca tại sau một hồi trì độn, rốt cuộc mới phản ứng.
"Không sai, lão tử chính là đang gạt ngươi, nếu như không lừa ngươi, con mẹ nó ngươi vẫn thật là không phát huy ra được bản sắc nam nhân."
"Nhưng, vì sao các ngươi làm vậy!"
Thích thiếu cũng không rõ, cô em dâu sẽ không nhàm chán như thế, mà Tần Dương mặc dù rất bẩn thỉu, cũng không phải loại người nhàn rỗi gì.
Ba!
Tần Dương tắt TV đi, bắt đầu nói chính sự với nhị ca, cuối cùng bộ phim bom tấn Âu Mỹ này cũng hoàn thành sứ mệnh.
"Cô nói cho hắn biết đi!"
Tần Dương một tay chỉ cô em dâu.
Cô em dâu được Tần Dương bảo, thế mà phù phù một tiếng quỳ gối trước Thích thiếu âm nhu.
"Thích thiếu gia, cầu xin cậu hãy giúp tôi, tôi cùng hai đứa trẻ cả một đời cảm kích cậu."
"Cái gì, muốn ta cứu cô, đến cùng thế nào?"
Hắn vội vàng đỡ cô em dâu dậy ngồi xuống, thế là cô em dâu đem sự tình Tiêu Nhất Hổ bị lừa tự sát, một năm một mười giải thích ra.
Cái miệng nhỏ nhắn liến thoắng, nào là than thở rồi khóc lóc!
Ngay cả Tần Dương đã biết toàn bộ kịch bản cũng lần nữa bị cảm động.
Về phần Thích thiếu, hai mắt đã sớm đỏ hồng, một cỗ sát ý ngập trời.
Nếu như lúc này họ Đỗ đứng trước mặt, Tần Dương không chút nghi ngờ, hắn sẽ một đao chém xuống, sau đó một chặt, hai chặt,… đến khi chặt thành thịt nát thì thôi.
" Đỗ Tuấn đáng chết, lão tử dẫn người chặt hắn."
Quả nhiên Thích thiếu ẻo lả vẫn nhịn không được, rốt cục bão nổi, đoạt lấy dao găm trên tay Tần Dương, liền muốn đi chặt Đỗ Tuấn.
Nhưng Tần Dương lại một cước đạp vào cửa, không cho hắn đi.
"Tránh ra, không tránh, lão tử ngay cả ngươi cũng chém."
Tần Dương cười lạnh: "Ngươi đánh thắng được ta sao?"
Đương nhiên, lúc nói lời này, hắn thật đúng là không chắc chắn.
Nếu như Thích thiếu bỗng nhiên nổi điên, cho mình một dao, ha ha, không kịp đi ngược giày tiểu nhân, cũng không vận dụng được đồng hồ vàng, vậy cũng chỉ có dùng cái mông thịt dầy đặn nhất nghênh đón, như vậy mới có thể không bị chém thành hai nửa mất.
Nhưng Tần Dương không muốn nhượng bộ, hắn nghiêm túc nói.
"Nhị ca, lão cha Đỗ Tuấn là Đỗ lão đại, là người cầm đầu Đỗ gia, liều chết, ngươi hiển nhiên cũng không đấu lại người ta."
"Còn nữa Đỗ Tuấn là cục vàng mà Đỗ lão đại sủng ái nhất, mà ngươi chẳng qua chỉ là cháu trai của Thích Tam Thúc, luận bối cảnh, luận tài lực, ngươi vẫn là không sánh bằng hắn, cho nên liều mạng, ta sợ người chết sẽ là ngươi."
Tần Dương chỉ nói hai điểm, Nhị ca Âm Nhu đang tức giận Đỗ Tuấn trong nháy mắt tỉnh táo lại, hắn không rõ, giờ này khắc này, Tần Dương vì cái gì còn có thể bình tĩnh như vậy, hắn còn là người sao?
"Tần Dương, cậu nói đúng, nhưng ta không thể nhìn nữ nhân yêu thích chịu khuất nhục."
Thích thiếu giọng điệu mềm đi một chút, hỏa khí cũng nhỏ đi rất nhiều.
"Hừ! Ngươi rốt cục thừa nhận thích cô em dâu sao? Hiện tại Tiêu Nhất Hổ đã chết, ngươi nếu là thật thích người ta, liền quang minh chính đại theo đuổi, cả ngày bó tay bó chân, vậy thì tính là cái thá gì!"
"Còn nữa, ngươi cho rằng chạy tới chặt Đỗ Tuấn hai đao coi như đàn ông sao, sai, đây không phải là anh hùng mà là hành vi là mãng phu, là không dám nhìn thẳng địch nhân cường đại là biểu hiện của sự hèn yếu."
Tần Dương khẽ chuyển dùng ngôn từ chính nghĩa nói khiến Thích thiếu rốt cục cũng phải cúi đầu.
"Nhưng ta còn là không cam tâm, cục tức này ta nuối không trôi."
"Nói nhảm, đừng nói ngươi nuốt không trôi một hơi này, ta Tần Dương còn nuốt không trôi đây, hôm nay kéo ngươi tới, chính là muốn cùng ngươi nói chuyện hợp tác."
“Hợp tác!”
Nhị ca Âm Nhu đột nhiên đứng dậy, kích động nắm Tần Dương hai vai.
"Tần Dương, ngươi có biện pháp thu thập họ Đỗ?"
Khá lắm, vừa nghe nói có thể thu thập Đỗ Tuấn, thế mà còn hăng hái hơn cả Tần Dương, thái độ hưng phấn kia tuyệt đối là hi vọng Tần Dương nhìn thấy, chỉ có như vậy chính mình mới có thể yên tâm hợp tác với Thích thiếu.
"Tần Dương, có biện pháp nào nói thẳng, đời ta còn không có phục qua ai, nhưng ngươi Tần Dương là một ngoại lệ, chuyện này ta nghe ngươi."
Sự tình càng ngày càng thuận lợi, cô em dâu thấy nhị ca nhà họ Thích để ý đối với chuyện của mình như thế, rốt cục cảm nhận được tình ý dạt dào của hắn, mặc dù tơ hồng trên chân còn không có xuất hiện, nhưng Tần Dương tin tưởng, không bao lâu, hai người liền có thể được dây đỏ dẫn dắt, trở thành một đôi bích nhân.
Sau hai ngày, Thích thiếu ẻo lả cuối cùng đã dựa theo Tần Dương sai sử, bắt đầu hẹn hò với cô em dâu.
Cũng không biết Tần Dương xúi giục nhị ca như thế nào, hắn triệt để không thèm đếm xỉa, chẳng những hẹn hò, còn giương cờ gióng trống công khai khoe khoang, nói không phải cô em dâu thì không lập gia đình.
Thích gia danh xưng một trong tứ đại gia tộc Giang Nam, gia đại nghiệp đại, cho nên con cháu Thích gia tuyệt đối là tin tức mà truyền thông chú ý tới đầu tiên.
Nhị ca không có che giấu chút nào, tuyên bố theo đuổi cô em dâu, truyền thông rốt cục đồn thổi thật giả lẫn lộn, ngày ngày giật tít trên báo nào là hoàng tử và lọ lem, trai giàu gái nghèo, thật sự khiến cho nhị ca và cô em dâu giống như minh tinh nổi tiếng đến mức nóng bỏng, cuối cùng hai người này như hai minh tinh, đi ra ngoài còn phải mang kính râm.
Cùng cô em dâu hẹn hò chỉ là bước đầu tiên, mục đích là chọc giận Đỗ Tuấn cũng thích cô em dâu, người chỉ có lúc đang tức giận mới dễ dàng xúc động, mới dễ dàng lộ ra sơ hở.
Sau đó, Thích thiếu ẻo lả lại bắt đầu bước thứ hai kế hoạch.
Đỗ Tuấn mặc dù thích cô em dâu, nhưng còn không đến mức vì một nữ nhân tuỳ tiện hạ độc thủ với nhị ca, dù sao Thích gia không phải ăn chay, chỉ cần Đỗ gia động nhị ca, Thích gia liền sẽ đánh trả.
Cho nên thành công để cho Đỗ Tuấn càng tức giận, bước thứ hai của Tần Dương chính là chế tạo cơ hội để Đỗ Tuấn xuất thủ.
Thế là nhị ca bắt đầu liên tiếp xuất hiện ở hội sở VIP thị trường chứng khoán cao cấp, còn điều động đại lượng tài chính đầu tư vào thị trường chứng khoán.
Tin tức này rất nhanh truyền đến trong tai Đỗ Tuấn, làm Đỗ Tuấn mỗi ngày gấp rút thu mua cổ phiếu Tôn gia bị chọc giận.
"Khốn kiếp, tiểu tử Thích gia kia không biết em dâu Tiêu Nhất Hổ là ta nhìn trúng sao?"
Thủ hạ lập tức nói: "Bỉnh ca, hắn làm sao có thể không biết đây, nhưng đoạn thời gian trước anh bận rộn sự tình Tôn gia tiểu thư, hắn liền thừa cơ mà vào."
"Chỉ bằng hắn, cũng muốn đấu với Đỗ Tuấn này."
Bọn thủ hạ vội vàng nịnh nọt nói: "Đúng vậy a, không biết lượng sức, nếu không chúng ta cho hắn một chút trừng phạt nho nhỏ."
"Không, đừng nóng vội, mặc dù tiểu tử này không tính là gì, nhưng tóm lại là người nhà họ Thích, ngoài mặt còn chưa thích hợp xung đột."
Bỗng nhiên Đỗ Tuấn tựa như nghĩ tới điều gì, âm hiểm nói ra: "Còn nhớ rõ lần trước làm thế nào thu thập Tiêu Nhất Hổ không?"
"Ha ha, đương nhiên nhớ kỹ, Bỉnh ca có ý tứ là?"
"Biện pháp cũ, để tiểu tử này mất cả chì lẫn chài ở thị trường chứng khoán mặc dù chút tiền ấy đối Thích gia mà nói không tính là gì, nhưng hắn thua lỗ một khoản tiền lớn như vậy, thế hệ trước Thích gia cũng sẽ không cho hắn sống tốt đâu, khi đó phế vật này liền không có tâm tư giành nữ nhân với ta."
"Vâng, Bỉnh ca, cái này em đi làm ngay."
Thủ hạ lập tức tuân lệnh rời đi, mà Đỗ Tuấn lại âm thầm dập tắt tàn thuốc trong tay, ác độc nói: "Tiêu Nhất Hổ, coi như ngươi chết, lão tử cũng muốn chơi nữ nhân của ngươi, trước khi bản thiếu gia chơi chán, ai cũng không thể đụng vào."
Sự tình rất nhanh chóng phát triển theo hướng kế hoạch Tần Dương, mười phần thuận lợi.
Sau đó Tần Dương lần nữa tiến vào Khách sạn Luân Hồi, định ngày hẹn Nguyệt lão, còn có hai chuyện muốn bàn luận cùng Nguyệt lão.
Tiêu Nhất Hổ có hai cái tâm nguyện, đầu tiên là gặp lại cô em dâu một lần, đây cũng không phải là điều Tần Dương có thể làm được, việc này đã vượt ra khỏi năng lực của chủ nhân Khách sạn Luân Hồi, cho nên nhất định phải hỏi Nguyệt lão một chút cách giải quyết như thế nào.
Cũng may thần tiên cũng không phải ăn chay, Nguyệt lão đã sớm cân nhắc đến vấn đề này.
Chỉ thấy hắn lấy ra bình nhỏ mười phần tinh xảo, từ bên trong thận trọng đổ ra một viên đan dược hai màu trắng đen đưa cho Tần Dương, hết sức nghiêm túc căn dặn.
" Ông chủ Tần, đan này gọi nhập mộng hoàn, là một loại tiên đan, Thần Tài thật vất vả mới lấy được từ trong tay Diêm Vương, tác dụng chỉ có một, giúp cho người ta ở trong mơ gặp nhau."
Tần Dương mang theo biểu lộ mười phần khinh thường không nhìn nhập mộng đan, hắn thấy, thần tiên muốn đi vào mộng của phàm nhân, căn bản chính là trò trẻ con, không đáng giá nhắc tới, sử dụng tới đan dược, đơn giản chính là cởi quần đánh cái rắm, vẽ vời thêm chuyện.
Có ý tưởng này, Tần Dương lạnh nhạt cười nói: "Lão đầu, chỉ bằng tên tuổi thần tiên các ngươi, có cần thiết phải làm phức tạp như vậy sao?"
"Coi như không thể vào mộng, tìm người cho hắn nhập vào để gặp cũng được đi!”
Nguyệt lão cười ha hả nói: "Ngài đây liền không hiểu được, nhập mộng việc này nhìn như đơn giản, vấn đề ở chỗ thần tiên chúng ta không được làm phép bừa bãi, nếu không Thiên Đạo..."
"Ngừng ngừng ngừng!"
Tần Dương tức giận vỗ vỗ cái bàn trong khách sạn.
"Có thể dùng từ ngữ mới mẻ hơn chút không, động một chút lại Thiên Đạo trừng phạt, ông không thấy phiền, nhưng ta cảm thấy phiền đó."
Nguyệt lão vội vàng cười làm lành nói: "Ông chủ đừng vội, đây là sự thật mà!"
"Được, đừng nói nữa, nếu nhập mộng không được, âm hồn phụ thể cũng có thể đi, tuyệt đối đừng nói cho ta, phụ thể cũng phải bị Thiên Đạo trừng phạt."
Nguyệt lão vội vàng khoát tay, nói: "Ông chủ Tần của ta ơi, phụ thể thì càng không được, quá tổn thương nguyên khí. Lần trước ông chủ ngài hỏi ta, ngươi nếu như bị mệt chết, chúng ta thay Thiên Đạo làm công cho thần tiên có thể hay không bị phạt."
"Ha ha, ta sau khi trở về thật đúng là tra xét một chút."
"Ai! Số khổ a, thần tiên thật sự là số khổ a!"
"Ông chủ ngài muốn thật xảy ra chuyện, chúng ta đám này thần tiên thật đúng là phải chịu lấy phạt a, vốn là dự định để Tiêu Nhất Hổ phụ thể ở trên thân thể cậu, hiện tại xem ra nói chuyện phụ thể tuyệt đối không được, đả thương nguyên khí của ngài, chúng ta thoát không khỏi liên quan."
Loảng xoảng, Tần Dương choáng.
Cảm giác nếu là không có Thiên Đạo trừng phạt, đám thần tiên này có phải hay không liền định hao tổn dương khí của mình, chơi mình một lần đây.
Thần tiên thật sự là rất đáng hận, đám lão già này, đều là con rùa sống ngàn năm, già đầu thành tinh, Tần Dương chỉ có thể âm thầm nhớ kỹ cái này, ngày sau sẽ chậm chậm so đo.
Về phần nhập mộng hoàn diệu dụng, Tần Dương lúc này liền triển khai Thần Mục Chi Quang nhìn, vừa đến tin tức rất nhanh bay vào trong óc.
"Nhập mộng hoàn, danh xưng 'Âm dương nhập mộng đan', tiên đan cấp thấp, một nửa màu đen, một nửa màu trắng, màu đen là âm đan, màu trắng là dương đan, người sử dụng âm đan, sẽ rất nhanh nhập mộng; người sử dụng dương đan, có thể tiến vào trong mộng người nuốt âm Đan, hiệu dụng nửa giờ."